Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3124. Hòa bình và...



Cố Thanh Sơn suy nghĩ gì đó, miệng lại nói tới chuyện khác: “Năm đó khi rơi vào hư không, toàn bộ tà ma đều nhẫn nhịn chịu đựng dằn vặt sinh tử trong Hỗn Độn, mà ngươi lại thoát khỏi tấn công của Hỗn Độn, tự mở một thế giới, sau đó bắt đầu phản kích, ngươi hóa các thế giới thành vô số thế giới song song, thay tà ma chịu đựng công kích của danh sách Tận Thế, từ từ bào mòn sức mạnh của Hỗn Độn.”
“Nhưng vô ích, Hỗn Độn vẫn là Hỗn Độn.” Độc Cô Phong nói.
“Rất hữu dụng.” Cố Thanh Sơn nói: “Thông qua những thủ đoạn này, ngươi thâm nhập tìm hiểu sức mạnh của danh sách Tận Thế, thậm chí còn sáng lập danh sách Tận Thế thuộc về các ngươi... chính là Tận Thế ban sơ, các ngươi muốn dùng Tận Thế để đối phó Hỗn Độn.”
“Nhưng vẫn không có tác dụng, nếu thủ hạ của ta thành công thì đã chẳng mãi mắc kẹt trong Hỗn Độn như vậy.” Độc Cô Phong lạnh lùng nói.
“Sao lại không có tác dụng? Các ngươi đã chiến tháng bốn kỷ nguyên thánh, bằng không lúc bốn kỷ nguyên thánh sinh ra, các ngươi cũng sẽ thất bại triệt để.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đây chỉ là phán đoán của ngươi.” Độc Cô Phong nói.
“Ta đã thấy tận thế ban sơ, cũng đi qua Hỗn Độn và mộ cũ, nhìn thấy dáng vẻ sống không bằng chết của các ngươi ở trong đó, đồng thời còn lấy được một manh mối khác.”
Cố Thanh Sơn nói, rút ta năm thẻ bài từ hư không, nắm chặt trong tay.
Chỉ thấy trên năm thẻ bài đột nhiên hiện ra mấy người.
Lạc Băng Ly, Độc Cô Phong, Độc Cô Quỳnh, Tần Tiểu Lâu, Tạ Sương Nhan.
“Các sứ đồ...”
Độc Cô Phong thấp giọng nói, trên mặt lộ ra vẻ bực bội.
Cố Thanh Sơn thu thẻ bài lại, nói: “Đúng vậy, bọn họ mượn Huyết Hải hóa thành linh hồn, tự mình xuống tới hư không, muốn một đòn chiến thắng tà ma, đáng tiếc lại không ngờ tà ma đã nắm trong tay vô số thế giới song song, bắt đầu sáng tạo ảo ảnh song song của bọn họ, từ đó nắm giữ nhược điểm của bọn họ, lấy sức mạnh tận thế phục tùng để công kích bọn họ... Ngươi có thể trả Độc Cô Phong lại cho ta không?”
Hắn thu những thẻ bại khác lại, chỉ chừa thẻ bài của Độc Cô Phong.
Chỉ thấy trên thẻ bài có dòng chữ nhỏ:
“Tà ma hóa, nhưng vẫn sống.”
Độc Cô Phong lặng im không nói, một lúc lâu mới lên tiếng: “Quá muộn rồi.”
Trên mặt Cố Thanh Sơn hiện lên vẻ tiếc nuối, hắn nói: “Cũng được, bây giờ ngươi không cần phải chết, cũng không cần tiếp tục tranh đấu với Hỗn Độn, sao không rời khỏi nơi này?”
Độc Cô Phong đáp: “Chúng ta chịu đựng công kích của Hỗn Độn, hai bàn tay trắng trải qua vô số năm tháng khổ sở như vậy, cuối cùng đã tới thời khắc chiến thắng đối phương, sao chúng ta có thể không báo thù?”
Giọng điệu của hắn ta chậm lại, nhẹ giọng nói: “Cố Thanh Sơn, ngươi không cần lo lắng, lúc Lục Thánh tề tựu, những chúng sinh tham gia sáng tạo danh sách chung cực năm đó đều sẽ hiển hóa trong Lục Đạo, trở thành những chiến hữu bên cạnh ngươi.”
“Sau đó thì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Độc Cô Phong vươn tay nói: “Đưa thẻ bài linh hồn của chúng sinh cho ta đi, để ta hủy diệt bọn họ.”
“Ngươi nghĩ ta sẽ đồng ý.” Cố Thanh Sơn chau mày nói.
Độc Cô Phong lại nghiêm nghị nói: “Cố Thanh Sơn, ta ở đây tiêu diệt linh hồn của bọn họ, bọn họ sẽ quên đi quá khứ thực sự của mình, vĩnh viễn trở lại bên cạnh ngươi, không bao giờ trở về thế giới ban đầu được nữa.”
Hắn ta nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, nói nhanh: “Cứ như vậy, ta báo được thủ, ngươi cũng có thể giữ chiến hữu của ngươi ở lại, chẳng phải là một công đôi việc hay sao?”
Cố Thanh Sơn rũ mắt, như đang suy nghĩ điều gì.
Độc Cô Phong thở dài: “Ngươi chỉ là một thuật pháp chung cực, thời điểm ngươi giết chết ta, ngươi cũng sẽ hóa thành hư vô...”
“Nếu tùy ý để chúng sinh chiến thắng, linh hồn của bọn họ cũng sẽ trở về bên ngoài hư không, trở về nơi thực sự thuộc về bọn họ... Sẽ không ai nhớ được ngươi, chẳng lẽ vận mệnh của ngươi lại đáng thương như vậy?”
“Cố Thanh Sơn, ngươi tội gì lại chiến đấu vì bọn họ?”
Trên biển máu.
Lặng ngắt như tờ.
Hai người đều không nói gì thêm.
Độc Cô Phong cũng không thúc dục, chỉ hờ hững nhìn Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng vươn tay, rút bài từ trong hơ không.
Một lá.
Hai lá.
Ba bốn lá.
Hắn nhìn thẻ bài trong tay.
Anna, Tô Tuyết Nhi, Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly, Laura, Tú Tú.
Còn có Barry, Tiểu Miêu, Quạ, Tiểu Điệp, Ly Ám, Trĩ La...
Rất nhiều rất nhiều người, vô số chúng sinh, bọn họ sáng tạo danh sách cuối cùng, lại tự mình hóa thành thẻ bài linh hồn tiến vào Huyết Hải, hiển hóa trong hư không, chỉ để chiến thắng tà ma.
Chiến thắng...
Tà ma.
Cố Thanh Sơn siết chặt thẻ bài trong tay, chậm rãi ngẩng đầu: “Sống chết là chuyện nhỏ... Cho dù bị mọi người lãng quên...”
“Ta cũng sẽ chiến đấu vì nguyện vọng của chúng sinh.”

Thời gian nhanh chóng lùi lại.
Thế giới Huyền Không.
Cổng Quảng Dương.
“Lên, giữ chặt bọn họ, ta cần tìm hiểu về bọn họ nhiều hơn một chút.” Vương Hồng Đao ra lệnh.
“Rõ.”
Triệu Ngũ Chuy cầm lấy găng tay màu đỏ thẫm, vươn người ra, đón lấy Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ.
Bỗng nhiên, trời đất tối sầm lại.
Cảnh tượng toàn bộ thế giới hóa thành từng mảnh rơi lả tả trong hư không tăm tối.
Vương Hồng Đao thất thanh nói: “Sức mạnh như vậy, rốt cuộc là...”
“Ầm!”
Chỉ thấy một người đàn ông mặc lân giáp màu đen rơi xuống, đang chiến đấu quyết liệt với một đường ánh kiếm không biết sâu xa đến đâu.
“Ta đã từng được thấy kiếm thuật của ngươi!” Người đàn ông nói.
Hắn ta đưa tay đè lại mũi kiếm, tay kia tung ra một nắm đấm, đánh văng nó ra ngoài.
Thời khắc hai người giao thủ, tất cả mọi người và thế giới xung quanh đều bị dư âm sức mạnh đánh tan thành hư vô.
Trong hư không, dòng sông thời gian hiện ra.
Ánh kiếm bay tới trên dòng sông, rẽ theo một hướng nào đó, cuối cùng đâm vào một đoạn lịch sử.
Độc Cô Phong hơi bất ngờ, nói: “Chạy? Suýt nữa thì ta quên mất, ngươi chạy trốn rất thành thạo...”
Thời đại thượng cổ.
Trên chiến trường.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đang muốn phát ra tiếng hét chói tai cuốn sạch toàn bộ không gian...
Một bóng người đột nhiên xuất hiện.
Cố Thanh Sơn.
Hắn vừa thở hổn hến mấy cái đã thấy toàn bộ thế giới biến thành hư ảo.
Tất cả quái vật, người tu hành, thậm chí Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đều bị hủy diệt sạch sẽ.
Hết chương 3124.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3125
Bạn cần đăng nhập để bình luận