Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2188. Cố thiếu rời núi (1)


Đánh dấu
Ánh chớp dần dần tan biến.
Sân giác đấu được chế tạo đặc biệt vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng mà kiếm khách đứng ở đó lại biến mất rồi.
Hai người dừng một chút.
"Hắn không chết." Đại hán thấp giọng nói.
Đột nhiên, trên khán đài lại vang lên một đợt ồn ào như bão táp.
"Quay lại!" Người đàn ông cao lớn quát to một tiếng.
Thân hình hai người lập tức quay ngoắt ra sau, bày ra tư thế đề phòng.
Cả hai người lập tức trông thấy khung cảnh hãi hùng kia.
Trừ hai người họ ra, tất cả đầu lâu của mọi dũng sĩ giác đấu xếp chồng lên nhau vô cùng ngay ngắn, tạo thành một ngọn tháp kinh khủng bằng đầu người cao mấy mét.
Trong lúc lặng yên không một tiếng động, kiếm khách đó tránh khỏi kỹ năng tổ hợp của hai người, giết sạch tất cả mọi người trên sân, còn chồng lên thành một cái tháp như thế này!
Bịch!
Người đàn ông cao lớn hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi dưới đất.
Đại hán cũng không còn lộ ra vẻ phách lối, trên trán toát ra một lớp mồ hôi lạnh.
Tên kiếm khách đó đứng ở bên trên tháp.
Hắn giẫm trên một cái đầu lâu, trở tay cầm kiếm, gương mặt toát lên vẻ lạnh nhạt hờ hững.
"Giờ chết của các ngươi đến rồi." Cố Thanh Sơn nhàn nhạt nói.
"Khoan đã!" Đại hán đột nhiên thốt lên.
Cố Thanh Sơn nhìn gã ta.
"Ngươi nói chỉ cần có người vượt qua ranh giới, ngươi liền giết sạch tất cả mọi người, nhưng mặc dù hai chúng ta công kích ngươi, song lại không hề vượt qua lằn ranh." Đại hán nói.
"Đúng đúng đúng, đúng là như thế, ngươi không thể giết chúng ta!" Người đàn ông cao lớn nói.
Cố Thanh Sơn ngoẹo đầu, trầm tư chốc lát nói: "Các ngươi nói có lý."
Hai người vui mừng quá đỗi.
Cố Thanh Sơn lại tiếp tục: "Nhưng ta không phải là một người thích bàn về đạo lý."
Phập...
Tiếng binh khí đâm xuyên huyết nhục vang lên.
Hai bộ xương khô cầm đầu lâu trong tay, đi đến trước tháp đầu lâu, đặt hai cái đầu lâu này lên thật ngay ngắn.
Toàn bộ khán giả nơi đây lặng ngắt như tờ.
Trước đó, kẻ kêu gào muốn ra một trăm ngàn đồng tiền đứng lên, hoảng hốt chạy tới chỗ lối ra, tựa như sau lưng có ác quỷ đuổi theo. Hắn ta vừa kinh hoàng hét to vừa chạy không thấy tăm hơi.
Mấy giây sau, một bộ xương khô từ lối ra đi tới, trong tay cầm theo một cái đầu lâu, bay trở về trên sân giác đấu.
Bộ xương khô quỳ một chân trên đất, thận trọng đem cái đầu kia xếp gọn.
"Tiền đâu?" Cố Thanh Sơn hỏi một tiếng.
Bộ xương khô sờ lên sau lưng, đem từng cái túi tiền vứt cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn ước lượng túi tiền, yên lặng thu lại.
Hắn truyền âm nói: "Thế nào, chúng ta giết một trận như thế này, đã đủ để lừa dối qua ải rồi."
Laura bĩu môi.
Cái này cũng gọi lừa dối qua ải?
Nhưng mà anh đẹp trai như vậy, đóng vai thành xấu xa cũng đẹp trai, thật đúng là hết cách mà.
"Còn lại một trận?" Laura hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Ừm, một trận cuối cùng, đánh xong chúng ta đi ăn cơm trưa, sau đó tìm một chỗ, bắt đầu..."
Hai người nhìn nhau, ngầm hiểu.
"Tốt nhất là em vớt được cả vật hiện thân của phần lõi thế giới này, như vậy thì đủ rồi." Laura nói.
"Cố lên, giữa trưa anh sẽ nấu thêm vài món ăn." Cố Thanh Sơn đồng ý.
Một tiếng nói đinh tai nhức óc vang lên:
"Bây giờ, trận thi đấu thứ ba sắp bắt đầu."
"Nhóm dũng sĩ giác đấu đã chiến thắng một trăm trận trước đó, tất cả các ngươi đều lên đài, chuẩn bị tiến hành thi đấu chung kết!"
Cửa sắt kéo ra, từng dũng sĩ giác đấu nối đuôi nhau bước ra, trù trừ nhìn lên trên sân giác đấu.
Bọn họ nhìn tháp đầu lâu nọ và kiếm khách đứng ở trên đó.
Không ai ra sân.
Đợi mấy giây, giọng nói đó vang lên lần nữa:
"... Thích khách kia, ngươi không cần đánh tiếp trận thứ ba nữa, đi xuống đi."
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng nhảy xuống sân giác đấu.
Phù ——
Chung quanh, những các dũng sĩ giác đấu đó đồng thanh thở dài một hơi.
Cố Thanh Sơn kinh ngạc nhìn quanh một vòng, lắc đầu, dọc theo con đường đi vào bên trong cửa sắt.
Những chức nghiệp giả này thực lực đều quá yếu, ngay cả khi hắn chưa lĩnh ngộ giới lực thì bọn họ cũng không phải đối thủ.
Thôi, bắt nạt những người này không có ý nghĩa gì.
Hắn theo đường nhỏ đi thẳng vào bên trong, thời gian dần trôi qua, tiếng ồn ào phía ngoài đều không nghe được.
"Cố Thanh Sơn, trận đấu đã kết thúc, bây giờ chúng ta sẽ như thế nào?" Laura nhịn không được hỏi.
"Anh đoán bây giờ là giây phút thu hoạch được thân phận mới." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn men theo con đường chật hẹp đi một hồi thì có người đến dẫn đường, đưa hắn đi tới cái phòng nào đó.
Mấy tên chức nghiệp giả mặc trang phục màu đen, vẻ mặt già dặn ngồi ở sau bàn làm việc, nhìn chăm chú vào hắn.
"Mời ngồi." Có người nói.
Cố Thanh Sơn ngồi xuống ở trước mặt họ.
"Tên?"
"Cố Thanh Sơn."
"Thực lực của ngươi vượt xa chức nghiệp giả bình thường, cho nên chúng ta quyết định không nói nhảm, chỉ hỏi ngươi một vấn đề."
"Hỏi đi." Cố Thanh Sơn nhún vai nói.
"Ngươi lĩnh ngộ giới lực rồi à?"
"Đúng vậy."
"Có thể hỏi là loại lực lượng của thế giới nào không?"
"Không thể trả lời."
Mấy người nhìn nhau.
Đối phương không lộ ra đặc điểm giới lực của mình cũng là điều có thể hiểu, dù sao đâu ai muốn nói ra bí mật của mình, đặc biệt là mấy món kiểu con át chủ bài như giới lực.
Chức nghiệp giả ngồi ở giữa khẽ ho một tiếng, nói: "Thực lực của các hạ đã đã vượt qua người bình thường, cho nên chúng ta không cách nào sắp xếp cho các hạ. Liên quan tới hướng đi của các hạ, bây giờ chỉ có thể để cho các linh của thế giới đến quyết định."
Cố Thanh Sơn lập tức cảnh giác hơn.
Hắn có thể cảm giác được những người trước mặt này đều không lĩnh ngộ giới lực, qua đó có thể thấy được dù là trong thế giới tà ác này thì giới lực cũng là lực lượng rất cao.
Vì vậy, ở trước mặt những người này, hắn có thể thoải mái hơn.
Nhưng nếu linh của thế giới tà ác xuất hiện, đó chính là một chuyện khác.
"Ồ? Thật ra ta rất hứng thú với linh của thế giới, dù sao đây chính là một hệ thống thế giới bên trong thế giới Phủ Bụi." Cố Thanh Sơn nói.
Mấy tên chức nghiệp giả đều lộ ra vẻ hiểu rõ.
Một người thở dài nói: "Các hạ đã vượt qua khoảng cách lực lượng, đã tới cảnh giới mà chúng ta đều hi vọng đạt tới, có thể trực tiếp đi đến từng Tướng Vị giới, tận mắt nhìn đến linh… Thật sự là không tầm thường!"
Người này lấy ra một cái đồng hồ nhỏ trông rất tinh xảo từ trong ngực ra, đặt ở trên bàn.
"Đây là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Máy Chuyển Đổi Tướng Vị. Nó có thể kêu gọi một vị Linh đặc thù đi đến, dựa theo thuộc tính của các hạ mà đưa các hạ vào Tướng Vị giới tương ứng." Một người khác giải thích.
Cố Thanh Sơn nhìn cái đồng hồ nhỏ đó một chút.
"Chờ một chút, phía trên này có năm vệt, chẳng lẽ bên trong hệ thống thế giới này, lại có năm Tướng Vị giới?" Hắn hỏi.
"Đúng, thế giới hiện tại là do năm hệ thống thế giới khác nhau tổ hợp mà thành. Bọn chúng đã từng là vô cùng cường đại, nhưng cuối cùng vẫn không thể chống lại tận thế, cho nên đành phải trốn vào thế giới Phủ Bụi." Chức nghiệp giả đối diện trả lời.
Cố Thanh Sơn cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Khó trách, vị nữ sĩ Tế Vũ đó nói mình có thể thu hoạch được nhiều món đồ hiện thân của phần lõi thế giới ở chỗ này.
"Cố Thanh Sơn các hạ, xin ãy cầm lấy Máy Chuyển Đổi Tướng Vị. Thuộc tính tà ác trên người ngươi sẽ được các vị linh cảm ứng, bọn chúng sẽ quyết định đưa ngươi đi nơi nào." Một người ra hiệu, nói.
Cố Thanh Sơn liền cầm đồng hồ lên, khẽ siết tay lại.
Hắn tùy ý liếc qua, chỉ thấy mấy tên chức nghiệp giả đang chăm chú quan sát đồng hồ trong tay hắn, trên mặt đều lộ ra vẻ mặt mong đợi.
Bỗng nhiên...
Cả căn phòng lẫn mấy người trước mặt đều dần lùi ra xa.
Sau đó, Cố Thanh Sơn phát hiện mình đã rời khỏi thế giới chủ, hiện đang đứng trong một mảnh hư vô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận