Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2422. Tự Phục Vụ (1)


Đánh dấu

Lãnh Thiên Trần.
Chính là Ma Long.
Cố Thanh Sơn nghĩ ra một biện pháp, đặc biệt tìm y, hoàn thành một lần hợp tác.
Ma Long thuộc điện Luân Hồi, đối với vụ mua bán đưa tới cửa như này, đương nhiên điện Luân Hồi vô cùng sẵn lòng.
Cho nên rốt cuộc hai người cũng tính là có hợp tác.
Chỉ là Ma Long còn không biết thân phận của hắn, cho rằng hắn thực sự là cường giả thức tỉnh tử sông Tử.
“Được, đây là một cuộc hợp tác lâu dài, chúng ta giữ liên lạc.”
Ma Long ôm quyền một lần nữa, thân hình vừa nháy lên một cái đã không thấy tăm hơi.
Cố Thanh Sơn nằm trên ghế dựa, duỗi người một cái...
Giải quyết hết rồi.
Nằm yên thu tiền thôi.
Chỉ có điều không hiểu sao Ma Long hiện tại lại trở nên hơi...
Thật thà?
Dường như không còn khí phách kiệt ngạo bất tuân trước đây.
Đã xảy ra chuyện gì?
Cố Thanh Sơn còn đang suy nghĩ chợt có một bàn tay màu xanh lá cây vươn ra từ sau ghế dựa, lấy kính râm của hắn xuống.
“Này, đến giờ ăn rồi, chúng ta trở về thôi.” Tiểu Lang gọi.
Cố Thanh Sơn lười biếng nói: “Ta nằm thêm một hồi.”
“Bớt đi, ngươi phải nấu cơm.” Lưu Ly đứng một bên, khoanh tay nói.
“Các ngươi có nhiều công đức như vậy, tùy tiện gọi thức ăn ngoài không được hả?” Cố Thanh Sơn không nhịn được nói.
“Thức ăn ngoài đâu có ngon bằng đồ ngươi làm.” Tiểu Lang nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, đứng lên khỏi ghế nằm, nhìn bãi cát và Vong Xuyên phía trước.
Nước sông trong lành.
Gió sông mát mẻ.
Bãi cát cũng không tệ.
Thôi đi, hôm nay đủ rảnh rỗi rồi.
Trở lại làm cơm thôi.
Hắn lắc đầu.
Vốn là không muốn nổi bật, ai ngờ kiếm một khoản tiền thôi cũng kinh thiên động địa như thế.
Thế nhưng cũng hết cách.
Một trăm vạn công đức mới có thể thức tỉnh trượng Trấn Ngục Quỷ Vương.
Nếu mình không nỗ lực sớm một chút, Sơn Nữ, Thiên Địa và Triều Âm đều...
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nhân tiện xem công đức của mình một chút.
Còn cách trượng Trấn Ngục Quỷ Vương một khoản.
Nhưng bây giờ không thể trực tiếp đi lấy trượng Trấn Ngục Quỷ Vương, trước hết phải đi làm một vài chuyện khác.
“Tiểu Lang, Lưu Ly, ăn cơm xong chúng ta phải đi chọn trang bị, nâng cao thực lực một chút.”
“Hả? Chiều nay ta chuẩn bị cùng muội muội đi dạo phố.”
“Không cần đi nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
“Được rồi, thế nhưng vì sao?” Lưu Ly hỏi.
Hai cô gái thực sự bội phục hắn, vô thức nghe theo mọi ý kiến của hắn.
Thái độ của Cố Thanh Sơn rất đứng đắn, nói: “Có lẽ các ngươi không ý thức được, trên thực tế chúng ta đã thay đổi cục diện chiến tranh của cả Hoàng Tuyền, bắt đầu từ hôm qua, Hoàng Tuyền sẽ không còn phiền muộn vì chuyện binh lực nữa.”
“Đây là chuyện tốt, nhưng mà có liên quan gì đến việc chúng ta nâng cao thực lực.” Tiểu Lang khó hiểu hỏi.
Cố Thanh Sơn cười nói: “Sao lại không liên quan, thế giới đang tiến bộ, chúng ta lại càng phải tiến về phía trước, nếu chúng ta cứ luôn dậm chân tại chỗ, sớm muộn gì cũng sẽ chết.”
“Hả? Nghiêm trọng như vậy!”
“Hiện đang là thời đại Lục Đạo Tranh Hùng, không tiến tức là lùi, trì hoãn chẳng khác nào diệt vong... Ta đoán bộ địa ngục sẽ nhanh chóng chào đón nhiệm vụ mới.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai người trầm tư giât lát, yên lặng gật đầu.
Các nàng vốn là thần chích, chỉ suy nghĩ một chút là đã hiểu ra ẩn ý sâu xa trong lời nói của Cố Thanh Sơn.
Trong lòng Cố Thanh Sơn còn một câu chưa nói.
Bản thân vừa đến đã tạo ra thế trận lớn như vậy, không muốn nổi bật thì cũng đã nổi bật rồi.
Bây giờ phải xem Lục Đạo Luân Hồi có phản ứng gì.
Tiễn mình đi chết?
Hay là còn có phương thức xử lý nào khác?
Nhưng lúc này đây mình đã hiểu ra rất nhiều chuyện, cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Chờ xem.
Cố Thanh Sơn buộc tạp dề lên, bưng mấy món ăn lên bàn.
"Oa, thơm quá!" Tiểu Lang nói.
"Ta đi xới cơm!"
Lưu Ly động tác nhanh nhẹn, lập tức bày ba chén cơm lên trên bàn.
Cố Thanh Sơn tháo cái tạp dề ra, ngồi xuống.
"Tốt, nếm thử coi ngon không đi." Hắn lên tiếng.
Hai cô gái cùng đồng loạt gật đầu, đưa đũa gắp thức ăn, ăn một miếng rồi thì không dừng lại được.
Cố Thanh Sơn nhìn bộ dạng lùa cơm ngấu nghiến của các nàng, không khỏi hơi bật cười.
—— Cái này là do khổ cực quá lâu rồi, nhất thời khống chế không nổi, hoàn toàn có thể thông cảm được.
Hắn bưng ly rượu lên vừa uống một ngụm, bỗng nhiên vẻ mặt khẽ thay đổi.
Hai cô gái cũng lập tức thả bát đũa xuống.
Mọi người cùng cảnh giác nhìn về hướng không trung.
Trong hư không, một luồng sức mạnh vô hình từ trên trời giáng xuống, hội tụ thành thứ ánh sáng năm màu.
Nhanh như vậy ư?
Cố Thanh Sơn nói thầm một tiếng, mở miệng bảo: "Tiểu Lang, Lưu Ly, đợi lát nữa nếu như ta không có ở đây, mà sau này vẫn luôn không trở về, các ngươi phải bảo vệ địa ngục cho tốt, mặc kệ người khác nói cái gì, cũng không thể giao quyền hành của địa ngục cho bất kỳ kẻ nào, nếu không các ngươi sẽ rơi vào nguy hiểm, nhớ chưa?"
Hai cô gái đều ngơ ngẩn.
Giọng điệu này của Cố Thanh Sơn giống như là đang bàn giao hậu sự vậy.
"Rhode. . . Rốt cục xảy ra chuyện gì vậy?" Tiểu Lang nhịn không được mà hỏi.
"Không có gì, ta chỉ đang phòng ngừa rủi ro thôi." Cố Thanh Sơn nói.
Thứ ánh sáng ngũ sắc kia rơi xuống, hóa thành một trang sách.
—— Trang sách!
Sắc mặt Cố Thanh Sơn trở nên trầm trọng.
Chỉ thấy trang sách kia chầm chậm bay xuống tới, sau đó mở ra trước mặt hắn:
"Người chết Rhode."
"Ngươi phải lập tức tham dự nhiệm vụ đội cảm tử."
"Ba giây sau truyền tống."
—— Ngay cả quyền từ chối cũng không cho à.
Ác như vậy?
Hắn đang nghĩ ngợi, chỉ cảm thấy trong hư không có một lực kéo cực mạnh đang truyền đến, trực tiếp kéo hắn biến mất khỏi căn phòng.
Tiểu Lang và Lưu Ly ngây người.
"Đây là. . . Nhiệm vụ mà Địa Ngục Bộ chúng ta nhận à?" Tiểu Lang chần chờ nói.
"Nhưng hình như tình hình có chút không ổn, ta cảm nhận được một cảm giác hung hiểm, cứ như mạng của Rhode nguy trong sớm tối." Lưu Ly nói.
Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy sầu lo trong mắt đối phương.
Họ là Thần Chích của địa ngục, chuyên câu hồn và đoạt mệnh, đã quá quen thuộc với chuyện liên quan đến sinh tử, tự nhiên có thể cảm ứng được hung hiểm trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận