Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2927. Một mặt và thay đổi tất cả



“Đừng giả bộ, cái tên liên thủ với ngươi kia, hắn bị trói trên cây trụ thanh đồng kia, còn đã giải trừ được hai phong ấn —— hiện tại ngay cả ta cũng không dám giao thủ với hắn.”
Người côn trùng Cửu Diện tăng cao giọng nói: “Ngươi muốn đánh thức tất cả những kẻ khủng khiếp này từ sâu bên trong hỗn độn hay sao?”
“Dù sao cũng tốt hơn tất cả mọi người hóa thành Tà Ma một tốt chút.” Cố Thanh Sơn nói.
Người côn trùng Cửu Diện lắc đầu nói: “Tà tính... Là bản năng của bọn ta, điểm này không có gì đáng để bàn cãi, nhưng bọn ta có thể cam đoan, một khi ngươi bằng lòng từ bỏ chống trả, bọn ta cho phép ngươi mang đi tất cả chúng sinh Lục Đạo.”
Nó thối lui vào bên trong sương mù, cuối cùng nói một câu: “Điều kiện vẫn luôn được đặt trước mặt ngươi, ngươi có thể chấp nhận vào bất cứ lúc nào, đến lúc đó chiến tranh sẽ kết thúc.”
Sương mù càng dày đậm lên.
Qua mấy giây.
Đã không có bất cứ động tĩnh gì.
“Nó đi.” Thần Kiếm Định Giới nói.
“Hừm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi sẽ tiếp nhận điều kiện của Tà Ma chứ? Kết thúc chiến tranh?” Thần Kiếm Định Giới hỏi.
“Sẽ không.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ta tuyên bố trước, ta tuyệt sẽ không đứng về phe của Tà Ma, nhưng nói thật, nó nhận biết các kỷ nguyên quá khứ —— kỳ thật cũng có mấy phần đạo lý.” Thần Kiếm Định Giới nói.
“Nhưng ta sẽ không tiếp nhận điều kiện của bọn chúng.” Cố Thanh Sơn thản nhiên nói.
“Vì cái gì?” Thần Kiếm Định Giới hỏi.
“Đợi đến khi Tà Ma diệt đi Lục Đạo Luân Hồi, chuyển thành kỷ nguyên căn bản, chúng nhất định sẽ tới giết sạch chúng ta, lúc đó bọn chúng đã trở thành chủ nhân của kỷ nguyên, là người thắng sau cùng, muốn làm cái gì cũng không có ai có thể ngăn cản, ta đoán có lẽ bọn chúng muốn chuyển hóa tất cả chúng sinh thành Tà Ma, mà lại là chủng loại nô lệ cấp thấp nhất bên trong Tà Ma, dùng để biểu lộ ra thắng lợi của bọn chúng —— có lẽ sẽ coi chúng ta thành đồ ăn? Thú cưng? Giống loài trưng bày?” Cố Thanh Sơn chậm rãi nói.
Thần Kiếm Định Giới nói: “Ngươi suy nghĩ rất nhiều.”
“Đây là sự thật lịch sử trăm sông đổ về một biển của rất nhiều cuộc chiến tranh văn minh ——từ trước tới giờ lịch sử không biết lừa gạt, cho nên chúng ta tuyệt đối không đầu hàng, cũng tuyệt đối không thể nhận thua.” Cố Thanh Sơn nói.
“Thì ra là thế.” Thần Kiếm Định Giới nói.
Lúc này, từng dòng cát chảy hiện ra trong hư không.
Nữ sĩ Phức Tự đã trở về.
“Tình hình không tệ.” Nàng mang theo vài phần ý cười mà nói.
...
Sau khi nói chuyện một phen, nữ sĩ Phức Tự mới thuật lại những chuyện xảy ra bên trong dòng sông thời gian một lần.
“Nói như vậy, bọn chúng đã bị giết đến phát sợ?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ta nghĩ đúng rồi.” Phức Tự nói.
Cố Thanh Sơn cười cười.
Khó trách sẽ đến nói điều kiện, quả thật là nếm phải đau khổ rồi mới tới.
Hắn lên tiếng: “Nữ sĩ, ngươi đã thả không ít chuyện nhỏ trong mỗi một đoạn thời gian, tiếp theo cứ giao cho ta khác đi.”
“Không cần nói với hắn một tiếng sao?” Phức Tự hỏi.
“Không cần, nữ sĩ, lần này thật sự làm phiền ngươi, xin hãy nghỉ ngơi đi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Tốt, có việc cứ gọi ta ngay, những Người Chờ Đợi chúng ta đều đang tiếp tục rèn luyện kỹ nghệ, tăng cường thực lực, cũng chỉ vì quyết chiến với Tà Ma trong trận đại chiến sắp đến.” Phức Tự mỉm cười nói.
“Vâng.” Cố Thanh Sơn cũng cười nói.
Phức Tự gật gật đầu với hắn, thân hình dần dần biến mất trong hư không.
Sau khi nàng đi, Cố Thanh Sơn lại nhìn về làn sương mù phía trước một lần nữa.
—— Cái bóng to lớn kia đang ẩn hiện sau làn sương mù, không nhúc nhích.
Mẹ của Thời Gian đang ngủ say ở nơi đó!
Nhưng nó rốt cục là cái gì kia chứ?
Nó có quyền năng như thế nào? Nuôi suy nghĩ gì trong lòng? Sau khi thức tỉnh lại sẽ làm cái gì?
Không có đáp án.
Cố Thanh Sơn hít một hơi thật sâu, rút Thần Kiếm Định Giới ra bay về hướng bóng ma nọ.

Sắc trời lờ mờ.
Dòng máu đen lạnh như băng rơi xuống như trút nước, xối mảnh đất trống trước quân doanh thành một màu đen chết chọc, tỏa ra thứ mùi tanh hôi để cho người ta buồn nôn.
Gã khổng lồ vô diện đang đứng bên ngoài trại lính, ăn từng ngụm từng ngụm thi thể.
Triệu Lục nằm bên trong vũng bùn, cả người đã lâm vào tình trạng tạm ngừng.
Cố Thanh Sơn giật mình.
Sau lưng hắn, hình như Tà Ma kia đã nhận ra cái gì, đột nhiên xông thẳng lên bầu trời, nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
Rời đi?
Xem ra một “chính mình” khác đã để Phức Tự đi làm chuyện kia rồi.
Nếu như vậy, Tà Ma sẽ bị dẫn đi trong phạm vi lớn, tiến đến đối mặt với những sự kiện nhỏ nhặt đột nhiên xuất hiện trong toàn bộ dòng sông lịch sử.
Nói cách khác ——
Mình đã thắng được quyền chủ động một lần!
Cố Thanh Sơn vươn tay, nhẹ nhàng ấn xuống một cái trên cổ của Triệu Lục.
Triệu Lục lập tức rôi vào hôn mê.
Thừa dịp lúc này, phía sau Cố Thanh Sơn tỏa ra bốn ánh hào quang rực rỡ.
Hắn vươn tay đặt lên ngực mình, nói khẽ: “Duy Tri Duy Thức, Duy Hải Như Mệnh, chúng sinh vạn vật, hết thảy tân sinh!”
Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ đom đóm hiện lên trước mắt hắn:
[Ngài đã phát động ra sức mạnh chân thật của Tứ Thánh Trụ Thủy.]
[Hải Mệnh: Chỉ định vạn vật, chúng sinh và thế giới, giao phó cho nó hai loại thuộc tính mới.]
[Xét thấy chuyện mà ngài chỉ định quá mức khó khăn, hai loại thuộc tính giảm bớt thành một loại.]
[Đặc biệt chú ý:]
[Nếu như ngài không hủy bỏ thuộc tính mới lấy được, vậy thì không cách nào phát động Hải Mệnh một lần nữa.]
Cố Thanh Sơn nhìn những hàng chữ nhỏ này, trầm ngâm mấy giây, sau đó thấp giọng nói: “Một loại thì một loại đi.”
Trên tay hắn đột nhiên tỏa ra một ánh hào quang màu xanh đậm, trực tiếp chui vào trong thân thể.
Một giây sau, những lời nhắc nhở mới nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài đang giao phó cho chính mình một thuộc tính mới, mang tên là: Hiển lộ rõ ràng.]
[Hiển lộ rõ ràng: Khi ngài bị vây trong một mặt thời gian, tất cả mọi thứ của ngài sẽ được hiển lộ rõ ràng, mà mặt khác của thời gian thì bị ẩn giấu đi.]
Cố Thanh Sơn nhìn vào hàng chữ nhỏ này, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Trong toàn bộ tiến độ lịch sử, xuất hiện vô số những vấn đề nhỏ.
Trong vòng tròn khép kín mà mình đang thật sự ẩn nấp này, cũng nên xuất hiện một vài vấn đề, mới có thể không quá nổi bật.
Thế nhưng ——
Đây là vòng kín thời gian thuộc về chính mình, Phức Tự không cách nào động tay chân vào.
Cho nên vẫn phải tự mình ra tay.
Hết chương 2927.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2928
Bạn cần đăng nhập để bình luận