Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2349. Thiếu niên Bá tước (1)


Đánh dấu

“Bây giờ, muốn cho thân thể này tương tác với các loại nguyên tố...”
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, bắt đầu hồi tưởng lại ký ức của thân thể này.
Chỉ khi thân thể tương tác với nguyên tố thì mới có thể nắm giữ ma pháp.
Tương tác với nguyên tố...
Trong lúc ngồi thiền có thể khiến cho suy nghĩ và nguyên tố kết nối với nhau, để suy nghĩ và nguyên tố trở nên đồng điệu, từ đó điều động một lượng nguyên tố nhất định, lấy đó hình thành kết cấu cố định.
Những phương thức cấu tạo này có vô số khả năng.
Như vậy, để có thể điều khiển suy nghĩ và nguyên tố kết nối, ít nhất phải có tinh thần lực cường đại.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, bắt đâu điều động năng lực trong thân thể, khai phá sâu tiềm năng của đại não.
Sau vài hơi thở.
Cố Thanh Sơn mở mắt ra, lại cảm thấy đói bụng.
Trong tất cả các loại hình tiến hóa của chúng sinh, tiến hóa não bộ là cao cấp nhất, cũng tiêu hao nhiều năng lượng nhất.
Cố Thanh Sơn đứng lên, đi tới trước cửa gọi món.
“Làm phiên, cho một bàn...”
“Quái vật! Quái vật!” Cô căn tin vừa hét toáng lên vừa chạy ra ngoài.
“...” Cố Thanh Sơn.
Hắn nhìn vào trong ô cửa một cái.
Chỉ thấy một đống bánh bao nóng hôi hổi được xếp chỉnh tề trên bàn ăn.
Cố Thanh Sơn động ý niệm.
Mấy chiếc bánh bao bay lên, đi qua cửa sổ, rơi vào tay hắn.
“Tinh thần lực như vậy... Có lẽ được xem là mạnh trong đám trẻ rồi.”
Cố Thanh Sơn vừa ăn vừa đi về phía hội trường.
...
Xếp hàng một hồi lâu, cuối cùng cũng tới lượt hắn.
“Goure lên bục, tiến hành kiểm tra.”
Cố Thanh Sơn chạy lên, đứng vững trước cửa sắt.
Tinh thần lực của mình có quá mạnh hay không?
Dọa người ta thì không hay cho lắm, vốn dĩ nên hành xử khiêm tốn ngay từ đầu, dù sao mình cũng không hiểu rõ về thế giới này.
Hơn nữa, là một đứa trẻ, phải biết tự bảo vệ bản thân.
Cố Thanh Sơn cảm thấy hài lòng về sự cẩn thận của mình, khẽ cười một cái.
“Trò đang cười cái gì?” Một giáo viên cảnh giác hỏi.
“Không có gì, trò đang nghĩ đến một vài chuyện vui.” Cố Thanh Sơn vội vàng nói.
“Hừ, Gourde, đồ quỷ nghịch ngợm... Thôi bỏ đi, hôm nay là ngày quan trọng, tôi lười quở trách trò, chuẩn bị xong chưa?”
Cố Thanh Sơn lập tức thu lại một nửa tinh thần lực.
“Trò chuẩn bị xong.” Hắn nói, trong lòng tràn đầy niềm tin.
“Bắt đầu!” Giáo sư hô lên.
“Ầm...”
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.
Cánh cửa sắt vỡ thành mấy mảnh, nặng nề rơi xuống mặt đất.
Mọi người ngây ngẩn.
Yên tĩnh.
Đột nhiên, một giáo sư tức giận quát: “Gourde, trò lại làm cái gì?”
“Không có, thưa thầy!”
...
Rất nhiều năm sau đó mọi người nhớ lại đều nhớ kỹ ngày này.
Ngày hôm ấy, pháp sư thần thánh trong truyền thuyết ăn một hơi hết ba mươi sáu suất ăn sáng ở căn tin, sau đó làm hỏng cánh cửa kiểm tra của trưởng học.
Sau đó, cậu ta bị đuổi khỏi trường.
"Gourde, ngươi vĩnh viễn đừng có tham gia cuộc thi phân chia nghề nghiệp!"
Bành ——
Nương theo tiếng nghiêm khắc khiển trách của lão sư, cánh cổng trường học đóng sầm lại phía sau lưng hắn.
Cố Thanh Sơn ngây ngẩn một hồi ngay cửa ra vào.
Cánh cửa cuộc thi đã bị phá hư rồi.
Mặc cho mình giải thích thế nào, những giáo sư kia cũng không tin việc này không liên quan đến mình.
—— Nói thật ra thì cánh cửa kia đúng là mình hủy hoại mà.
Chỉ là trình độ của những giáo sư ở trường học sơ đẳng này có hạn, bọn họ cũng không nhìn ra, hắn là dùng tinh thần lực để trực tiếp làm cho cánh cửa nổ tung.
Chuyện này cũng không trách được bọn họ.
Ở thời đại này, từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện người có thể sử dụng tinh thần lực làm cho cánh cửa nổ tung.
—— Đây là sức mạnh tiến hóa.
Cố Thanh Sơn thở dài, chuẩn bị rời khỏi trường học.
"Gourde thiếu gia."
Một giọng nói từ xa xa truyền đến.
Đã thấy một chiếc xe ngựa, cùng một người trung niên mặc lễ phục màu đen.
"Ngài là?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Trung niên kia ưu nhã cúi chào một cái, lên tiếng: "Ta là quản gia của ngài —— Thưa thiếu gia, chúng ta vẫn nên vừa đi vừa nói thì hay hơn."
Hắn kéo cửa xe ngựa ra.
Cố Thanh Sơn nhìn hắn, cười nói: "Hình như ngươi biết rất nhiều chuyện thì phải."
Quản gia nói: "Có tiên tri ở nơi bắt đầu thì tất nhiên cũng có người tiếp đón trong thời đại khác."
"Thì ra là thế." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lên xe ngựa, cùng người đàn ông trung niên rời khỏi trường học.
Sau một tiếng.
Xe ngựa dừng lại trong một tòa trang viên không lớn không nhỏ.
Cố Thanh Sơn đã vào phòng, đứng ở đại sảnh thưởng thức các bích hoạ quý tộc trên tường.
"Đây đều là các đời tổ tiên trong gia tộc ngài, vẫn luôn kéo dài cho tới thế hệ bây giờ, chỉ còn lại có một mình ngài mà thôi." Quản gia nói.
"Đây là thân phận đã sớm an bài sẵn rồi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Có hai biện pháp có thể tiến lên trong từng thời đại văn minh, một trong số đó là thời đại bắt đầu của người vượn, từng giờ từng phút thôi động sự tiến bộ của văn minh; một cái khác chính là trực tiếp thoát ly lồng giam thân thể, nhảy vọt đến văn minh thời đại khác." Quản gia nói.
"Trong loại phương pháp thứ nhất, có 'Tiên tri' phụ trách tiếp nhận chỉ đạo; trong loại phương pháp thứ hai, thì do những người như ta sớm làm chuẩn bị sẵn, nghênh đón các vị Thánh Tuyển giả trong mỗi một thời đại."
"Nghênh đón? Chẳng lẽ có chuyện gì muốn bàn giao với ta?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Loại phương pháp thứ hai càng nhanh hơn phương pháp thứ nhất, cũng tạo thành sự không công bằng ở một mức độ nào đó, như vậy Lục Đạo Luân Hồi cũng có điều chỉnh tương ứng đối với chuyện này." Quản gia nói.
Hắn đặt một cái khay đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy trên khay có đặt một phong thư.
Cố Thanh Sơn cầm lấy phong thư, mở ra, chậm rãi nhìn nội dung bên trong.
"Thư mời nhập học của học viện Thần Thánh Đại Giáo Đình?" Cố Thanh Sơn hoang mang hỏi lại.
"Đúng, ngươi trực tiếp nhảy vọt qua thời đại hơn một nghìn năm, cho nên ngoại trừ kéo theo văn minh tiến lên, ngươi còn cần làm càng nhiều chuyện nữa." Quản gia nói.
"Đi đọc sách?" Cố Thanh Sơn nói.
"Không, ngươi phải phá hủy toàn bộ giáo đình Thần Thánh." Quản gia nói.
Cố Thanh Sơn khựng lại, trầm ngâm nói: "Tôn giáo là một bộ phận cho sự tồn tại cùng phát triển của văn minh, tại sao phải phá hủy nó chứ?"
Quản gia cười cười, nói ra: "Nếu như là tôn giáo bình thường, thì cũng không có gì, dù sao những kẻ như bọn ta cũng tương tự như 'Tiên tri', còn có thể khai tông lập giáo, thôi động một thời đại văn hóa, triết học, khoa học và các loại nghệ thuật phát triển."
"Đúng thế." Cố Thanh Sơn nói.
"Cho nên Giáo Đình này cũng không phải tôn giáo mà ngươi thường biết đến, nó là một loại ăn mòn nhằm vào Lục Đạo, là một loại chuyển hóa và chiếm cứ." Quản gia nói.
"Chẳng lẽ nó là tận thế?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không, không phải tận thế, nó cũng không hủy diệt mọi thứ, nhưng nguy hại càng sâu nặng hơn cả hủy diệt." Quản gia nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận