Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2584. Bí mật của Tứ Trụ (2)



Không bao lâu sau, hắn đã nhìn thấy biển cả xanh đậm mênh mông.
Chui vào nước biển sẽ biết sao?
Sẽ biết cái gì?
Cố Thanh Sơn thầm nhủ một tiếng trong lòng, nắm cục gạch rơi vào nước biển.
Nước biển truyền đến sức nổi khổng lồ.
Nhưng cục gạch lại mang theo hắn chìm xuống một mạch, trợ giúp hắn tiến vào đáy biển.
Cố Thanh Sơn lao vút xuống phía dưới tựa như đi trên đất bằng.
Biển càng ngày càng sâu, càng ngày càng chìm xuống.
Cuối cùng.
Cố Thanh Sơn đứng trước sườn núi dưới đáy biển, cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Phía dưới vực biển là một mảnh xanh đậm và đen tối, căn bản không nhìn thấy đáy.
Hai cục gạch trong tay hắn bỗng nhiên bay ra ngoài.
Bọn chúng rơi xuống dưới chân Cố Thanh Sơn, một cao một thấp lơ lửng bất động.
Cố Thanh Sơn nhìn ra chút dấu vết.
Hắn nhấc chân giẫm lên trên một viên gạch —— cục gạch không nhúc nhích tí nào.
Cố Thanh Sơn lại bước một bước, giẫm lên cục gạch thấp hơn một cái.
Khi hắn thu hồi cái chân phía sau, cục gạch kia lập tức bay đến vị trí thấp hơn, cung cấp chỗ cho hắn đặt chân lần nữa.
Cố Thanh Sơn đi thẳng một mạch xuống phía dưới,
Hai khối cục gạch thay nhau hướng xuống, thay phiên xoay chuyển, để hắn vững vàng giẫm lên, đi vào mảnh hải vực còn chưa xác định kia.
Cứ yên lặng bước đi như vậy chừng một phút.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhảy ra:
[Ngươi đã vượt qua Trận Vạn Thần Mẫn Diệt, đã tới khu vực an toàn.]
[Chú ý, một thế giới tướng vị sắp xuất hiện.]
Chỉ chớp mắt tiếp theo, thế giới tán đi.
Một thế giới hoàn toàn mới bỗng nhiên xuất hiện, triệt để kéo Cố Thanh Sơn đi vào.
...
Cố Thanh Sơn phát hiện mình đang đứng bên bờ dòng suối.
Vượt qua dòng suối, phía trước là một ngọn núi cao vút trong mây.
Sớm có người đang chờ bên kia của con suối.
Một người đàn ông trẻ tuổi, mặc áo mũ màu đen, trong miệng ngậm một điếu khói.
Thần Dung luyện cùng kim loại—— Diệc.
Cố Thanh Sơn có chút kinh ngạc.
Hắn ta chính là vị thần linh lưu lại trên đường lớn, thay Tử Thần Thâm Tuyết ngăn cản phiền toái.
Thâm Tuyết nói hắn ta hẳn sẽ trốn không thoát đâu.
Nói cách khác, hắn ta đã chết.
Nhưng bây giờ Diệc lại lành lặn không chút tổn hại đứng ngay đối diện mình.
Hai người đối mặt.
"Chào ngươi, ta phụng mệnh ở đây nghênh đón khách đến thăm —— Còn không biết xưng hô ngươi như thế nào?" Diệc hỏi.
Hắn ta nhìn cứ như hoàn toàn không quen biết Cố Thanh Sơn.
Thế nhưng Cố Thanh Sơn vẫn nhớ kỹ, lúc trước bởi vì mình là tân thần, hắn ta cực kỳ khinh thường mà liếc nhìn mình một cái.
Thần linh sao lại bị mất đi ký ức chứ?
"Ta là Cố Thanh Sơn." Cố Thanh Sơn nói.
"Cố Thanh Sơn, ngươi cần phô bày ra tín vật của ngươi, mới có thể thông qua nơi này." Diệc nói.
Cố Thanh Sơn giơ hai cục gạch kia lên.
"Đúng, đây là một trong số đó, dựa vào nó ngươi có thể tiến vào Thần Sơn, nhưng nếu như ngươi muốn tiến vào Thánh Trụ Điện, còn cần một thứ tín vật khác càng quan trọng hơn." Diệc lên tiếng.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ, sau đó lấy Kiếm Triều Âm ra nắm chặt trong tay.
Diệc nhìn thoáng qua, hành lễ nói: "Kẻ giải phóng linh hồn, người sở hữu binh khí thần thánh, ngươi có tư cách tiến lên trên đỉnh của Thần Sơn, đi làm chuyện mà ngươi nên làm."
"Rốt cuộc là chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Mời đi theo ta, ta sẽ dẫn ngươi đi thẳng lên đỉnh của Thần Sơn đỉnh, nhưng chuyện liên quan tới Thánh Trụ Điện, chỉ có ngươi mới có tư cách biết." Diệc mỉm cười nói.
Cố Thanh Sơn vượt qua dòng suối nhỏ.
Diệc mang theo hắn xuôi theo thềm đá đi thẳng hướng lên trên.
"Nơi này là chỗ ở của thần linh, chúng ta lắng nghe âm thanh phàm thế ở đây, giáo hóa tất cả chúng sinh thế gian, cũng thu thập sức mạnh tín ngưỡng."
Diệc giới thiệu.
Cố Thanh Sơn nhìn về hướng hai bên đường.
Hắn nhìn thấy không ít thần linh.
Các thần linh đều đang nhắm hai mắt, trong miệng nói thầm chú ngữ, toàn thân tỏa ra ánh sáng tràn đầy cảm giác trang nghiêm cao quý.
"Các thần linh đều đang làm cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Cống hiến toàn bộ sức mạnh của mình ra ngài, hội tụ lên đỉnh của Thần Sơn." Diệc nói.
Hắn giải thích: "Dù sao phàm thế vừa mới gặp phải hai lần trọng thương, chúng ta cần dâng hiến toàn bộ sức mạnh cho Thần Vương, để ngài ấy quyết định nên làm cái gì."
"Thần Vương là ai?"
"Thiên sứ Thánh Luật hoàng thượng."
"Thiên sứ... Tại sao lại là Thần Vương?" Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói.
Diệc mỉm cười nói: "Ngài ấy cũng là một người giải phóng linh hồn khác, giống như ngươi."
Cố Thanh Sơn lòng có cảm giác, quay đầu nhìn lại lên eo núi.
Hắn nhìn thấy Thần Vận Rủi.
Vị thần này rõ ràng đã chết rồi, lại hoàn hảo không chút tổn hại đứng trước một tòa cung điện trên sườn núi, yên lặng niệm chú ngữ.
Một vệt ánh sáng xuất hiện từ trên người Thần Vận Rủi, phóng lên tận trời, bay thẳng hướng đỉnh núi.
Từng ánh hào quang xông thẳng lên bầu trời, toàn bộ hội tụ trên đỉnh núi.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng ngắm nhìn, đột nhiên hỏi: "Thiên sứ Thánh Luật... Cũng là người sở hữu binh khí thần thánh sao?"
"Đúng vậy." Diệc đáp lại.
Cố Thanh Sơn cũng không nói gì nữa.
Những thần linh này đều đã được phục sinh, đồng thời không còn giáng lâm phàm thế, ngược lại dồn hết sức mạnh hội tụ lên đỉnh núi.
Chẳng lẽ là muốn phục sinh thiên sứ Thánh Luật?
Không.
Thiên sứ Thánh Luật bị mình giết chết, linh hồn đều đã bị Thương Giải, chui vào bên trong hỗn độn.
Hỗn độn đã là Vĩnh Diệt.
—— Cho nên thiên sứ Thánh Luật không có khả năng phục sinh, càng không có khả năng ở trên đỉnh núi.
Cố Thanh Sơn vừa đi lên phía trên, vừa nói: "Tại sao không nhìn thấy Tử Thần?"
"Kỳ quái... Lẽ ra nàng cũng nên ở trên núi mà." Diệc cau mày nói.
Cố Thanh Sơn liếc hắn ta một cái.
Chỉ thấy trên mặt vị Thần dung luyện cùng kim loại này có vẻ hoang mang không thể nào hiểu được.
Cố Thanh Sơn không lại hỏi tiếp, để tránh ảnh hưởng đến phía bên kia của Thâm Tuyết.
—— Giờ phút này, Thâm Tuyết đang cùng mình và Laura ở lại trong hoang mạc.
Hai người tiếp tục leo lên đỉnh của Thần Sơn.
Hết chương 2584.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2585
Bạn cần đăng nhập để bình luận