Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2035. Tế Vũ Tiến Hóa!


Đánh dấu
"Đoàn trưởng Tinh Thần, Đoàn trưởng Vong Giả, mau ra tay!" Huyết Thỉ hét lớn.
Mà Đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Vong Giả đã ra tay trước mà không cần nhắc nhở...
Nàng ta đặt tay xuống mặt đất, lẩm bẩm: "Đám người chết trong sông tử vong, đi ra!"
Từ trên mặt đất bốc lên một bóng mờ một con sông u ám.
Từng bộ xương khoác chiến giáp từ con sông đi ra, trên tay bọn chúng cầm các loại vũ khí, trên người cũng lởn vởn khí tức tử vong.
"Lên!" Nữ đoàn trưởng ra lệnh.
Đám xương khô gào thét, lao về phía Hiệp hội Lính Đánh Thuê.
Cùng lúc đó, cái tên quái vật hình người mặc chiến giáp kia thì thầm thì: "Tinh Thần..."
Nó đang định sử dụng một loại chú thuật nào đó.
Cố Thanh Sơn quay đầu, liếc nhìn nó một cái.
Ngay sau đó, từ hư không xuất hiện ba mươi sáu luồng ánh kiếm, như hoa sen nở rộ chém về phía quái vật.
Quái vật không phản ứng kịp, chỉ có thể chuyển công thành thủ, điều khiển mấy chục ngôi sao trên đầu rơi xuống, ngăn cản ánh kiếm.
Keng keng keng keng keng keng...
Vô số tiếng va chạm vang lên, ba mươi sáu luồng ánh kiếm bị ngôi sao ngăn cản lại.
Trong khoảnh khắc đó, hư không lại sinh ra bảy mươi hai kiếm, rồi lại xuất hiện một trăm bốn bốn kiếm, hai trăm tám mươi tám kiếm, năm trăm bảy mươi sáu kiếm, thậm chí hàng nghìn ánh kiếm đồng thời xuất hiện.
Quái vật kia không thể ngăn cản được, bị ánh kiếm chém bay lên trời, khi bị hai trăm ba mươi mốt ánh kiếm chém trúng thì tất cả ngôi sao đều bị chém vỡ, khi bị ánh kiếm chém tới một ngàn kiếm thì cơ thể bị chém vỡ thành hư vô.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nói: "Lực lượng Ngôi Sao, cũng không phải vận dụng như vậy, ngươi không đủ thực lực để gia nhập vào đội ngũ của ta."
Ầm!
Một thi thể không đầu ngã xuống trước mặt hắn.
Đầu lâu của Huyết Thỉ bay ra ngoài, lăn lông lốc trên đường phố bên ngoài Hiệp hội Lính Đánh Thuê, tạo thành một vệt máu rất dài.
Cố Thanh Sơn thu kiếm lại.
Đám người hoàn toàn yên tĩnh, không ai dám nói câu nào cả.
Hai đoàn trưởng tiếng xấu vang xa, cứ như vậy bị chém giết ngay tại chỗ.
Buồn cười là bọn họ lại muốn cướp đoạt người kia!
Hiện tại chỉ còn lại một người cuối cùng.
Đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Vong Giả, nữ pháp sư triệu hồi đám người chết từ con sông tử vong kia!
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn nhìn về phía nàng ta, hơi hứng thú rồi hỏi: "Trong câu chú ngữ vừa rồi của ngươi, có nhắc tới sông tử vong?"
"Vâng." Nữ pháp sư nói.
"Là Tử hà (Sông tử vong) trong Sinh Tử hà sao?" Hắn hỏi tiếp.
"Đúng." Nữ pháp sư nói.
Mồ hôi lạnh từ trên trán nàng ta nhỏ xuống, thế nhưng nàng lại không dám lau.
Nàng ta suy nghĩ chỉ một giây rồi cắn răng, quỳ xuống trước mặt tất cả mọi người.
"Có thể nói cho ta biết, phải làm cách nào thì Sinh Tử hà mới có thể làm cho chúng sinh tuần hoàn qua lại hay không?" Cố Thanh Sơn lại hỏi tiếp.
"Khi Sinh Hà giao nhau với Tử Hà, thì người sống chết đi, người chết sống lại... ta chỉ hiểu như vậy mà thôi." Nữ pháp sư vừa run rẩy, vừa trả lời.
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ, rồi khen ngợi: "Nói như vậy thì điều này cũng khá kỳ diệu, ừm, ta chỉ cần năm người, ngươi có thể tính là một người."
Nữ pháp sư vẫn quỳ ở nơi đó, không dám nói thêm câu gì cả.
Những bộ xương khô tử vong mà nàng triệu hồi ra, khi đi vào đại sảnh của Hiệp hội Lính Đánh Thuê thì đều không có ý muốn tấn công nữa.
Tất cả xương khô đều thả vũ khí xuống, vây quanh người thanh niên kia rồi quỳ gối.
Giống như...
Giống như hắn mới là chủ nhân của bọn chúng vậy.
Người thanh niên kia cũng không ra tay với mình.
Hắn đứng giữa đám xương khô, trên người có một ngọn lửa đen u ám lúc ẩn lúc hiện.
Trong truyền thuyết cực kỳ xa xưa...
Hắn chính là Tử Thần của Sinh Tử hà.
Đây là một con sông vĩnh hằng.
Dòng sông hắc ám cực kỳ yên tĩnh, trong quá khứ, hiện tại và tương lai vô tận, nó mãi mãi còn chảy, chưa từng dừng lại.
Tất cả người đã chết đều ngủ say trong dòng sông, trôi nổi theo nước sông, thế nhưng cũng không có chút ý thức nào cả.
Đây là dòng sông tử vong (Tử Hà).
Không có bất kỳ sinh linh nào có thể tới nơi đây cả.
Thế nhưng nếu có thần linh có thể tới đây, đồng thời đi vào nơi sâu của dòng sông, thì sẽ phát hiện nơi sâu của con sông này cũng không bình tĩnh như mặt ngoài.
Trong một khoảng thời gian nào đó...
Trong một hang động u ám dưới nước, truyền ra một tiếng vang rất nhỏ.
"Đi... Sinh giới..."
"Nhanh... đi..."
Từng giọng nói nhỏ bé, như tiếng thì thầm trong nơi sâu của con sông này liên tiếp vang lên.
Giọng nói này dần dần trở nên rõ ràng, làm cho một tồn tại nào đó đang ngủ say ở đây nghe được tiếng kêu gọi của nó.
"Ẩn mình tại Tử hà..."
"Sứ giả Tận Thế..."
"...Là thời điểm..."
"... Tỉnh lại!"
Trong bóng đêm, một đôi mắt với con ngươi dựng thẳng ẩn chứa sự lạnh lẽo vô tận sáng lên.
Khí tức cực kỳ hung ác tản ra.
Trong tầng sâu con sông, một bóng hình khổng lồ dần dần nổi lên mặt nước, đồng thời lẩm bẩm vài câu:
"Thời điểm còn chưa tới, tại sao lại kêu gọi ta?"
Tiếng thầm thì kia lại vây quanh nó, nói liên tục không dứt: "Cái Thi thể kia... bí mật mà nó mang theo... đã xuất hiện..."
"... Nhanh... nhanh đi..."
Rầm!
Một bóng hình khổng lồ che khuất bầu trời bay ra khỏi Tử hà, rồi nó gầm thét về phía con sông yên tĩnh:
"Thần dân của ta, những người con của tận thế ẩn nấp ở nơi này, hãy tỉnh lại, cùng ta đi tới Sinh giới."
"Chúng ta muốn tìm được bí mật kia!"
Nước sông liên tục lưu động.
Vô số tồn tại quấy đảo dòng sông, tản ra lít nhít ánh sáng ở dưới mặt nước.
...
Trên một dốc núi bị băng tuyết che phủ.
Phía sau một tảng đá to lớn nào đó.
Ngọn lửa trại ấm áp xua tan cơn gió lạnh, mùi thức ăn dần dần tản ra trong pháp trận cỡ nhỏ.
"Như vậy, ăn cơm!"
Cố Thanh Sơn tuyên bố.
Mấy tên chức nghiệp giả nhìn chằm chằm vào chiếc khay trên tay hắn, nuốt nước bọt.
Sau khi đi đường mấy ngày, mọi người phát hiện mỗi một lần dừng lại nghỉ ngơi đều khiến cho mọi người chờ mong.
Trong dãy núi bị băng tuyết bao phủ này chạy nhanh mấy ngày, thực ra đối với những chức nghiệp giả này mà nói thì không tính là gì.
Thế nhưng nơi này đã ở trong Tận thế Bãi Tha Ma, xung quanh nơi đây thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một vài lực lượng của tận thế.
Mỗi khi bị gặp phải đều rất phiền phức.
Cho nên bây giờ có thể nghỉ ngơi một lát, còn được ăn thức ăn do chính tay Cố Thanh Sơn nấu, thật sự là một hưởng thụ cực kỳ thoải mái.
Hoặc là nói, chỉ tính riêng tới những nguyên liệu nấu ăn mà Cố Thanh Sơn lấy ra, cũng có giá trị bằng cả phần thưởng của chuyến đi lần này rồi.
Cái tên Cố Thanh Sơn này hình như cũng là một đại sư Linh Thực của văn minh tu hành.
Đồ ăn mà hắn tự tay làm thực sự quá tuyệt.
Mọi người bắt đầu ăn như hổ đói.
Cố Thanh Sơn quan sát mấy người này rồi hơi gật đầu.
Đối với việc đồ ăn của mình được mọi người tán thưởng, hắn rất hài lòng.
Nữ pháp sư Tử Linh Safaya là một thành viên đầu tiên gia nhập vào đội ngũ.
Sau đó là Lãnh chúa Tinh Linh - Nguyệt Ca, Bình chú sư Heso.
Còn có hai huynh muội cũng gia nhập vào, ca ca là Hakuru, sở trường là thổi phi tiêu, muội muội Ramata, sở trường là vu độc thần bí, mặc dù cả hai người mặc lá cây và lông vũ nguyên thủy, thế nhưng đều là cao thủ của văn minh Man Hoang, không ai dám coi thường bọn họ.
Năm người này đều có đoàn lính đánh thuê của riêng mình, cũng đều là đoàn trưởng.
Bọn họ có tài năng xuất sắc, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cũng có kinh nghiệm của vô số lần đi vào Tận thế Bãi Tha Ma, có thể giúp đỡ Cố Thanh Sơn rất nhiều.
Mấy ngày sau đó, hiệu suất của đám người này rất cao, đội ngũ đã dần cách xa lối vào của Tận thế Bãi Tha Ma, đi về phương hướng mà Cố Thanh Sơn cảm ứng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận