Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2151. Duyên phận


Đánh dấu
"Bởi vì muốn thúc đẩy bộ máy tái tạo thời gian một lần thì phải hao phí 3.5% tích trữ của cải của toàn bộ xã đoàn, trước khi ngài chưa chấp thuận, chúng tôi không dám tự tiện khởi động nó." Thủ hạ tiếp tục báo cáo. "—— Ha ha ha ha ha!" Người đàn ông nọ đột nhiên điên cuồng cười ha hả. "Cái thằng trộm đáng chết Sitar, trong truyền thuyết hắn luôn bị tài bảo hấp dẫn, sẽ vô ý thức tới gần những nơi có được bảo tàng vô tận—— Thật không ngờ lần này lại bị người ăn không còn một mảnh!" "Thực lực của người đó rất thú vị đấy." "Truyền mệnh lệnh của ta, lập tức thúc đẩy bộ máy tái tạo thời gian, để chúng ta nhìn xem đến cùng là ai giết hắn!" Người nọ vừa ra lệnh, toàn bộ nơi đóng quân đều bắt đầu chuyển động. Không đầy một phút, một bộ máy to lớn đứng ngay trước mặt hắn ta. Cái máy này trông hơi giống một thanh đại pháo, hoặc như một cái máy giặt mang hình dáng dài mảnh. "Năm giây sau khởi động!" Kẻ điều khiển máy lớn tiếng báo cáo. "Bốn!" "Ba!" "Hai!" "Một!" Chỉ thấy một thứ ánh sáng xoay tròn bắn ra từ nòng đại pháo, bắn trúng vào mô đất nho nhỏ kia. Ngay lập tức, cảnh tượng giả lập Sitar từ trên trời giáng xuống hiện lên trước mặt mọi người. "Hai con người thối hoắc kia, các ngươi thật không may, đã đụng phải ta ngay từ đầu." Trâu lên tiếng. Cố Thanh Sơn và Laura cũng xuất hiện trong cảnh tượng. Hắn vứt bỏ trường kiếm, thả ra giới lực, quá trình đánh giết Sitar được tái hiện hoàn chỉnh trước mắt người đàn ông đeo kính râm. Sau đó là quá trình làm các loại món ăn. "Đủ rồi." Người nọ xua tay nói. Ngay lập tức, tất cả quang ảnh đã hoàn toàn biến mất. Thủ hạ thận trọng xin chỉ thị: "Đại ca, ngài xem nếu tôi tổ chức các huynh đệ cùng lúc..." Người đàn ông nọ ném xì gà đi, không nhịn được mà nói: "Bớt nói nhảm, tiêu chuẩn chiến đấu ứng biến của người này cũng không bình thường, nếu các ngươi cùng tiến lên theo ta, chỉ sợ cách thật xa đã bị người ta phát giác rồi, cho nên —— " "Một mình ngài đi?" "Đương nhiên." Trên thân thể đúc thành từ sắt thép của hắn ta xuất hiện một cái mũ giáp bằng sắt đen kịt, trực tiếp bao toàn bộ đầu của hắn ta lại. Cặp mắt của hắn ta bắn ra hai luồng ánh sáng xanh biếc. "Phát hiện hiện trường tội ác, xác nhận đối phương là mục tiêu tà ác." "Luật nhân quả thành lập." "Khởi động phán quyết của Thánh kỵ sĩ." "Hành động!" Oanh —— Chỉ thấy hắn ta đã hóa thành một tàn ảnh, trực tiếp biến mất khỏi trước mắt mọi người. Hắn ta vừa đi, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. "Lại đến thời khắc đại ca thẩm vấn." "Đúng vậa, chỉ cần bị ngài ấy nhìn thấy quá trình làm ác, nhất định phải thành thật trả lời hết mọi vấn đề, không thì phải chết." "Đối mặt kẻ làm ác, sức chiến đấu của đại ca sẽ tăng lên hai trăm phần trăm, người vừa rồi gian xảo đến đâu cũng không đánh thắng được đại ca." "Đương nhiên, chỉ cần đại ca phát động năng lực này, từ trước đến giờ chưa từng bị thua." "Được rồi, dọn dẹp một chút, chờ đại ca trở về đi nào." ... Phía bên kia. Cố Thanh Sơn đang mang theo Laura, chạy về phía chiều tà. Hắn bỗng nhiên có một cảm giác, liền đứng lại ngay tại chỗ. Đây là cảm giác gì? Giống như có người đến —— Tốc độ thật nhanh! "Cố Thanh Sơn, sao lại không chạy?" Laura hỏi. "... Có người đang đuổi theo chúng ta." Cố Thanh Sơn nói xong thì rút song kiếm ra, thủ thế ngay vị trí đó. Hắn đã cảm ứng được, qua chừng thêm nửa phút, đối phương sẽ xuất hiện. Bỗng nhiên, trên giao diện Chiến Thần đột nhiên hiện ra từng hàng chữ nhỏ: [Ngài bị một loại thuật pháp nhân quả đánh trúng.] [Ngài bị xác nhận là tà ác.] [Thuật pháp này bách phát bách trúng, là loại hình thẩm vấn, ngài không thể tránh né.] [Chú ý: Thực lực của đối phương đã được tăng thêm hai trăm phần trăm.] [Ngoài ra, trong lúc tra hỏi, ngài nhất định phải thành thật trả lời mọi câu hỏi của đối phương, nếu không phải dựa theo yêu cầu của đối phương đi làm một chuyện —— chuyện này không cách nào cự tuyệt, kể cả đối phương kêu ngài tự sát, ngài cũng phải lập tức thực hiện.] Cố Thanh Sơn biến sắc. Còn có loạt luật Nhân Quả này sao? Không thành thật trả lời câu hỏi là chết hả? Hắn không kịp nghĩ tiếp thì đã thấy giao diện Chiến Thần lại hiện ra từng hàng chữ nhỏ đom đóm: [Xét thấy đối phương đã xác nhận ngài là mục tiêu tà ác, hiện nay tự động kích hoạt danh hiệu 'Anh chàng thuần khiết' .] [Năng lực danh hiệu của ngài - 'Trong Sạch' đã phát động.] [Trong Sạch: Toàn bộ thế giới Phủ Bụi đều chứng minh cho sự trong sạch của ngài, không ai có thể nói xấu ngài một cách vô căn cứ.] [Khi ngài bị cuốn vào bất cứ sự kiện gì, nhớ kỹ, ngài là trong sạch.] [Kết quả chiến đấu: Trong sạch chiến thắng luật nhân quả của đối phương.] [Hiện tại ngài có hai lựa chọn: ] [Thứ nhất, dựa theo thân thể trong sạch, lập tức thoát ly khỏi sự trói buộc của luật nhân quả kia, khiến cho đối phương không thể nhận được sự gia tăng hai trăm phần trăm thực lực, đối phương sẽ lập tức phát giác kết quả này; ] [Thứ hai, tiếp nhận sự thẩm vấn của đối phương, làm thực lực của đối phương được tăng lên hai trăm phần trăm, song ngài được quyền không nói thật trong lúc tra hỏi, đối phương cũng không cách nào phát giác được vấn đề trong đó.] Cố Thanh Sơn vừa xem hết, chỉ thấy một cái bóng đen đột nhiên lướt qua chân trời, trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt hắn. Cái bóng đen kia đã xuất hiện. —— Là một quái vật hình người đúc thành từ sắt thép! "Thằng ranh, ngươi đến cùng là ai?" Quái vật hình người kia cười gằn hỏi. Trên người hắn ta toát ra sát cơ kinh người, không chút che giấu mà tập trung vào Cố Thanh Sơn. Cố Thanh Sơn híp híp mắt. Nếu là tình huống này, vậy đương nhiên là —— Chỉ thấy hắn hắng giọng một cái, nghiêm mặt đáp: "Tôi chính là truyền nhân của cường giả đệ nhất thế giới Phủ Bụi, bây giờ được sư phụ trao tặng tư cách trở về, đang chạy tới dãy đất trung tâm thế giới." Hoàn toàn im lặng. Gió vù vù thổi mạnh. —— Quái vật sắt thép kia sững sờ ngay tại chỗ. Luật nhân quả trên người... Đang vận chuyển bình thường... Quái vật sắt thép lại nhìn về phía Cố Thanh Sơn lần nữa. Thằng ranh này thực sự nói thật. Nói cách khác —— Hắn là truyền nhân của cường giả đệ nhất thế giới Phủ Bụi thật sao? Thế này thì —— Quái vật sắt thép chỉ sửng sốt không đến một giây rồi đột nhiên tháo nón giáp xuống, lại tháo kính râm ra, lộ ra một khuôn mặt tươi cười tràn đầy nếp nhăn. "Người anh em, từ đằng xa tôi đã thấy bóng dáng oai hùng tài hoa của anh rồi, không nhịn được muốn chạy tới chào hỏi, dù sao trong chốn hoang sơn cùng cốc này, gặp nhau là duyên phận khó được mà!" Hắn ta khom lưng, tiến tới, đưa một điếu xì gà cho Cố Thanh Sơn. "A? Không phải vừa rồi anh còn sát khí đằng đằng hay sao?" Cố Thanh Sơn nhận lấy xì gà, hiếu kỳ hỏi lại. Người đàn ông nọ ưỡn ngực ngẩng đầu, ngạc nhiên nói: "Nào có! Anh nhìn nhầm rồi, đó là kích động mà thôi!" "Nhưng mà điếu xì gà này —— " Xoẹt! Còn chưa nói dứt, lửa đã châm cháy xì gà. "Xì gà này là đồ quý tôi tích trữ đó, trước giờ không lấy ra chia sẻ với ai, nhưng mà tôi với anh mới quen đã thân thì đành chịu vậy. Thật sự là hợp ý, trong cả rừng người lại tình cờ gặp nhau. Anh hùng thường là lưu luyến lẫn nhau —— Anh thưởng thức một ngụm là biết được tình nghĩa mà nó đại diện ngay." "Thật à?" "Anh cứ thưởng thức! Thưởng thức kỹ vào!"
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, phun ra làn sương khói. Không phải nói chứ, xì gà này thật sự không phải mặt hàng bình thường. "Sau này đó, anh chính là huynh đệ của tôi, có ai chọc giận anh thì cứ trực tiếp báo tên của tôi ra, ở đâu cũng xài tốt hết." Người đàn ông nọ đập lồng ngực của mình, vang lên tiếng cạch cạch. —— Cả người hắn ta đều làm từ sắt thép, chỉ có cái đầu vẫn là đầu người. Cố Thanh Sơn hỏi: "Người anh em này, rốt cuộc anh là ai?" "Liêu Tiểu Pháo, nhận được sự ưu ái của các bạn bè chư giới, nên đều gọi tôi một tiếng Thiết Nam."
Bạn cần đăng nhập để bình luận