Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2384. Đao kiếm đồng minh mạnh nhất! (1)


Đánh dấu

Bên trong dòng sông.
Một thứ gì đó kỳ quái đang chìm chìm nổi nổi, xuôi dòng đi mãi.
Cái đầu có đôi gò má dài ngoằng.
Quanh người nó tỏa ra khí tức vô cùng âm trầm và bạo ngược, hết sức chăm chú di chuyện bên trong sông Mộ.
Cho dù chỉ có thứ gì vừa xuất hiện, lập tức sẽ kinh động đến nó nay.
—— Lần trước rõ ràng là nó khinh địch, cho nên mới bị cục gạch kia đập trúng.
Tình huống bây giờ hoàn toàn khác biệt.
Khi nó xuất hiện, hết thảy đều trở nên hết sức yên tĩnh.
Những con quái vật trong bóng tối kia đã sớm chạy không thấy tăm hơi, sợ bị quái vật tận thế này bám lấy.
—— Cố Thanh Sơn cũng không dám lại đi chọc giận nó.
Hắn ẩn mình phía sau một khối đá khổng lồ cách sông Mộ không xa, thu lại khí tức trên thân, lẳng lặng chờ đợi cái đầu nọ rời khỏi khu vực này, sau đó mới tiếp tục lên đường.
Liên tục bôn ba gần mười giờ thì đã đến một nơi nghe nói cũng tương đối an toàn, có thể tạm thời nghỉ ngơi một chút.
Qua khu vực mấy trăm dặm này, phía trước chính là sâu trong sông Mộ.
Nơi đó số lượng quái vật sẽ càng ngày càng nhiều, nguy hiểm tầng tầng lớp lớp.
Cố Thanh Sơn vốn định ở lại chỗ này thoáng nghỉ ngơi chuẩn bị.
Ai ngờ lại đụng phải con quái vật gò má dài kia.
"Tại sao còn chưa đi kia chứ?"
Cố Thanh Sơn lặng yên suy nghĩ.
Cái đầu quái dị đó cứ du đãng qua lại trên con sông Mộ, cứ như cảm ứng được cái gì, cho nên vẫn đứng mãi không chịu rời đi.
Nó không chỉ không đi, còn vừa vặn chặn ngay con đường Cố Thanh Sơn đi tới.
Vậy thì làm trễ nãi mọi chuyện rồi.
Cố Thanh Sơn lại đợi một hồi, sau đó nhịn không được truyền âm với Thần Kiếm Định Giới:
"Chúng ta vẫn còn cách rất xa à?"
"Lấy tốc độ của ngươi, cũng còn lộ trình nửa ngày nữa đấy." Định Giới Thần Kiếm nói.
"Nói cách khác, cũng sắp đến rồi." Cố Thanh Sơn nói.
"Nhưng tình hình sau đó sẽ càng ngày càng phức tạp nguy hiểm, bản thân ngươi nên nắm chắc đã." Thần Kiếm Định Giới nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu, không nói gì.
Định Giới Thần Kiếm lại nói: "Tình huống thế này, kỳ thật ta có thể cho ngươi càng nhiều trợ giúp —— chỉ cần ngươi nghe thần thông mà ta nói ra, thì sẽ triệt để trở thành Kiếm chủ của ta."
Cố Thanh Sơn nói: "Nếu như vậy, ta cũng chỉ có được Thần vị mà ngươi đại biểu, cũng không cách nào thu được Lục Giới Thần Sơn Kiếm nữa rồi, đúng không?"
"Đúng, chúng ta đại biểu Thần vị khác nhau của Lục Đạo, ngươi phải lựa chọn ta, hoặc là chọn Lục Giới Thần Sơn Kiếm, tóm lại không thể có được cả hai." Định Giới Thần Kiếm nói.
Cố Thanh Sơn cười cười, truyền âm: "Vậy thì hết cách rồi, ta muốn tìm về thanh kiếm ban đầu của ta."
"Tùy ngươi thôi, nhưng ngươi không có cách nào lợi dụng uy năng của ta, con đường tiếp theo sẽ càng gian nguy hơn." Định Giới Thần Kiếm nói.
"Không sao cả." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn dứt khoát ngồi xuống ngay đằng sau tảng đá, nhắm mắt lại, thoáng nghỉ ngơi.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Trên con sông Mộ, cái đầu quái dị kia đi lòng vòng một lần nữa, cuối cùng không thu hoạch được gì, nó hậm hực phẫn nộ lay động mấy lần, thuận theo con sông mà phiêu lưu về phía hạ du.
—— Nơi này rốt cuộc cũng thanh tĩnh.
Cố Thanh Sơn thầm vui mừng trong lòng, cũng không có ý định chuẩn bị gì nữa, hắn đi ra khỏi đằng sau tảng đá lớn, chuẩn bị lập tức vượt qua con sông nọ.
Nhưng vừa đi mấy bước, hắn không thể không dừng lại tại chỗ.
Phía trước.
Một bóng người dần dần xuất hiện từ bên trong con sông.
Đây là người con gái, trên mặt có đep mặt nạ, trên người là bộ chiến giáp chỉnh tề.
Nàng chấp hai tay ở phía sau, bước chân thong thả, chậm rãi từ làn nước sông đi lên bờ, đứng ngay đối diện Cố Thanh Sơn.
—— Thì ra vừa rồi trong con sông có ẩn giấu một người sống.
Khó trách cái đầu gò má dài vẫn mãi không chịu đi.
Nhưng cô gái này cư nhiên vẫn luôn không bị cái đầu quái dị kia phát hiện, có thể coi như có chút tài năng.
"Hình như chúng ta chưa từng gặp mặt?" Cố Thanh Sơn ôm quyền nói.
Hắn cẩn thận hồi tưởng, trước đó hắn có gặp phải sứ giả của các danh sách, trong đó không có người con gái mang mặt nạ này.
Nếu như có, mình nhất định sẽ nhớ kỹ. .
"Bây giờ ngươi có một lựa chọn, Cố Thanh Sơn."
Tiếng nói buồn bực của cô gái vang lên.
"Lựa chọn gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Giết chết ta, hoặc là bị ta giết chết." Cô ta nói.
Cố Thanh Sơn nhìn vào nàng, lui về phía sau mấy bước.
Cô gái đợi mấy giây, sau đó hỏi: "Vì sao không ra tay?"
"Xư kia không thù, gần đây không oán, ta không giết người như vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Cô nói: "Thật sao... Ngươi vẫn luôn như vậy..."
Cố Thanh Sơn nhíu mày lại.
Cô gái này mang mặt nạ, không nhìn thấy gương mặt thật, nhưng lại tránh thoát sự lùng sục của cái đầu quái dị kia, bây giờ còn nói ra được tác phong làm việc của mình.
Có chút kỳ quặc.
Cố Thanh Sơn hỏi: "Ngươi tìm ta có việc?"
Cô không nói gì.
Thân hình cô dần dầnmơ hồ, biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Trong chớp mắt, Cố Thanh Sơn rút Thần Kiếm Định Giới ra từ hư không ——
Đón một trảm gió rít!
Đương ——
Kiếm và đao đụng vào nhau, kịch liệt mà quay cuồng ra mà trận gió lao vút ra.
Cây cối bốn phía không chịu nổi kiếm ý và đao quang, đồng loạt hóa thành bột mịn, lập tức bị thổi tan trong làn gió.
Hai người đều thối lui một bước.
Cố Thanh Sơn cầm kiếm phòng thủ.
"Không giết ta, vậy ngươi đi chết đi!"
Cô gái nọ lại lần nữa lấn áp tiến lên, trường đao tung ra, chia ra thành mấy vạn đao quang tàn ảnh, khí thế hùng hổ đánh về phía Cố Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận