Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2116. Long Tổ Bản Chú (1)


Đánh dấu
"Đương nhiên là giúp ngươi rồi, bọn ta cũng đã lập lời thề với ngươi." Ly Ám nở nụ cười xinh đẹp, tiếp tục nói: "Hơn nữa, trước đó Thiên Ma bọn ta còn muốn để tận thế diệt đi Lục Đạo, là ngươi thuyết phục bọn ta hồi tâm chuyển ý —— Vậy ngươi nói xem bọn ta sẽ giúp ai?"

Ánh mắt Cố Thanh Sơn dịu hẳn đi, hắn hạ giọng nói: "Ta có một kế hoạch."

"Cái gì?" Ly Ám hỏi.

—— Kỳ thật bọn họ đứng đây nói chuyện, những thế giới Lục Đạo đó đều nghe thấy hết. Song, Cố Thanh Sơn vẫn nói tiếp: "Ta làm nhiều chuyện như vậy là để thời đại Lục Đạo Tranh Hùng tiến đến, hơn nữa ta còn có lời thề Thiên Ma, phải dẫn các cô tham dự vào trận tranh hùng này. Vì vậy, ta nhất định sẽ mở ra Lục Đạo Tranh Hùng." Hắn nghiêm túc nói.

Trên bầu trời, tiếng nói của Đế Quân lại vang lên lần nữa: "Hừ? Chẳng lẽ ngươi còn muốn ra điều kiện với bản đế hay sao?"

Cố Thanh Sơn không để ý tới lão ta, ánh mắt vẫn nhìn vào Ly Ám.

"Ừm, ngươi cứ nói đi." Ly Ám biết hắn vẫn còn lời  muốn nói nên ra hiệu cho hắn tiếp tục.

Lúc này Cố Thanh Sơn mới bảo: "Nhưng có điều, ta sẽ không mở Lục Đạo Tranh Hùng vào giờ phút này."

"Thế thì bao giờ?" Ma Mẫu Nguyên Thủy hỏi.

Cố Thanh Sơn nói khẽ: "Đợi ta giết sạch đám Lục Đạo giả chết đó rồi ném linh hồn chúng vào Địa ngục, khi ấy mới là thời điểm thích hợp. Lúc đó, đám chó già chó con đó đều phải ngoan ngoãn nghe tôi nói, vậy thì tôi mới mở ra Lục Đạo Tranh Hùng."

Tĩnh mịch.

Tất cả thế giới hoàn toàn tĩnh mịch.

Chỉ một người mà lại muốn đối kháng toàn bộ Lục Đạo, giết sạch tất cả kẻ giả chết.

Hắn điên rồi! ! !

Ly Ám chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.

"Ngươi xác định?"

"Đúng."

"Thế nhưng bọn chúng đều mạnh đến mức không tưởng."

"Ta thích giết mấy thứ như thế."

Cố Thanh Sơn vỗ vỗ bả vai nàng, cười nói: "Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ mang theo các cô đi tham gia cùng."

Trên bầu trời vang lên tiếng quát giận của Thiên Đế: "Người đâu, hạ phàm đuổi bắt Cố Thanh Sơn cho ta!"

"Vâng!"

Rất nhiều tiếng nói tranh nhau mà đáp.

Hào quang Lục Đạo kịch liệt vặn vẹo bay múa, hình như đang dần xảy ra biến hóa gì đó.

Ly Ám thở dài, đứng ở bên cạnh Cố Thanh Sơn.

—— Hành động này là chuẩn bị kề vai chiến đấu.

Ma Mẫu Nguyên Thủy lại thò tay kéo Ly Ám trở về, trừng Cố Thanh Sơn nói: "Nhóc con, nếu cậu không bị điên, vậy qua được ải này trước rồi ta sẽ tin cậu."

Gương mặt Cố Thanh Sơn lập tức lộ ra vẻ khó xử.

Lòng Ma Mẫu Nguyên Thủy càng hoảng loạn, bà ta hỏi: "Bọn chúng sắp tới rồi —— Rốt cuộc cậu có biện pháp nào không đấy?"

Cố Thanh Sơn đáp: "Có, nhưng ta cũng cần các vị giúp ta một chuyện."

"Chuyện gì?" Hai Thiên Ma cùng kêu lên.

"Dạy tôi một bài hát dễ nghe." Cố Thanh Sơn đáp.

Đám Thiên Ma tắt tiếng lần nữa.

—— Lần này cả Ly Ám cũng không chắc chắn lắm.

Hắn không điên thật đó chứ.

Một giây sau, bầu trời trên tiểu hành tinh đột nhiên mở ra, hai đội binh tướng mặc tiên giáp xuất hiện trong tiếng nhạc thần tiên.

Cố Thanh Sơn thấy tình hình như này, cuối cùng đành phải nói: "Hôm nào lại dạy đi, hôm nay không kịp, vẫn hát bài cũ thì hơn."

Hắn lên giọng mà hát vang:

"Cung chúc ngài Phúc Thọ tựa trời đất, ăn mừng ngài sinh nhật vui vẻ ~ "

"Mỗi năm đều có hôm nay, hàng tháng đều có hôm nay."

"Chúc mừng ngài!"

"Chúc mừng ngài! ! !"

Gió lạnh không ngừng thổi.

—— Đám Thiên Ma đều choáng váng.

Chỉ có bộ xương khô là bật cười khe khẽ.

Bên tai Cố Thanh Sơn bỗng xuất hiện một tiếng nói.

Hắc Hải nữ sĩ lên tiếng: "Cố Thanh Sơn, Long Tổ muốn trò chuyện với cậu."

"Kết nối." Cố Thanh Sơn đáp.

—— Kỳ thật lúc này trong lòng hắn đang có ý thăm dò nhiều hơn, muốn xem thái độ của nhóm Người Chờ Đợi này như thế nào.

Nếu không thừa dịp hiện tại làm cho rõ quan hệ, chờ sau này đến thời khắc mấu chốt lại đột nhiên như xe bị tuột xích, vậy thì hối hận cũng không kịp rồi.

Tiếng nói của Vạn Long Tổ lập tức vang lên: "Này nhóc, bây giờ ta chỉ lo là cuộc chiến trước đó của chúng ta —— "

Cố Thanh Sơn lập tức đáp: "Ngài sợ trong trận chiến trước đó đã bị bạo lộ thực lực chiến đấu thật sự của mình à? Không sao cả, có các đại lão che giấu cho, đám già chết tiệt kia mặc dù đang nhìn trộm nhưng không thấy được cái gì hết."

Vạn Long Tổ nhẹ nhàng thở ra: "Vậy ta an tâm."

"Dám đến không?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Chơi không chết bọn chúng thì còn làm rồng chi nữa?" Vạn Long Tổ cười gằn đáp lại.

Chỉ một thoáng sau, trong hư không đối diện thiên binh thiên tướng, một luồng sáng năm màu hỗn độn đột nhiên chiếu sáng cả thế giới. Khí tức vô cùng hùng mạnh lộ ra từ ánh hào quang đó khiến người ta nhịn không được mà bất an lo lắng.

"Là ai? Dám can thiệp vào chuyện của Lục Đạo bọn ta hả!" Một tên thiên binh quát.

Grao —— —— ——

Ánh hào quang phía đối diện vang lên từng tiếng rồng gầm to rõ, nhưng lại không ai trả lời.

Cố Thanh Sơn đứng trên mặt đất thầm kêu một tiếng “cao minh!”

—— Long Tổ mới đối mặt thôi, còn chưa đánh đã gài người ta vào bẫy rồi!

Ngay sau đó, trong vầng hào quang lờ mờ, hình như có càng nhiều viện quân xuất hiện.

Từng luồng từng luồng khí tức cường đại đang truyền khắp hư không tứ phương.

Người Chờ Đợi!

Tất cả các Người Chờ Đợi đều đến rồi!

Giữa không trung, trong luồng sáng năm màu sắc hỗn loạn kia, từng khí tức cường đại lần lượt xuất hiện.

Có người quát: “Ai dám động tới Cố Thanh Sơn?”

Có người nói tiếp: “Mặc kệ ngươi là Kẻ giả chết trong Lục Đạo hay là cường giả thuộc những thế giới khác...”

Có người kết luận: “Ngươi nhất định là muốn tìm đường chết.”

Ầm!

Vầng sáng tản ra, hào quang chói lọi bùng lên tận trời.

Uy thế này không hề thua kém ánh sáng Lục Đạo Luân Hồi trên bầu trời kia.

Thân hình những Người Chờ Đợi hiện ra, đáp xuống mặt đất.

Thiếu nữ cầm búa vỗ vai Cố Thanh Sơn, miễn cưỡng nói: “Đừng sợ, không phải chỉ là mấy tên tham sống sợ chết thôi sao, chị đây bảo vệ cậu.”

Cô ta đứng bên cạnh Cố Thanh Sơn.

Những Người Chờ Đợi khác cũng đứng thành một hàng với hắn, chỉ có Long Tổ còn chưa hạ xuống, lúc này vẫn bay lượn trên bầu trời, phát ra từng tiếng rồng gầm thật dài.

Từng người trong đám Người Chờ Đợi tinh thần phấn chấn, uy thế toàn thân khiến cho người ta nhìn mà chấn động tâm can.

Những thiên binh kia có phần do dự.

Khí thế như vậy, quả thực có thể xem như là tồn tại tối cao trong Lục Đạo!

Thiên tướng dẫn đầu cũng hoảng hồn.

Bên trên đã truyền xuống mệnh lệnh, bảo gã thăm dò thật giả. Vậy nên, Thiên tướng lập tức quát lên một tiếng: “Mặc kệ các ngươi là ai, ngăn cản người của Lục Đạo hẳn phải chết!”

Gã nắm binh khí trong tay, lao về phía Người Chờ Đợi.

Phe Người Chờ Đợi không hề nhúc nhích.

Phức Tự bước ra khỏi hàng.

Trong số những Người Chờ Đợi, bà là tồn tại duy nhất có thực lực hoàn chỉnh.

“Cát chảy biết rõ tung tích của ngươi.”

Phức Tự vung quyền trượng trong tay, nhẹ giọng ngâm xướng.

Chỉ thấy thiên tướng kia lao tới được nửa đường thì tốc độ đột nhiên chậm lại. Tiên khí lượn lờ quanh người gã hoàn toàn biến mất, lớp da và máu thịt nhanh chóng héo rút, khô cạn, tiêu tan.

Bịch!

Thiên tướng ngã nhào trên đất, tiên giáp biến thành đống nát vụn, binh khí rỉ sét loang lổ, cuối cùng chỉ còn lại một bộ xương khô nằm rạp trên mặt đất, bất động.

Gã còn chưa kịp ra tay thì đã chết.

Phức Tự thu hồi quyền trượng, thấp giọng nói: “Đứng trước thời gian, ngươi không có cửa.”

Xung quanh lặng như tờ.

Sức mạnh như vậy, thực ra trong đám Người Giả Chết Lục Đạo, cũng là tồn tại hàng đầu.

Vậy phải đánh như nào?

Chẳng lẽ thực sự hai bên cùng thiệt?

Qua hồi lâu, giọng nói của Đế Quân Thiên giới mới vang lên: “Các vị, hiện tại đã đến thời khắc cuối cùng, vì Lục Đạo Tranh Hùng, chúng ta phải giết chết đám người này!”

Kha khá người hô lên:

"Chiến!"

"Chiến!"

"Chiến!"

“Vì đường sống cuối cùng của Lục Đạo Tranh Hùng, chúng ta phải đánh một trận!”

Các giới trong Lục Đạo bùng phát ý chí chiến đấu ngất trời.

Trên bầu trời, vô số thân hình xuất hiện dày đặc.

Đám giả chết trong Lục Đạo đều tới rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận