Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2481. Lần nữa sóng vai (1)


Đánh dấu

Một thứ chất lỏng màu đen lưu động đang vây quanh bọn họ vài vòng, sau đó ngưng tụ thành một con thằn lằn màu đen.
Thằn lằn mở miệng nói tiếng người: "Coi như thù lao mà các ngươi đã ta thả ra, ta cho các ngươi toàn thây vậy."
Nói xong, nó cũng không quay đầu lại mà bò lên trên cầu thang, rời khỏi mộ huyệt, chui vào dòng sông Mộ, nhanh chóng biến mất không thấy tăm hơi.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy cả quá trình, hắn hơi trầm ngâm, sau đó thì biến mất khỏi nơi đó.
Hắn xuất hiện bên trong huyệt mộ kia, cúi người xuống, vỗ vỗ lên người ba tên Thánh Tuyển giả.
Ba tên Thánh Tuyển giả đã tử vong lập tức nhảy dựng lên.
Bọn họ nhìn vào người trung niên trước mặt này.
—— Sức mạnh uyên thâm như biển cả vây quanh người trung niên nọ, ngưng tụ thành một mảnh khí thế tối nghĩa mà thần bí vô hình phía sau hắn, khi người ta hơi cảm nhận thôi cũng đã sinh ra cảm giác ngạt thở trong lòng.
Cường đại đến cỡ nào!
"Các hạ, là ngài đã cứu ta sao?" Một người trong đó cảm kích nói.
"Đa tạ các hạ —— Khi thả ra quái vật kia, ta vốn cho rằng đã chết chắc rồi." Một người khác may mắn nói.
Người thứ ba hành lễ, nói: "Cám ơn ân cứu mạng của ngài, xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ?"
Cố Thanh Sơn nhún nhún vai, nói ra: "Ta là Rhode."
"Rhode?" Ba người đồng loạt nói.
"Đúng, có lẽ các ngươi không biết cái tên này —— cũng đúng thôi, ta chính là Tử Thần." Cố Thanh Sơn nói.
Tử Thần.
Vẻ may mắn trên gương mặt ba người lập tức cứng lại.
Bọn họ chậm rãi cúi đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trên mặt đất đang nằm ba người.
Đúng là thi thể của bọn họ.
—— Bọn hắn thật sự đã chết rồi.
Tử Thần tới Tiếp Dẫn linh hồn của bọn họ.
Cố Thanh Sơn ho nhẹ nói: "Thẳng thắn mà nói, các ngươi đã chết, nếu linh hồn của các ngươi vẫn cứ quanh quẩn ở nơi đây, nhỡ bất trắc gặp phải quái vật ăn hồn, vậy thì sẽ triệt để tiêu tán, cho nên ta sẽ đưa các ngươi đến địa ngục tạm thời tị nạn."
"Thù lao là —— "
Hắn cúi người, lấy vài cọng tóc từ trên người cả ba người.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Cảnh tượng bốn phía lập tức biến đổi.
Cố Thanh Sơn và ba tên Thánh Tuyển giả kia cùng lúc xuất hiện trong địa ngục.
Lãnh Thiên Trần kinh ngạc nhìn vào hắn, hỏi: "Đây đều là ai?"
"Thánh Tuyển giả đã chết đi." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vỗ vỗ ba người kia ——lúc này ba người vẫn mang vẻ mặt như gặp quỷ, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Người đối diện này quá cường đại, bất kể có phải là Tử Thần trong truyền thuyết hay không, bọn họ đều đánh không lại.
Cố Thanh Sơn thấy bọn họ vẫn đang quá khẩn trương, không khỏi cười nói: "Không có gì đâu, đã chết rồi thì chính là trong nhà cả, các ngươi cứ tùy ý ở lại đây, ta còn có việc, phải trở về nhân gian trước."
Nói xong, hắn đã biến mất khỏi địa ngục.
Ba người kia mê mang một hồi.
Đây chính là Tiếp Dẫn tử vong trong truyền thuyết sao?
Tử Thần cứ thế mà đi hay sao?
Bọn họ nhịn không được nhìn về phía Lãnh Thiên Trần.
Lãnh Thiên Trần lười nói thêm cái gì tiếp, nhưng nghĩ tới thân phận của ba người này là Thánh Tuyển giả, không khỏi yên lặng thở dài trong lòng, nói: "Hoan nghênh các ngươi tới địa ngục."
. . .
Cố Thanh Sơn trở lại trong huyệt mộ một lần nữa.
Hắn từ tùy ý chọn một người trong ba người vừa rồi, nhẹ nhàng nắm tóc của người nọ vào trong tay.
——Chúng Sinh Đồng Điều Huyền Bí chung cực!
Chỉ thấy hắn dần dần chuyển hóa hình thể, biến thành bộ dáng của người kia.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi nhanh chóng xuất hiện trong hư không:
[Ngươi đã trở thành Thánh Tuyển giả: Trương Cửu Cửu.]
[Ngươi thu được tất cả ký ức của hắn.]
[Ngươi làm một Thánh Tuyển giả của Nhân Gian giới, chính thức tham dự vào cuộc thăm dò vào trong nhân gian mộ."
[Chú ý: Ngươi đang đứng trong Lục Đạo Tranh Hùng.]
[Nếu như ngươi bằng lòng thanh toán một số lượng công đức nhất định, ngươi còn có thể nắm giữ một vài kỹ năng của Trương Cửu Cửu.]
[Ngươi có muốn thanh toán công đức hay không?]
Cố Thanh Sơn lắc đầu.
Kỹ năng thì không cần, cái mình cần chỉ là thân phận này mà thôi.
Hắn bước từng bước một đi ra khỏi mộ huyệt.
Con thằn lằn màu đen kia còn chưa đi xa, lúc này đột nhiên quay đầu lại, nó bơi lên khỏi dòng sông Mộ.
Thằn lằn mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn qua hắn.
"Làm sao có thể, ngươi rõ ràng đã chết rồi mà." Con thằn lằn màu đen trầm giọng mà nói.
Cố Thanh Sơn không để ý tới nó, chỉ yên lặng phân biệt phương hướng.
—— Mình từng tiến vào nhân gian mộ ban đầu.
Lúc ấy mình và lão yêu tinh tìm được một địa đồ của văn minh Hàn Vũ từ trong mộ địa.
Nên đi vào như thế nào đây. . .
Con thằn lằn màu đen kia thấy hắn mang dáng vẻ chả có chút phòng bị nào, hai mắt nó hiện lên tia hung ác.
Chỉ thấy nó vừa bổ nhào về phía trước, hóa thành một bức tường đen như mực tàu giữa không trung, muốn bao phủ lên người Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn vẫn đứng bất động.
Mực tàu còn lơ lửng giữa không trung, đột nhiên run rẩy một trận, ngã xuống đất, hóa thành thằn lằn đen một lần nữa.
"Ngươi. . ."
Thằn lằn đen hoảng sợ phun ra một chữ, toàn thân nó đột nhiên nổ tung.
Nó chết rồi.
Một thanh Trường kiếm toả ra khí tức mờ nhạt hiện ra từ hư không, khinh thường kêu to một tiếng.
Kiếm Triều Âm.
Bởi vì đối phương hóa thành chất lỏng, cho nên Kiếm Triều Âm trực tiếp phát động ra Vạn Hải Trấn, điều khiển toàn thân đối phương nổ tung ra.
Cái này thật sự là phương pháp giết địch đơn giản nhất.
Cố Thanh Sơn căn bản không quan tâm đến chuyện này, hắn đã phân biệt ra phương hướng, nhưng trong lòng còn đang suy nghĩ đối sách thật cẩn thận.
Thiên Đế tiền nhiệm gần như chưa từng thất bại, hơn nữa hắn ta còn tính toán không sót chuyện gì.
Ngay cả tình huống Hồn khí chiến tranh của Nhân Tộc phục sinh lần nữa cũng bị hắn tính tới rồi, vậy thì vì cớ gì hắn không tính được tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì?
Đã biết được hành động của những người này, tương đương với vẫn bị hắn ta nắm trong lòng bàn tay.
—— Nhưng có một tin tốt.
Thiên Đế tiền nhiệm bị Thi Thể Khổng Lồ kéo lại.
Thiên Thư Luân Hồi lại bị Sơn Nữ mang đi, canh chừng trong hư không, tạm thời không cách nào quay lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận