Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2949. Mẹ của Thời Gian chân chính



Vì chiến thắng kỷ nguyên Hồng Hoang, ngay cả thời gian một tỷ năm dài dằng dặc mà bọn chúng cũng cam tâm tình nguyện chờ đợi.
Có kiên nhẫn, biết tiến thối, am hiểu các loại âm mưu.
Còn có ——
Điên cuồng!
Một kẻ thù như vậy, sao lại cam tâm đánh một trận biết trước là chiến bại?
Nhìn qua, Cửu Diện Trùng Ma chỉ đến vì xác nhận một chuyện gì đó, cho nên mới tới một chuyến.
Một khi nó thu hoạch được tình báo, sẽ lập tức không chút do dự bỏ đi.
—— Vấn đề là, nó thu được tình báo gì?
Cố Thanh Sơn cứ suy tư liên tục, bỗng nhiên nhớ tới câu nói kia của đối phương.
“Ngươi chỉ có một hòn đảo nho nhỏ này, mà chúng ta có vô số nhân lực, so sánh với chúng ta, ngươi có thể làm được bao nhiêu chuyện kia chứ?”
Chẳng lẽ là muốn ỷ vào người một nhà nhiều, xông lên trước đi làm chút chuyện gì hay sao?
Thế nhưng đám Tà Ma có thể làm được cái gì bên trong hỗn độn?
Trái tim Cố Thanh Sơn đột nhiên xiết chặt.
Chính mình có thể thức tỉnh ngủ say chư kỷ nguyên.
Đám Tà Ma nương nhờ vào Khế Ước Giả tận thế, tự nhiên cũng có thể mượn đi sức mạnh của hỗn độn, đi tìm những kỷ nguyên kia.
—— Bọn chúng sẽ triệt để tà hóa những kỷ nguyên đó!
Không sai.
Mình chỉ có một người, Vũ bọn họ đi theo mình, cũng chỉ có thêm một hòn đảo mà thôi.
Mà số lượng Tà Ma nhiều như lông trâu, còn có các thánh nhân chuyển hóa thành tà vật, cùng Khế Ước Giả của các thế giới cao duy.
So về tốc độ, mình căn bản không sánh bằng bọn chúng!
Cố Thanh Sơn cứ suy nghĩ một hồi lâu, sau đó thở dài nói: “Hiện tại chỉ hy vọng người được xưng là Mẹ của Thời Gian này, có thể tạo ra được một chút tác dụng thay đổi chiến cuộc.”
Hắn nâng tay trái lên.
Chỉ thấy một sợi tơ màu đen sinh ra từ trên cổ tay hắn, nhanh chóng nhằm về phía hư không tràn đầy sương mù.
Không bao lâu sau.
Một bóng dáng mảnh khảnh đã xuất hiện từ bên trong sương mù.
—— Là Phi Ảnh.
“Mời mọi người tới.” Cố Thanh Sơn nói.
Phi Ảnh gật gật đầu, bay trở về trong sương mù lần nữa.
Chốc lát sau.
Dòng nước vô hình hóa thành một con sông dài sáng chói, vờn quanh bốn phía hòn đảo nhỏ.
Các thành viên của Nhất Tộc Thời Gian nhảy lên từ lòng sông, đồng loạt đáp lên hòn đảo nhỏ.
Thủ lĩnh ngư nhân Thời Gian - Lưu Lân vừa xuất hiện đã mở miệng nói:
“Ngươi đang kêu gọi chúng ta đó sao?”
Cố Thanh Sơn nói: “Ta đã tới chỗ ở Mẹ của Thời Gian, cần kêu gọi nàng một lần nữa.”
Lưu Lân nhìn về bốn phía, chỉ thấy vô số những vảy cá đang đứng sừng sững như những dãy núi nguy nga, nhìn mãi mà không thấy điểm cuối cùng.
“Qủa thật... Là nơi này, sẽ không sai.” Lưu Lân lộ ra vẻ kích động.
Hắn ta lấy xuống một mảnh vảy cá từ trên thân, đưa cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhìn chú văn bí mật trên vảy cá một lần, nói ra: “Sức mạnh triệu hồi Hỗn Độn của ta đã trở nên mạnh hơn, lần này có thể trực tiếp thức tỉnh nàng chưa?”
“Ta cũng không rõ lắm, nhưng mà chúng ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp ngươi.” Lưu Lân nói.
Lưu Lân nhìn về hướng các tộc nhân sau lưng.
Cả đám người lập tức hiểu ý, bắt đầu mặc niệm chú ngữ thời không.
Một lát sau.
Chỉ thấy từng luồng sức mạnh thời không vô hình dâng lên từ trên người bọn họ, đồng loạt rót vào trên người Cố Thanh Sơn.
Trước mắt Cố Thanh Sơn lập tức toát ra từng hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Chú ý!]
[Bởi vì cố gắng của một ngài khác, sức mạnh triệu hồi Hỗn Độn mà ngài có được đã càng mạnh lên.]
[Dựa vào sức mạnh danh sách chân thực, cùng với quyền năng thời gian mà Nhất Tộc Thời Gian giao phó cho ngài, ngài có thể triệu hồi những thứ thần bí tồn tại trong thời gian trắc.]
Cố Thanh Sơn nâng mảnh vảy cá trong tay lên, cao giọng niệm tụng:
“Mẹ của Thời Gian được sinh ra trong đầu nguồn của con sông dài, hôm nay ta có được sự chiếu cố của hỗn độn, chỉ vì chiến thắng những Tà Ma dám khinh nhờn thời không kia, kêu gọi ngươi nơi mảnh đất Vĩnh Diệt này một lần nữa——”
Tiếng nói của hắn truyền ra xa xa, đang không ngừng lan tràn trong hư không vô tận.
Bốn phía yên tĩnh một hồi.
Thời gian dần dần trôi qua, bên ngoài hòn đảo xuất hiện từng tầng từng tầng ánh sáng tỏa ra vẻ lung linh lấp lánh.
Những ánh sáng kia ngưng tụ lại, tạo thành hình dáng một cái bóng tản ra ánh sáng bảy màu, đang bắt đầu trôi nổi ở bên cạnh hòn đảo.
—— Mẹ của Thời Gian.
Nàng nhìn xuống đám người trên hòn đảo, mở miệng nói: “Các ngươi tìm được nơi mà ta ngủ say... Như vậy, dùng sức mạnh của hỗn độn đánh thức ta đi.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Nên làm như thế nào?”
Mẹ của Thời Gian nói: “Thực thể hóa của ý chí hỗn độn, ngươi chỉ cần dùng tất cả sức mạnh danh sách tập trung vào ‘Triệu Hoán Hỗn Độn’ này, sau đó mặc niệm một câu chú ngữ.”
“Tuân theo ý chí của hỗn độn, kêu gọi ngươi thức tỉnh từ giấc ngủ say sâu nhất, nữ sĩ vĩnh trú thời gian.” Mẹ của Thời Gian nói.
“Chỉ đơn giản như vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Mẹ của Thời Gian chỉ vào những mảnh vảy cá không nhìn thấy bờ bến kia, mỉm cười nói: “Mảnh đất ngủ say này chính là Thần Khí của ta lúc còn sống, mà chân thân của ta giấu ở bên trong Thần Khí ngủ say, chỉ có ý chí hỗn độn đích thân đến đây, mới có thể đánh thức chân ngã, trừ cái đó ra, không có bất kỳ kẻ nào có thể làm cho ta tỉnh lại, cũng không có bất cứ kẻ nào có thể hủy hoại Thần Khí của ta bên trong hỗn độn.”
Cố Thanh Sơn lại hỏi: “Vậy Tà Ma thì sao?”
“Bọn chúng càng không thể.” Mẹ của Thời Gian nói.
“Thì ra là thế.” Cố Thanh Sơn thoáng yên tâm một chút.
Hắn nhìn về phía cánh tay mình.
Chỉ thấy trên cánh tay cũng không có bất cứ sợi tơ nào xuất hiện.
Mẹ của Thời Gian cũng đã nói thật.
Như vậy, nếu như đám Tà Ma không cách nào mở ra nơi ngủ say của các kỷ nguyên quá khứ ——
Những mưu đồ kia của bọn chúng nhất định sẽ thất bại.
Biểu cảm của Cố Thanh Sơn nghiêm lên một chút, hội tụ sức mạnh Vĩnh Diệt trên toàn thân, niệm tụng lên:
“Tuân theo ý chí của hỗn độn, kêu gọi ngươi thức tỉnh từ giấc ngủ say sâu nhất, nữ sĩ vĩnh trú thời gian.”
Hết chương 2949.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2950
Bạn cần đăng nhập để bình luận