Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2166. Hạnh phúc đến gõ cửa


Đánh dấu
"A a a a a a a!" Ông lão phát ra tiếng kêu thê lương bi thảm. Nhưng chỉ một thoáng sau ông ta đã im lặng. Một thanh kiếm tỏa ra khí lạnh nồng đậm kề vào cổ ông ta. Cố Thanh Sơn ngồi xổm xuống, thở dài nói: "Ngươi xem một chút tình hình bây giờ đi. Cần gì phải thế, vừa rồi đồng ý với ta thì tốt biết bao nhiêu." Ông lão dùng ánh mắt thù hằn nhìn hắn. "Còn dám nhìn công tử như vậy... Công tử, sao phải dông dài với ông ta làm gì, một kiếm giết chẳng phải xong." Sơn Nữ sát lên tiếng, giọng đầy sát khí. Cố Thanh Sơn không đáp lại, vẻ mặt có mấy phần phức tạp.
Ông lão trước mắt này là linh nắm giữ giới lực... Nhưng mà ông ta lại chủ động từ bỏ tất cả Linh kỹ, chỉ vì muốn đánh một trận công bằng với mình! Đây là một loại tinh thần như thế nào? Nếu như sau này kẻ địch đều ngây thơ như thế thì tốt. Cố Thanh Sơn chợt cảm thấy giờ khắc này thật đáng trân quý. Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ như đom đóm hiện ra: [Chiến tranh Linh giới kết thúc.] [Ngài đã chiến thắng trận chiến.] [Toàn bộ hệ thống thế giới sẽ thuộc về ngài, mà linh đối địch với ngài cũng sẽ do ngài toàn quyền xử lý.] Một cchiếc đồng hồ bỏ túi màu đỏ sậm từ trên người ông lão bay ra ngoài, rơi xuống trước mắt Cố Thanh Sơn. Đồ vật hiện thân của phần lõi thế giới! Hai hàng chữ nhỏ như đom đóm tiếp tục hiện lên ở trong hư không: [Ngài phát hiện một món Thánh Vật của phần lõi thế giới.] [Ngài đã có thể sử dụng khuôn đúc chìa khoá, dung luyện nó thành một bộ phận mới của đồ vật thông hành.] Cố Thanh Sơn lập tức lấy ra khuôn đúc của đồ vật thông hành. Món đồ vừa xuất hiện, đồng hồ bỏ túi màu đỏ sậm lập tức run rẩy dữ dội. Chỉ thấy nó bay lên, rơi vào trong khuôn đúc chìa khoá, dần dần hòa tan thành chất lỏng, chậm rãi rót vào các lỗ khảm bên trong khuôn đúc. Chất lỏng màu đỏ sẫm chảy bên trong lỗ khảm, gắn vào cùng với một đoạn thân chìa khóa be bé, sau đó đông lại. Chìa khóa hiện giờ có ba loại màu sắc, theo thứ tự là chuôi chìa màu đồng, phần trước thân chìa là màu đen cùng với thân chìa mới đúc thành có màu đỏ sậm. Ba màu này tương ứng với ba đồng tiền, thánh vật tà ác của thành phố U Ám và đồng hồ bỏ túi đỏ sậm của thế giới Tháp Chuông. Có lẽ bởi vì thế giới Tháp Chuông càng hoàn chỉnh hơn, nên lần này chiều dài của chìa khoá đã đạt tới hai phần năm của khuôn đúc, dài hơn hẳn so với lần đúc đầu.
Cố Thanh Sơn hài lòng thu hồi khuôn đúc chìa khoá. Nếu như có thể liên tục như vậy, đoán chừng mình có thể nhanh chóng lấy ra "Chìa Khóa Thông Hành" rồi. Đây chính là mấu chốt của con đường chạy trốn! "Ngươi còn có di ngôn gì không?" Hắn hỏi ông lão. Nghe được câu này, ông lão cũng biết mình không thể nào tránh khỏi. Sắc mặt ông ta biến đổi liên tục, đột nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng: "Ha ha ha ha, ta biết ngươi chỉ là linh tạm thời... Một người phàm như ngươi, vốn dĩ có thể khống chế toàn bộ lực lượng của thế giới, nhưng bây giờ ngươi lại xóa đi đồ vật mà thế giới hiển hiện ra, vậy cũng chỉ có một con đường chết! Tên nhóc thúi, dưới mặt đất của toàn bộ thế giới Tháp Chuông này đều là linh hồn oán độc, khi còn sống bọn họ đều báo danh tham gia cuộc chiến tranh đọa tư cách của thế giới Phủ Bụi... Vô số năm qua, mỗi một lần như thế, người chết đều nằm trong tay của ta!" Cố Thanh Sơn híp hai mắt lại. Hóa ra ác linh xúi giục khiến những người tham gia cuộc chiến tranh đoạt tư cách chém giết lẫn nhau chính là ông lão trước mắt này. Khuôn mặt ông lão bởi vì vặn vẹo mà có vẻ dữ tợn hơn, tiếp tục gầm rú nói: "Ngươi không có đồ vật do thế giới hiển hiện ra, lại chỉ là người phàm, làm sao có thể đối phó với hàng tỉ ác linh? Ta đã thả bọn chúng ra hết rồi. Khi trạng thái linh hóa của ngươi vừa kết thúc, hàng tỉ ác linh sẽ lập tức đến giết tên người phàm như ngươi, đây là nguyền rủa cuối cùng mà ta dành cho ngươi! Chuẩn bị bị vạn linh nuốt mất cơ thể mà chết đi!" Một lớp ánh sáng bụi tối xuất hiện ở trên người của Cố Thanh Sơn. Nguyền rủa! Trên giao diện Chiến Thần lập tức cho ra nhắc nhở: [Ngài nhận lấy nguyền rủa: Ác Linh Nuốt Thể.] [Đây toàn bộ lực lượng cuối cùng của một linh, nó toàn tâm toàn ý thi triển lần nguyền rủa này.] [Ngài nhất định phải chiến thắng tất cả linh hồn của người chết, nếu không sẽ luôn bị ác linh quấn thân.] Cố Thanh Sơn tiếc nuối thở dài, nhẹ nhàng ấn trường kiếm xuống. Giọng nói ác độc im bặt mà dừng. Bên trên giao diện Chiến Thần toát ra từng hàng chữ nhỏ như đom đóm: [Thu hoạch được giới lực: 150.] Cố Thanh Sơn đứng dậy, xoay xoay cổ, chuẩn bị nghênh đón hàng tỉ linh hồn oán độc. Bỗng nhiên có một giọng nói khẩn trương từ trên không trung vang lên: "Vừa rồi ông lão đó nói cái gì?" Đây là giọng nói của Laura! Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Laura và một thiếu nữ đáng yêu người mặc váy ngắn từ trên trời giáng xuống. Cô gái đó có một mái tóc dài màu sắc rực rỡ. Chính là người lúc trước đưa thư mời cho hai người.
Hình như bò sữa của đoàn ca múa gọi cô ta là "Thải Táng tiểu tỷ tỷ". "Ơ? Sao em có thể vào được?" Cố Thanh Sơn giật mình nhìn hai người. Laura giải thích: "Em vẫn không yên lòng nên bèn gọi Lệ đến, nhờ cô ta thay mặt em đi đến Quê Hương Huyễn Tưởng một lần, giúp em hỏi thăm xem ai có thể dẫn em tới tìm anh. Kết quả chị Thải Táng nói chị ấy có thể, nên em liền ký kết khế ước Kinh Cức với chị ấy." Bên cạnh cô bé, thiếu nữ đáng yêu nọ cười cười, nói ra: "Đúng là ta có thể tùy ý ra vào Tướng Vị giới của người khác, cũng rất vinh hạnh có thể trở thành linh của huyết khế Kinh Cức." Lúc này Cố Thanh Sơn mới hiểu rõ, cười nói: "Đa tạ." Ký kết khế ước Kinh Cức với Laura, chỉ sợ là chuyện mà tất cả linh đều tha thiết ước mơ. Laura biết để Lệ đi tìm hiểu tin tức thay cho mình, còn chính cô bé thì lại núp đi, chứng tỏ cô bé đã trưởng thành không ít. Đang nghĩ ngợi, Laura chạy tới nắm lấy tay áo của hắn, khẩn trương nói: "Vừa rồi hình như là ông lão đó đang nguyền rủa anh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?" Cố Thanh Sơn cười nói: "Không có gì, ông ta chỉ là một ông lão ngây thơ đáng yêu thôi, chúng ta tỷ thí nấu nướng." Laura và Thải Táng đang nghe thì chợt thấy vô số linh hồn từ bốn phương tám hướng xuất hiện. Cả vùng vang lên vô số tiếng tru thê lương.
Những linh hồn được mai táng ở đây bắt đầu thoát ra khỏi mặt đất, không ngừng bay múa trên bầu trời. Ngắn ngủi mấy hơi, toàn bộ thế giới đều bị những linh hồn oán độc này bao vây. "Chết chết chết chết chết chết!" "Đừng hòng chạy!" "Linh hồn của ngươi phải ở lại chỗ này, cùng chúng ta cùng nhau chịu khổ vĩnh viễn!" "Ăn ngươi! Ăn ngươi!" Bọn chúng thét chói tai, nhao nhao nhào tới chỗ Cố Thanh Sơn. Thải Táng nhìn những linh hồn oán độc đó, lại nhìn Cố Thanh Sơn, hỏi: "Ngươi gọi cái này là nấu nướng?" Cố Thanh Sơn không nói chuyện, chỉ là nhìn chằm chằm hư không. Chiến Thần giao diện hiện lên từng hàng chữ nhỏ như đom đóm: [Chiến tranh Linh giới hoàn toàn kết thúc.] [Ngài đã trở thành chủ nhân của thế giới Tháp Chuông.] [Tất cả lực lượng bị giam cầm của ngài đã trở về.] Cố Thanh Sơn nhìn lướt qua một cái, giơ tay lên, nắm thành đấm. "Tế." Hắn phun ra một chữ. Một luồng dao động vô hình từ trên người hắn ầm vang tản ra, quét sạch toàn bộ thế giới. Chỉ một thoáng, toàn bộ linh hồn oán độc vô cùng vô tận cứng lại tại chỗ, một cử động nhỏ cũng không dám. Lúc này Cố Thanh Sơn mới nhìn về phía Laura và Thải Táng, bổ sung câu nói còn chưa nói hết: "Đúng, ông lão đó với ta làm mấy món ăn, cuối cùng vẫn là ta thắng. Sau đó ông ta thua tâm phục khẩu phục, nên mới chúc phúc ta... Hạnh phúc sẽ lập tức tới gõ cửa." Cố Thanh Sơn rút ra một cây Quỷ Vương trượng trên đầu có một chiếc sừng nhọn đen kịt, cầm lên, nhẹ nhàng gõ gõ mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận