Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2893. “Ta đến bảo vệ các ngươi, cùng đi!”



Oanh ——
Trên cây trụ lớn kia tán phát ra khí tức rộng lớn mà uy nghiêm, lại vang lên từng trận tiên âm, còn có vô số thiên hoa rực rỡ từ phía trên bay xuống.
Vệ Nghê nhìn cảnh tượng này mà rung động tâm thần, lẩm bẩm nói: “Thật không biết lúc nào ta có thể đi đến hiện trường, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như thế.”
Đứa bé thấp giọng lẩm bẩm: “... Ai mà bề thế như vậy.”
“Chậc chậc, cảnh tượng như thế này, tự nhiên là tiên thiên thánh nhân muốn giáng xuống rồi.” Vệ Nghê nói.
Đứa bé yên lặng một giây, đưa tay thò về phía sau, tìm tòi vào trong hư không.
Tay của hắn chui vào bên trong một thác nước màu vàng kim, chậm rãi ấn ra một thủ ấn kỳ dị.
Một giây.
Thác nước biến mất, đứa bé rút tay về.
“Không có người khác đến...” Trên mặt đứa bé lộ ra vẻ không hiểu.
Vệ Nghê giật mình chưa tỉnh, thở dài nói: “Thực lực của chúng ta còn chưa đạt được đến đó, chắc thánh nhân sẽ không mang chúng ta đi xem đâu.”
Hắn ta lắc đầu, tiện tay ấn ra một cái quyết, bắt đầu thôi động phi thuyền.
Phi thuyền lập tức tăng nhanh tốc độ.
Nó bay về hướng ngược lại của núi Bất Chu, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời.
Phi thuyền dừng lại phía trước dòng suối.
Vệ Nghê cất phi thuyền đi, giải thích: “Phía trước chính là sơn môn, lập tức sẽ có người đến đăng ký cho ngươi, sau khi nhận ngọc bài mới thì có thể lên núi.”
“Cám ơn ngươi, Vệ Nghê.”
Đứa bé nói xong thì đưa quyển sách vỡ lòng kia cho Vệ Nghê.
“Không xem sao?” Vệ Nghê hỏi.
Đứa bé nghiêm túc giải thích: “Đúng, trong quyển sách này ta chỉ tương đối thích hợp với Long Chú, nhưng Long Chú quá hao phí sức mạnh, ta dùng một lần thì nhất định phải nghỉ ngơi mấy chục giây, trong thời gian này sẽ triệt để mất đi sức chiến đấu —— vẫn nên chờ lớn lên chút lại học.”
Vệ Nghê suy nghĩ, sau đó vỗ túi trữ vật, lấy ra một quyển sách khác.
“Pháp môn của tông ta, ngoại trừ ngôn chú ra, kỳ thật hầu như cái gì cũng có cả.” Hắn ta lên tiếng.
Đứa bé nhận lấy quyển sách, chỉ thấy bên trong là Ngũ Hành chính nghịch, đao thương côn bổng, thủ quyết chân ngôn, trận phù quẻ khí, các loại thần thông biến hóa, gần như không có gì là không có.
“Mỗi một loại đều có một hai loại công phu nhập môn, ngươi xem một chút có cảm thấy hứng thú hay không, có thể vào bắt đầu luyện tập trước một chút.” Vệ Nghê nói.
Đứa bé cảm thấy rất hào hứng, đáp lại: “Đồ tốt như vậy, tại sao ngươi không sớm lấy ra.”
Vệ Nghê cười nói: “Ngay từ đầu ta cũng không biết ngươi là thiên tài tuyệt thế —— ngươi xem trước đi, còn có vấn đề khác hay không?”
“Lại cho ta chút cá khô để ăn.”
Đứa bé nghiêm túc nhìn xem quyển sách, cũng không ngẩng đầu lên, đưa tay nói.
Vệ Nghê không biết nói gì: “Hạ Sinh, tại ngươi sao lại mau đói như vậy, không phải mới vừa ăn cơm xong sao?”
“Còn muốn ăn.” Đứa bé nói.
“Cầm này —— a? Thật là kỳ quái, tại sao các sư huynh phụ trách Tiếp Dẫn còn chưa tới? Chẳng lẽ đang lười nhác?”
Vệ Nghê đưa một con cá khô cho đứa bé, suy nghĩ, dặn dò: “Nơi này rất an toàn, ngươi ở nơi này không cần đi đâu, ta đi tìm mấy vị sư huynh một lát, lập tức sẽ trở về.”
“Được.”
Đứa bé cầm lấy con cá khô bắt đầu ăn.
Vệ Nghê gật gật đầu, thân hình khẽ động lập tức bay vút về phía trước.
Đứa bé đứng tại chỗ, vừa ăn cá khô, vừa ngồi coi quyển sách.
Khi hắn ăn, hư không bốn phía có từng tia từng tia, những điểm sáng lúc sáng lúc tối bay tới, lặng lẽ không một tiếng động chui vào thân thể của hắn.
—— Hhắn đang hấp thu sức mạnh của thế giới này.
Về phần cá khô, nó có thể giúp cho thân thể mới ba tuổi này trưởng thành nhanh một chút.
“Rốt cục... nên chọn pháp loại hình nào đây?”
Đứa bé lật qua lật lại quyển sách, trong ánh mắt có chút do dự.
Một lúc sau.
Hình như đứa bé cảm ứng được cái gì, hắn không ăn nữa.
Bốn phía yên tĩnh vắng lặng.
Biểu cảm của đứa bé dần dần nặng nề đi.
Vệ Nghê nói nơi này là an toàn.
Nhưng mà...
Đứa bé khép quyển sách lại, hai mắt trở nên ngơ ngẩn, hắn nhìn về bốn phía.
Hình như hắn có thể nhìn thấy một vài thứ cũng không tồn tại ——
Tỉ như những chuyện đã từng phát sinh qua.
Đứa bé suy nghĩ, sau đó cất con cá khô vào.
Hư không bốn phía cũng dần dần khôi phục lại bình tĩnh.
Rất nhanh.
Trên đường núi phía trước, mấy tên thiếu niên băng băng đi tới.
Bọn họ liếc một cái đã thấy được đứa bé.
“Đây là?” Một thiếu niên hỏi.
“Thiên tài tuyệt thế mà ta xuống núi đón trở về.” Vệ Nghê mang vẻ mặt hốt hoảng giải thích.
“Đừng để ý tới hắn, mạng còn không giữ được nữa là, đi mau!” Một thiếu niên khác nói.
Các thiếu niên nhanh chóng vượt qua đứa bé, tiếp tục chạy như điên hướng xuống phía dưới núi.
Vệ Nghê ngừng lại tại chỗ, chỉ thấy những người khác đã sớm chạy không còn bóng dáng rồi, ở đây chỉ còn lại một thiếu niên khác.
Thiếu niên kia hít sâu một hơi, rút Trường Kiếm ra, nói: “Đây chính là đứa bé thiên tài mà ngươi nói đó sao?”
“Đúng vậy.” Vệ Nghê nói.
“Ta đến bảo vệ các ngươi, cùng đi!” Thiếu niên kia nói.
“Đa tạ Nhiếp sư huynh.” Vệ Nghê cảm kích nói.
Hắn ta một tay ôm lấy đứa bé, vác lên trên vai, đi theo thiếu niên kia chạy như bay về phía dưới núi.
“Vệ Nghê, tình hình như thế nào?” Đứa bé tỉnh táo hỏi.
Vệ Nghê vừa chạy vội, vừa nói: “Thánh nhân mang các vị trưởng lão, đệ tử thân truyền đi đến núi Bất Chu, chỉ để lại một vài đệ tử trông coi ở trên núi, kết quả Tà Ma đột nhiên xuất hiện ở trong tông môn ——”
Oanh!!!
Mặt đất đột nhiên chấn động.
Đứa bé quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cả ngọn núi vỡ ra từ chính giữa.
Hàng tỉ con rắn đen phun trào ra ngoài từ trong núi.
Bọn chúng trôi nổi ở trên bầu trời, đồng loạt hóa thành những con rắn mối bốn chân, chúng như trải rộng bao phủ cả ngọn núi.
Một thanh âm the thé truyền đến từ trên đỉnh núi:
“Ăn sạch hết tất cả mọi thứ!”
Tất cả Rắn Mối lập tức tản ra, bay lượn về bốn phương tám hướng.
Tốc độ của bọn chúng rất nhanh, phảng phất đã đói bụng thật lâu.
Hết chương 2893.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2894
Bạn cần đăng nhập để bình luận