Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2169. Linh hồn nhìn xuống (1)


Đánh dấu
Lời còn chưa dứt, trên đỉnh của trụ lớn bằng máu, trong khoảng hư vô mờ mịt không thể thấy đó, có vô số đồ vật màu trắng bệch rơi xuống. Chúng giống như là một trận mưa, ào ào trút xuống toàn bộ Huyết Hải. Trong lúc nhất thời, trời là màu trắng, đất là biển máu. Rốt cuộc, toàn bộ thế giới đã đầy ắp loại đồ vật màu trắng nhợt này. Đó là vô số sọ đầu với đủ kiểu đủ loại. Có của loài người, có quỷ vật, dã thú, có ma quái, vân vân và vân vân, đếm mãi không hết. Những bộ xương sọ này có cái thì mọc ra sừng dài, có cái thì là mấy cái đầu dính liền nhau, có cái lại tàn khuyết không đầy đủ. Phía sau Cố Thanh Sơn bỗng nhiên vang lên một tiếng gào thét tuyệt vọng: "Không... Nó hẳn là... Đã sớm... Tiêu vong..." Ầm ầm. Tất cả xương trắng rơi xuống, vùi lấp toàn bộ thế giới, ngay cả con quái vật hắc ám cả người mọc ra vô số con mắt đó cũng không chạy thoát được. Chỉ có nơi Cố Thanh Sơn đang đứng, ở trước trụ lớn màu máu là còn có một mảnh đất trống nho nhỏ. Hắn bỗng nhiên thu tay về nhanh như điện chớp. Chỉ thấy ở chỗ mà hắn chạm đến bên trên trụ lớn, xuất hiện một cái bóng màu máu. Huyết ảnh còn khổng lồ hơn cả người khổng lồ đỏ máu, không ngừng biến ảo, hóa thành từng vật khổng lồ dữ tợn mà Cố Thanh Sơn chưa từng nhìn thấy. Ở cái trán của huyết ảnh to lớn hiện ra một phù văn quỷ dị. Giọng nói vang lên ở trong lòng Cố Thanh Sơn: "Ta muốn bắt đầu ăn nó, bây giờ đưa ngươi trở về trước." Tiếng nói vừa dứt, một tiếng gào thét bén nhọn vang lên.
Tất cả cảnh tượng bốn phía lập tức biến đổi. Biển máu, trụ lớn, hình bóng quỷ dị, vô tận sọ đầu màu trắng... Tất cả đều biến mất trống không. Cố Thanh Sơn phát hiện mình đứng ở trên mặt đất đen tối. —— Tướng Vị giới, Tháp Chuông. Tất cả những chuyện vừa rồi giống như là chưa từng xảy ra, chỉ là một giấc mộng. Bỗng nhiên một giọng nói vang lên bên tai: "Ấy vậy mà lại là Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới, không ngờ ngươi có thể thức tỉnh nó từ Thánh Giới!" Đây là giọng của Anh Linh điện chủ. Cố Thanh Sơn lấy lại bình tĩnh, hỏi: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?" Anh Linh điện chủ nói: "Đám giới linh giúp ngươi thành lập nên vòng xoay Thánh Giới, mà vị tồn tại do ngươi triệu hoán ra từ trên Thánh Giới sẽ ăn sạch kẻ địch của ngươi." Cố Thanh Sơn kinh ngạc nói: "Làm sao... Có thể như vậy..." "Kẻ địch của ngươi chỉ là chủ nhân của một thế giới quy chúc không trọn vẹn, cho nên khi ngươi triệu hồi ra Huyết Hải Thánh Trụ, mọi thứ đều đã được quyết định." Bỗng nhiên, Anh Linh điện chủ gấp rút nói: "Mau nhìn xem trên tay ngươi... Vị tồn tại đó giao cho ngươi cái gì?" Cố Thanh Sơn giơ tay lên, mở ra. Chỉ thấy một phù văn ảm đạm lẳng lặng nằm ở trong tay hắn. Khi hắn nhìn chăm chú lên phù văn này, nó đột nhiên thả ra ánh sáng đỏ tươi xuyên thấu toàn bộ thế giới. "A a a a a a a!" Hàng tỉ tiếng kêu rên vang lên. Chỉ thấy phía dưới mặt đất, những linh hồn oán độc đã trốn đi lại lũ lượt bay ra ngoài. Bọn chúng phát ra tiếng tru cực kỳ sợ hãi, muốn bay lên không trung, muốn trốn chạy khỏi thế giới này.
Nhưng mà không thể. Dưới ánh sáng đỏ tươi chiếu rọi, những linh hồn oán độc tản ra tia sáng linh hồn này đều bị hút vào bên trong phù văn. Trong khoảnh khắc, linh hồn oán độc trong toàn bộ thế giới đều bị hấp thu sạch sẽ. Phù văn nọ thì lẳng lặng trôi nổi, sau đó chui tọt vào trong ngực của Cố Thanh Sơn nhanh như chớp. Bên trên giao diện Chiến Thần nhanh chóng xuất hiện một hàng chữ nhỏ như đom đóm: [Ngài đã nhận được thứ do linh Chân Cổ Chi Ma - Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới giao cho.]
"Đây là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi. "Cần một chút thời gian, chờ sau khi nó hoàn toàn trở thành lực lượng của ngươi, ngươi chỉ cần dùng tâm đi cảm thụ nó, chẳng mấy chốc sẽ hiểu rõ nó là cái gì." Anh Linh điện chủ ngáp một cái, nói ra. Cố Thanh Sơn nhìn về phía hư không, chỉ thấy một hàng chữ nhỏ như đom đóm xuất hiện: [Xin chờ đợi.] Giọng nói ngái ngủ của Anh Linh điện chủ lại vang lên: "Cố Thanh Sơn, thương thế trên người ta còn chưa khỏi, lại tiến hành chuyển hóa thẻ bài, vừa rồi vì triệu hoán Thánh Giới, ta đã tiêu hao hết lực lượng..." "Khoan đã!" Cố Thanh Sơn vội vàng hỏi: "Hãy nói cho ta biết, vừa rồi Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới đó rốt cuộc là ai? Thánh Giới lại là cái gì?" "Trong thời đại mà tận thế tàn phá bừa bãi này... Ngoại trừ thế giới Phủ Bụi ra, còn có một chỗ thần bí vẫn luôn không có bị tận thế tìm tới... Ở trong chư giới, nơi ấy được xưng là Thánh Giới, mà sông Sinh Tử chúng ta có phương thức đặc thù để câu thông với Thánh Giới, cho nên sông Sinh Tử lại được xưng là Vòng xoay Thánh Giới." Tiếng nói của Anh Linh điện chủ ngày càng nhỏ đi, giống như là sắp rơi vào trạng thái ngủ say. "Về phần Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới... Trong truyền thuyết nó là tồn tại mạnh mẽ và vô cùng kinh khủng, chúng ta chỉ biết danh hiệu của nó, nhưng đến tột cùng nó là cái gì... Lại không có ai biết được?" "Dù sao... Ngay cả tận thế cũng không tìm ra vị trí của Thánh Giới... Thế thì sao mà có ai tìm ra được vị tồn tại kinh khủng này..." Tiếng nói im bặt. "Điện chủ?" Cố Thanh Sơn kêu. Không có trả lời. Cố Thanh Sơn lo âu mở Sách Đoạn Tội ra và rút ra tấm thẻ bài đó. Chỉ thấy bên trên thẻ bài, Anh Linh điện chủ nhắm hai mắt, không nhúc nhích. Giao diện Chiến Thần xuất hiện một hàng nhắc nhở: [Đang ngủ say.] Cố Thanh Sơn thở dài, đành phải một lần nữa cất kỹ tấm thẻ bài và Sách Đoạn Tội này. Thật không ngờ, ngoại trừ thế giới Phủ Bụi ra, còn có một nơi mà cho tới bây giờ cũng chưa từng bị tận thế ảnh hưởng. Thánh Giới! Sao nó có thể làm được? Nó trốn ở chỗ nào? Lúc này trong lòng Cố Thanh Sơn có vô vàn cảm xúc phức tạp, lại có chút mờ mịt. Nhưng mà hắn có thể khẳng định một điều. Nếu là có một chỗ như vậy thì cũng tuyệt đối không phải là người bình thường có thể đi vào. Đột nhiên, mặt đất bắt đầu rung lên dữ dội. Từng mảng lớn bùn đất mục nát lún xuống dưới, rơi vỡ ở trong hư không, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa. Toàn bộ thế giới đang chìm trong hủy diệt. Thế giới Tướng vị Tháp Chuông sắp không còn tồn tại nữa. Cố Thanh Sơn chỉ đứng tại chỗ mấy giây, chợt phát hiện tất cả bốn phía đều biến mất. Ngay sau đó, hai mắt hắn bỗng hoa lên.
Cuối cùng, hắn phát hiện mình đứng ở trong đồng hoang. Laura và Liêu Tiểu Pháo đang ngồi ở trước đống lửa, yên lặng chờ đợi. "Cố Thanh Sơn!" Laura nhìn thấy hắn, lập tức mừng rỡ. Liêu Tiểu Pháo cũng đứng lên, hỏi: "Cậu không sao chứ?" "Không sao, tranh tài nấu nướng có thể có chuyện gì, sâu đấu nhỏ mà thôi." Cố Thanh Sơn ra vẻ nhẹ nhõm nói. Hắn ngồi xuống bên cạnh Laura, duỗi lưng mệt mỏi. Trận chiến Linh giới, giết ông lão, chủ nhân của thế giới quy chúc xuất hiện, kêu gọi giới linh, triệu hoán Vòng xoay Thánh Giới, Kẻ Nhìn Xuống Vạn Giới xuất hiện... Một loạt sự kiện này khiến cho Cố Thanh Sơn khẩn trương cao độ, chuyên chú chưa từng có, bây giờ rốt cuộc có thể thỏa mái nghỉ ngơi rồi. Lúc này, bình minh đã đến. Ánh sáng của Quê Hương Huyễn Tưởng trên bầu trời dần dần tắt đi rồi đột ngột biến mất trước mặt ba người, không biết đi về nơi nào. Trong ánh sáng ban mai, gió nhẹ lưu động. Một ngày mới đã bắt đầu. Cố Thanh Sơn thoáng nghỉ ngơi một lát, đứng lên nói: "Chúng ta đi." Laura nhẹ nhàng nhảy lên, ngồi trên bả vai của hắn. Liêu Tiểu Pháo chần chờ một lát, nói ra: "Cố lão đệ, tôi có thể đi với các cậu sao?" Cố Thanh Sơn hỏi: "Anh không trở về thế giới của mình à?" Liêu Tiểu Pháo thở dài nói: "Người đi theo tôi đều chết hết rồi, bây giờ tôi một thân một mình, còn trở về làm gì?" Cố Thanh Sơn nói: "Anh muốn theo thì theo, nhưng mà tôi phải nói trước, tôi không có cách nào bảo đảm an toàn cho anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận