Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2677. Bí mật của vạn Linh (2)



Rất nhiều người máy đang dọn dẹp nước bùn, đào móc đường sông, tìm kiếm một thứ gì đó bên trong dòng sông.
Cố Thanh Sơn nghe thấy người trẻ tuổi mà mình đang nhập vào mở miệng nói chuyện:
"Thưa thầy, rốt cục trong sông có cái gì vậy ạ?"
"Con cảm thấy thế nào?" Ông lão hỏi lại.
Người trẻ tuổi suy tư, nói: "Tinh cầu vắng vẻ nay hẳn không có nhiều tài nguyên khiến cho nhiều loại quái vật sinh ra như thế mới đúng —— Hơn nữa chúng ta cũng đã làm hồi tưởng lại nguồn gốc và sự phát triển của tinh cầu này, không hề phát hiện có văn minh cường đại nào cả."
Ông lão cười cười, sau đó lên tiếng: "Không sai, cho nên nơi này mới trở nên hết sức quý giá."
Người tuổi trẻ: "Ý thầy tức là—— "
"Đại khái là có cái gì đến từ bên ngoài rơi xuống viên tinh cầu này, cố tình là thứ ngoại lai đó còn là cái gì đó kỳ quái mà chúng ta chưa từng ghi chép lại, đây là phán đoán của ta." Ông lão nói.
Người trẻ tuổi hưng phấn lên, nhịn không được mà nói: "Nếu như vậy thì phát hiện của chúng ta đủ để lấy được một số điểm cống hiến lớn trong giáo hội còn gì."
Tích tích tích!
Một tiếng cảnh báo vang lên.
Ông lão lập tức mừng rỡ, quát khẽ lên: "Đi, hẳn là có phát hiện gì rồi."
"Tốt!" Người trẻ tuổi cuống quít mà đáp.
Hai người bay lên, rất nhanh đã đáp xuống phía trung tâm của dòng sông.
Một cái máy xúc hình người phát ra âm thanh cơ giới hoá:
"Báo cáo, trong phạm vi tôi đào móc, dò xét ra một vật thể không rõ."
Ông lão lập tức nói: "Kết nối với kho số liệu, tiến hành so sánh."
"Kho số liệu đã hoàn thành so sánh, chưa phát hiện ra vật thể tương tự." Người máy nói.
Ông lão và người trẻ tuổi nhìn nhau, đều nhìn thấy kích động trong mắt đối phương.
"Những người máy khác đều tới đây —— Đào thứ kia ra, cho ta xem nhìn!" Ông lão ra lệnh.
Dưới sự chỉ huy của lão, các người máy nhanh chóng đào thứ kia lên.
Bùn cát bị cọ rửa rơi đi.
Vật đó đã lộ ra ngay trước mặt hai người.
—— Đó là một pho tượng màu đen mọc ra tận chín gương mặt côn trùng.
"Thưa thầy, đây là cái gì chứ?" Người trẻ tuổi hỏi.
Bên cạnh không có ai trả lời.
Người trẻ tuổi đột nhiên nhìn lại.
Chỉ thấy bên cạnh mình có một con bọ cánh cứng sắc thái rực rỡ đang nằm sấp, nó dài chừng hơn ba mét.
"A —— "
Người trẻ tuổi phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi.
Sau đó hắn cũng nằm rạp trên mặt đất, cả người cũng dần dần biến thành một con bọ cánh cứng.
Hai con bọ cánh cứng dừng lại một hồi ngay vị trì đó, sau đó thì cùng tiến lên phía trước, nằm lên trên pho tượng màu đen nọ.
Bọn chúng trực tiếp bị pho tượng hút hết sạch máu thịt.
Hai luồng hư ảnh lập tức lao lên từ hai thân thể bọ cánh cứng đã nát bấy, muốn trốn lên bầu trời.
Nhưng pho tượng màu đen kia lạmở miệng ra, nhẹ nhàng khẽ hút.
Linh hồn hai người lập tức bị hút trở về, chui vào trong pho tượng.
Có được linh hồn cùng huyết nhục của hai người kia, pho tượng màu đen bắt đầu chậm rãi chuyển động, để lộ ra biểu cảm sinh động.
Bỗng nhiên, bên tai Cố Thanh Sơn truyền đến tiếng nói của nữ sĩ Tế Vũ: "—— Thuật kia đột nhiên trở nên điên cuồng, chúng ta gần như không còn thời gian nữa, Cố Thanh Sơn."
Cố Thanh Sơn nhìn vào hình ảnh trước mắt, lắc đầu nói: "Đã đến thời khắc mấu chốt, ta còn cần một chút thời gian."
"Một phút đồng hồ cuối cùng!" Nữ sĩ Tế Vũ bất đắc dĩ mà nói.
Cố Thanh Sơn không trả lời, hắn chỉ nhìn chăm chú vào pho tượng màu đen kia.
Pho tượng màu đen bắt đầu rơi rụng xuống, biến thành từng con côn trùng lớn chừng bàn tay.
Chỉ thấy đám côn trùng này sắp xếp thành một hàng văn tự quỷ dị trên mặt đất.
Một lại văn tự mà trước nay Cố Thanh Sơn chưa thấy qua.
Trong nháy mắt hàng chữ kia xuất hiện, toàn bộ thế giới bắt đầu chấn động.
Đầu tiên là dòng sông xuất hiện dị dạng.
Những loài cá với số lượng không cách nào đếm xuể nhảy tung lên từ dòng sông, rơi đến đoạn lòng sông khô cạn này, chúng như hóa điên mà lao về phía pho tượng màu đen.
Bọn chúng đồng loạt mất đi huyết nhục toàn thân, hóa thành xương cá.
Ngay sau đó, trên bầu trời xuất hiện vô số những loài chim bay.
Huyết nhục của bọn chúng bong tróc ra từ trên người, hóa thành một cái vòi rồng, rơi từ bầu trời xuống, hoàn toàn chui vào trong pho tượng.màu đen
Đám chim bay chỉ còn lại đầy người xương cốt và lông vũ, nhưng lại không hề hay biết.
Bọn chúng che khuất cả bầu trời, không ngừng xoay quanh, tạo thành một cái vòng đen càng lúc càng lớn trên bầu trời.
Tiếng mặt đất chấn động đang càng ngày càng vang dội.
Lũ dã thú cũng chạy đến.
Tất cả huyết nhục bong ra từng màng từ trên người bọn chúng, bay vào trong pho tượng màu đen.
Cho đến giờ phút này, pho tượng màu đen kia đã trở nên sinh động như thật.
Nó yên tĩnh không phát ra âm thanh.
Nhưng sinh mệnh của toàn bộ thế giới cũng đã bắt đầu tử vong.
Hết thảy huyết nhục, lao về hướng pho tượng.
Chỉ thấy bên trong pho tượng kia có một gương mặt côn trùng mở to cái miệng, phun ra một cục máu thịt.
Đống máu thịt kia rơi xuống mặt đất thì bắt đầu không ngừng nhúc nhích.
Nó nhanh chóng hóa thành một con côn trùng, bò vòng quanh văn tự quỷ dị kia một vòng, sau đó quỳ trên mặt đất, phun ra một sợi tơ bọc chính mình thành một cái kén dài chừng ba mét.
Một cái kén.
Một hàng văn tự.
Cố Thanh Sơn cảm thấy thật kỳ lạ.
Chẳng lẽ bên trong cái kén này, chính là con côn trùng khởi nguyên của Thuật Vạn Linh Mông Muội?
Hắn nghĩ thầm trong lòng như thế.
Bỗng nhiên, một tiếng thúc giục vang lên ở bên tai:
"Cố Thanh Sơn, nhất định phải đi ngay."
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy một cái tay bắt lấy bờ vai của hắn, chỉ một thoáng, thế giới bên ngoài hồ sơ truyền đến vô số tiếng nổ mạnh, một luồng không khí lạnh đột nhiên đánh tới.
Phi thuyền đang tan rã ra từng mảnh!
Cố Thanh Sơn lập tức ý thức được chuyện này.
Cái tay kia bắt đầu dùng sức, muốn mang hắn rời đi thế giới tướng vị trước mắt này——
"Không, nữ sĩ, xin chờ một chút." Cố Thanh Sơn lập tức nói.
Hắn dán mắt nhìn chòng chọc vào hàng văn tự quỷ dị trên mặt đất.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo, một hàng chữ nhắc nhở nhanh chóng hiện ra trước mặt hắn:
[Chú ý!]
[Này là một chú bí mật quá sâu trong một nơi nào đó chưa rõ, trong hàng trăm vạn vạn thế giới, vô số chúng sinh đều không cách nào đọc được.]
[Bản danh sách đang giải đọc chú này, ngài nhất định phải ở lại tại chỗ đó không được nhúc nhích, nếu không quá trình này sẽ thất bại!]
Cố Thanh Sơn xem hết một lượt, yên lặng thở dài, nói: "Nữ sĩ, các vị đi trước đi."
Hết chương 2677.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2678
Bạn cần đăng nhập để bình luận