Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3111. Cánh cửa Huyết Hải



Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng gập quyển sách này lại.
Ngay sau đó, tất cả thẻ bài cũng biến mất theo.
Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:
"Ngài có được Sách thẻ Huyết Hải Anh Linh (duy nhất)."
"Cuốn sách này đã bao gồm chiến đấu anh linh gần như vô hạn, ngài có thể căn cứ vào thực lực bản thân mình để kêu gọi bọn họ tới chiến đấu giúp ngài."
Cố Thanh Sơn không nhịn được mà trầm ngâm: "Vô hạn sao..."
Ý nghĩa của cái từ này thực sự quá kinh khủng.
Có gì có thể xưng là vô hạn?
Hắn yên lặng suy nghĩ vài giây, lại lật quyển sách thẻ ra một lần nữa.
Ngay lập tức, từng tấm thẻ bài lơ lửng bay ra, hình thành nên một đám mây thẻ ở phía trên đỉnh đầu hắn, mà phạm vi bao phủ lại càng ngày càng rộng.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú lên những tấm thẻ bài kia, quan sát từng tấm một.
Hắn cứ quan sát như vậy, giống như muốn lựa chọn một tấm thẻ bài anh linh mạnh mẽ nào đó từ trong đó ra, để hỗ trợ chiến đấu cho bản thân.
Khi hắn bắt đầu chọn lựa thẻ bài, những dòng máu đang mang hắn đi cũng theo đó mà dừng lại.
Mặt biển xung quanh cũng khôi phục bình tĩnh, giống như đang chờ đợi hắn vậy.
Cố Thanh Sơn bình tĩnh lại, chầm chậm lựa chọn thẻ bài.
Thời gian dần trôi qua.
Thẻ bài che đi từng đụm mây phía trên bầu trời, tạo thành một tấm màn che thẻ bài tản ra chiến ý nóng rực vậy.
Cuối cùng...
Vào một thời điểm nào đó, Cố Thanh Sơn bỗng vươn tay ra, rút một tấm thẻ bài từ vô số tấm thẻ bài giữa không trung.
Trên tấm thẻ bài này đang vẽ một con chim có một bộ lông đen, ngay cả mỏ của nó cũng là màu đen.
Con chim đang mở cánh, đang định bay lượn, trên bộ lông dính đầy sương mù màu xám, thể hiện ra điềm xấu.
Hai mắt của nó rất lạnh lẽo, giống như không có bất cứ cảm xúc nào vậy, thế nhưng khi nhìn chằm chằm vào nó thì có thể phát hiện vẻ cười nhạo trong mắt nó.
Trái tim Cố Thanh Sơn như bị đóng băng vậy, rất lạnh, siết chặt tấm thẻ bài này trong tay, ánh mắt lấp lóe liên tục.
Hắn lại quan sát một lát, bỗng dùng một cánh tay khác, vẫy nhẹ về phía bức tường thẻ bài anh linh nối liền trời đất trước mặt.
Lại có một tấm thẻ bài khác bị hắn lấy ra.
Đây là một tấm thẻ loài người.
Trên tấm thẻ vẽ một người thanh niên mặc áo đen, đeo một đôi găng tay da hở ngón, trên miệng ngậm một điếu thuốc, hai tay đều cầm một khẩu súng, trên lưng thì vác theo một cây súng phóng tên lửa rất dài.
Cố Thanh Sơn thu tấm thẻ bài này lại, rồi tiếp tục nhìn về bức tường thẻ bài trên bầu trời.
Một thời gian sau.
Hắn tiếp tục đưa tay ra, rút một tấm thẻ bài tới.
Đây cũng là một tấm thẻ bài tộc Phi Điểu.
Trên thẻ bài vẽ một con chim có hai cánh có thể đổi màu liên tục, đầu đội vương miện.
Con chim này đang đứng trên một cây cổ thụ đầy gai nhọn, ánh mắt rủ xuống, nhìn về phía gốc cây.
Dưới gốc cây, có vô tận bảo vật chất đống nơi đó.
Cố Thanh Sơn thu tấm thẻ bài này lại, hơi suy nghĩ, rồi lại quăng ba tấm thẻ bài này lên.
Hắn chăm chú nhìn vào ba tấm thẻ bài này, tiếp tục chờ tới khi cả ba tấm đều trở lại bức tường thẻ bài anh linh, lúc này mới nhẹ nhàng gập quyển Huyết Hải Anh Linh trên tay đi.
Mạch nước ngầm dưới chân lúc này mới tiếp tục khởi động.
Lần này, dòng nước cũng không tiếp tục nâng hắn lên, mà là mang theo hắn lặn sâu xuống mặt biển.
Dòng máu bốn phía tự động tách ra, không dây lên người Cố Thanh Sơn chút nào cả.
Mạch nước ngầm mang theo hắn lặn xuống rất nhanh.
Vẫn luôn lặn xuống...
Qua thời gian dài dằng dặc, cuối cùng cũng tới đáy biển máu.
"Điều này... không phải nói đùa chứ." Cố Thanh Sơn thở dài, nói.
Hắn nhìn về phía dưới.
Phía dưới đáy biển máu có một cánh cửa màu máu khổng lồ nằm ngang, thỉnh thoảng thả ra từng đợt sương mù màu máu.
Trên cửa lớn điêu khắc vô số Linh...
Cố Thanh Sơn chỉ liếc qua, cũng biết được bọn chúng đều là Linh.
Hình thái của bọn chúng đều khác nhau, sắc mặt đều nghiêm túc và cảnh giác, giống như đang đối mặt với tai họa ngập đầu nào đó vậy.
Cánh cửa này tuyệt đối không nhỏ hơn Cánh cửa đồng thau, thậm chí Cánh cửa màu máu này còn có sự trang nghiêm cùng áp lực lớn hơn nhiều Cánh cửa đồng thau.
Chỉ nhìn chăm chú lên cánh cửa này thôi, đã có thể cảm nhận được trên đó có chứa bí mật nào đó không thể nói rõ...
Hoặc là sứ mệnh.
Giọng nói của Người Nhìn Xuống Vạn Giới vang lên:
"Cố Thanh Sơn, nếu như ngươi muốn vượt qua đáy Vực sâu Vĩnh Hằng, tới hư không căn bản không có tận thế, chúng sinh lẫn tà ma, thì hãy đi qua cánh cửa này đi."
"Được." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn rơi xuống cánh cửa kia, đưa tay ra dẫn dắt lực lượng của bốn luồng sáng phía sau lưng.
Trong đó, một luồng lực lượng rơi vào trên tay hắn.
Hắn dùng sức đẩy mạnh...
Rầm rầm rầm rầm!
Cửa bị đẩy ra.

Trên Định Giới Thần kiếm toát ra vô số tầng hình ảnh, hiện ra từng màn trong quá khứ.
Độc Cô Phong giơ một thanh trường kiếm lên, liên tục đưa các loại phù văn huyền bí vào trong thân kiếm, nói: "Ta thân là Sứ đồ Kỷ nguyên Thủy, đáng lẽ ra ta cần kề vai chiến đấu với người của tương lai, thế nhưng hiện tại ta phát hiện một bí mật khác... Ta cần nghĩ cách gia nhập vào đám Tà Ma, để xem có thể trở thành một phần của bọn chúng hay không, từ đó thấy rõ điểm yếu của bọn họ."
"Thanh kiếm này..."
"Thay ta ở lại thời đại này, tới tận tương lai, kề vai chiến đấu với người kia đi."
Hắn ta thu lại Huyền bí thuật trong tay, giơ cao trường kiếm lên.
Chính là Triều Âm kiếm!
Cố Thanh Sơn yên lặng quan sát cảnh tượng này, thở phào nói: "Xem ra Độc Cô Phong không có vấn đề."
Nếu như Độc Cô Phong không có vấn đề, như vậy Thi thể khổng lồ cũng không có vấn đề.
Điều này làm cho người ta cảm thấy vui vẻ.
Lúc này, một giọng nói tràn đầy ý cười từ sau lưng hắn vang lên:
"Đương nhiên là ta không có vấn đề, thế nhưng vấn đề của ngươi tới rồi đây."
Cố Thanh Sơn quay người nhìn lại, chỉ thấy Độc Cô Phong đứng đó không xa, đang nhìn chính mình.
"Thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đám Tà Ma hóa thành vật triệu hồi của Trật Tự - Ma Vương, đã toàn lực đột nhập vào phòng tuyến của chúng ta, chúng ta đã thiệt hại rất nặng nề." Độc Cô Phong nói.
"Cho nên?" Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi đã hấp thu tất cả lực lượng Hỗn Độn, lại bao gồm cả lực lượng của Tứ Thánh trụ, có thể nói là tồn tại mạnh nhất trong hư không, nếu như ngay cả ngươi cùng ta đều không thể chiến thắng Tà Ma... vậy chúng ta nên nhận thua thì tốt hơn." Độc Cô Phong nói.
"Ngươi muốn chiến đấu cùng ta sao? Thực lực của ngươi còn lại bao nhiêu?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Độc Cô Phong đứng tại chỗ, cơ thể chấn động.
Hết chương 3111.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3112
Bạn cần đăng nhập để bình luận