Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2445. Phát hiện của Ma Long


Đánh dấu

——Kiếm Pháp Sương Diệt!
Tiếng kêu của gương mặt khổng lồ bụi sao đã im bặt đi.
Nó bị đóng băng toàn bộ.
Cố Thanh Sơn tung tâm niệm lên ——
Một kiếm ý to lớn vô hình phá thân lao ra, vượt qua hắc ám mênh mong, ầm vang nổ tung lên Gương mặt khổng lồ bụi sao nọ.
Xoạt xoạt! Xoạt xoạt!
Cả Gương mặt khổng lồ bụi sao trực tiếp bị nổ tan nát.
Bầy tiểu quái chung quanh gương mặt quái vật nọ lập tức bị dọa sợ, bọn chúng kinh hoảng chạy trốn tứ phía.
Cố Thanh Sơn nao nao, ngạc nhiên nói: "Tại sao dễ tiêu diệt đến vậy chứ?"
Hắn vốn còn đang chuẩn bị tung một kiếm chiêu khác, ai ngờ đối phương đã trực tiếp bị đánh đến tan thành mây khói.
Thần Kiếm Định Giới bỗng nhiên cất tiếng nói: "Nó không phải sinh mệnh, mà là đồ vật, cho nên không chịu được mũi kiếm của ta."
Cố Thanh Sơn tỉnh táo lại.
Thần Kiếm Định Giới có khả năng diệt vạn vật, có thể khắc vạn vật, mọi thứ đều không thể cản được lưỡi kiếm của nó.
Cho nên đối phương bị vô số thanh phi kiếm Ly Hỏa đánh một trận, lại bị Sương Phong dập một hồi, cuối cùng niệm kiếm vừa ra, trực tiếp chém vỡ toàn bộ hình thể.
"Đồ vật à. . . Vừa rồi nó còn nói mình là thủ hạ của Vạn Vật Chi Chủ. . . Quái vật trong vùng hư không này cũng thật kỳ lạ."
Cố Thanh Sơn đang âm thầm suy nghĩ, chợt nhìn thấy trong vũ trụ cực xa, có một con quái vật hoàn toàn do tinh vân tạo thành đã xuất hiện.
Là cái tên kia!
Không sai, lúc mình từng tham dự nhiệm vụ đội cảm tử, đã đụng phải nó.
—— Mình hoàn toàn đánh không lại tên này, hay đi trước một bước thì hay hơn.
Quanh người hắn dâng lên một luồng sương trắng, cả người biến mất khỏi nơi đó.
. . .
Bên trong Tháp Miếu.
Thần Chủ và năm vị chính thần đều có mặt, Ma Long đang đứng ở giữa, nói ra phát hiện của mình.
"Các vị, ta có một thần thông thiên phú, chính là khiến đồ vật cảm thấy thân thiện."
Ma Long —— Lãnh Thiên Trần nói tiếp:
"Thời khắc ta đang giao thủ với những quái vật kia, dần dần đã nhận ra không thích hợp."
"Không thích hợp thế nào?"
Cố Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống, đáp xuống bên ngoài Tháp Miếu, nhanh chân đi vào trong.
"Đa tạ ân cứu mạng, cái ta muốn nói với Thần Chủ cùng các vị chính thần chính là chuyện này, ta phát hiện những quái vật kia thật ra không phải là chúng sinh, mà lại được tạo thành từ đồ vật thuần túy." Lãnh Thiên Trần nói.
Đám người yên tĩnh một lát.
Phi Nguyệt nói: "Đồ vật. . . Nói như vậy, là Khí Linh thao túng đồ vật, đang chiến đấu với chúng ta?"
Lãnh Thiên Trần nói: "Cũng không phải thế, đây cũng là điểm quỷ dị, ta phát hiện những quái vật kia đều không có Khí Linh, nói cách khác —— "
"Bọn chúng không có linh hồn, chỉ là cỗ máy chiến tranh."
Cố Thanh Sơn nói: "Nói như vậy, có người trốn ở phía sau màn thao túng những quái vật này."
"Đúng, hẳn là như thế." Lãnh Thiên Trần nói.
Cả đám người hai mặt nhìn nhau.
Đến cùng là kẻ mạnh như thế nào, mới có thể lấy sức của một mình, điều khiển hoàn toàn lũ quái vật không có suy nghĩ, đối chiến với toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền.
Cô gái xương trắng chớp động đôi mắt, lên tiếng: "Lãnh Thiên Trần, ngươi có công tìm ra tình báo, hiện tại có thể đi xuống trước."
"Vâng."
Lãnh Thiên Trần hành lễ một cái, rời đi Tháp Miếu.
Hiện tại chỉ còn lại Thần Chủ và các vị chính thần.
Lúc này cô gái xương trắng mới cất tiếng nói: "Không thích hợp, ta từng đích thân đến tiền tuyến, chiến đấu với hai con quái vật tinh vân, thực lực của bọn chúng không kém ta bao nhiêu —— Nếu như bọn chúng cũng bị điều khiển, vậy kẻ giấu phía sau bọn chúng rốt cục có thực lực thế nào?"
Điện Chủ Luân Hồi nói tiếp: "Nếu quả thật có thực lực mạnh như vậy, vì sao không cùng lúc xông thẳng tới trực tiếp diệt trừ Hoàng Tuyền chúng ta?"
Đó là một vấn đề.
Đám người nhất thời nghĩ mãi mà không rõ, đều không nói chuyện.
Phi Nguyệt nhìn về phía Cố Thanh Sơn, hỏi: "Ngươi có cứu được người chết trên toàn bộ chiến trường không?"
"Đang muốn bẩm báo —— ta đụng phải một quái vật tinh vân, tự biết đánh không lại, cho nên chạy về." Cố Thanh Sơn nói.
"Là trận địa nào?" Cô gái xương trắng hỏi.
"Trận địa phổ thông ba một bảy." Cố Thanh Sơn nói.
Cô gái xương trắng đứng lên, nặng nề mà nói: "Thôi được, bây giờ đã biết những quái vật kia là vật không có linh hồn, như vậy ta sẽ đi chiếu cố bọn chúng."
"Chiến cuộc này tạm thời do Điện Chủ Luân Hồi phụ trách, những người khác nghe theo hiệu lệnh của nàng."
"Vâng." Chúng chính thần nhận mệnh.
Cô gái xương trắng gật gật đầu, trực tiếp biến mất từ trên đài cao.
Cố Thanh Sơn thấy đã nói xong mọi chuyện, cũng đứng lên, chuẩn bị rời đi.
"Ngươi đi đâu vậy?" Phi Nguyệt hỏi.
"Có chút việc gấp, phải đi xử lý ngay lập tức, đợi lát nữa ta đi tìm ngươi." Cố Thanh Sơn nói.
—— Bất kể Thi Thể Khổng Lồ nói cái gì, bất kể sau đó mình phải làm gì, đều cần sức mạnh sợi tơ vận mệnh của Phi Nguyệt phụ trợ.
Năng lực của nàng, có thể vượt qua hết thảy sương mù, chỉ thẳng vào chân tướng bên trong vận mệnh.
Phi Nguyệt thấy hắn mang dáng vẻ tâm sự nặng nề thì dừng một chút, sau đó nói: "Tốt, ta chờ ngươi."
Cố Thanh Sơn gật gật đầu, biến mất khỏi nơi đó.
Mấy phút sau.
Sâu trong địa ngục.
Cố Thanh Sơn triển khai Kiếm Giới Sâm La, ngăn cách mọi chuyện quanh bốn phía.
Hắn lấy Kiếm Triều Âm đang ngủ say ra, hai tay nắm chắc.
"Tới đi. . . Cho ta xem xem, ngươi muốn nói cho ta biết điều gì. . ."
Cố Thanh Sơn nhỏ giọng lẩm bẩm.
Hắc quang trên trường kiếm như nghe hiểu lời hắn nói, chúng nhanh chóng sáng lên, hóa thành một mảnh quang ảnh, dần dần hình thành một cảnh tượng thế giới.
—— Là thế giới mông muội kia.
Thi Thể Khổng Lồ vẫn bị đóng đinh trên cây trụ thanh đồng.
"Cố Thanh Sơn, qua thời gian lâu như thế này, ngươi rốt cuộc cũng đạt đến điều kiện kia."
Tới đi, bây giờ trở lại trước khi vạn giới hủy diệt, trở lại cánh cửa thế giới —— "
"Ngươi có thể giải phóng ta ra khỏi cây thanh đồng trụ này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận