Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1730. Chiến Tranh Đoạn Tầng


Đánh dấu
[Ngài nhận được hai triệu hồn lực.]
Mèo quýt híp híp mắt, không quan tâm tới mấy thứ này lắm.
Thần thông chỉ cần chờ đợi là được, hiện tại vẫn nên quay lại đi cùng Quạ về hoàng cung thôi.
Dù sao mình cũng tới đây một lúc khá lâu rồi...
Mèo quýt biến trở lại thành Cố Thanh Sơn, nhanh chân chạy trở vào lớp sương mù trắng.
Hắn trở lại thành Weitz đón Quạ, sau đó cả hai người đều trở lại đế quốc Roland.
Hoàng cung.
Trong phòng thay quần áo.
Hai người đi ra khỏi đám sương mù trắng.
Xung quanh đều bình thường.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Bá tước đại nhân, ngài đã thay xong quần áo chưa vậy?" Từ ngoài truyền vào giọng nói của thị nữ.
Quạ hoảng hốt nói: "Xong, xong rồi!"
Giọng nói của người bên ngoài bỗng nhiên cao hơn: "Không được, lâu vậy rồi vẫn chưa ra, chẳng lẽ bá tước đại nhân gặp chuyện gì rồi? Các ngươi đẩy cửa ra, nhanh lên!"
Cố Thanh Sơn và Quạ nghe thấy vậy thì hơi lo lắng, vội vàng cởi áo giáp trên người ra.
Cố Thanh Sơn đang mặc một bộ chiến giáp mà Quạ cung cấp, lúc này cởi ra trả lại cho Quạ.
Ngay lập tức, Quạ giấu chiến giáp đi mất.
Một giây sau...
Bành!
Cửa bị đẩy ra.
Cô gái kia mang theo sáu tên thị nữ đi tới, nhìn hai người.
"Bá tước đại nhân, có vẻ như ngài vừa vận động kịch liệt à nha." Nàng ta nhếch miệng, nói.
Cố Thanh Sơn cúi đầu quan sát.
Sau khi cởi áo giáp ra thì lễ phục trên người đã bị rách tung tóe, chỉ có thể che đi một vài bộ phận quan trọng mà thôi.
Khi trước vừa chiến đấu, lại biến thành rồng, bộ lễ phục này còn lành lặn mới là lạ ấy?
Cố Thanh Sơn dùng tay che đi những nơi quan trọng, nói với giọng bình tĩnh: "Kiểu dáng của bộ lễ phục này rất tốt, chỉ là chất lượng vải quá kém, xin hãy mang cho ta một bộ nữa tới đây."
Cô gái với khuôn mặt bình thường nhìn thoáng qua Cố Thanh Sơn, dịch chuyển ánh mắt ra khỏi nơi nhạy cảm trên người hắn, ngược lại nhìn thẳng vào mắt của hắn.
Nàng ta nói với giọng thản nhiên: "Ta là Maria, công chúa đế quốc Roland. Ta có một vài chuyện muốn nói với ngươi, nhưng trước đó ngươi hãy rửa sạch mùi máu tanh trên người trước, sau đó đổi lại một bộ lễ phục, rồi chúng ta sẽ nói chuyện sau."
"Ta cũng cho rằng nên như vậy." Cố Thanh Sơn nói.
Maria chắp tay sau lưng, quay người rời khỏi.
Sáu tên thị nữ đi vào dâng lên những bộ lễ phục mới tinh, sau đó cũng đi ra ngoài.
Cửa phòng đóng lại.
"Công chúa? Tìm cậu làm cái gì?" Vịt nhồi bông hơi khó hiểu.
"Ai mà biết được." Cố Thanh Sơn nói.
Quạ rút kiếm ra, chạm lên người mình, rồi chạm vào người Cố Thanh Sơn một lần.
Ánh lửa từ trên cơ thể hai người xuất hiện.
Tất cả bụi đất và mùi máu tanh trên người hai người đã biến mất hoàn toàn.
"Đốt sạch chất bẩn sao? Lực điều khiển ngọn lửa thật sự quá khéo léo và tinh tế mà."
Cố Thanh Sơn nói với vẻ hứng thú.
Vết máu trên da đầu của hắn đã bị đốt sạch, thế nhưng ngay cả một sợi tóc đều không bị nhiệt độ cao làm quăn xoắn, càng đừng nói tới việc có bị đốt cháy không.
Quạ nói với vẻ thỏa mãn: "Chẳng qua ta chỉ cảm thấy, muốn tắm rửa cũng không nhất thiết phải dùng nước."
Rồi Quạ nhìn vịt nhồi bông, nói: "Còn ngươi thì khác, vẫn phải dùng nước với xà bông để giặt, giặt xong rồi phơi."
Hai người tách ra, đi thay đổi lễ phục.
"Được rồi." Cố Thanh Sơn cao giọng nói.
Cạch!
Cửa lại bị đẩy ra.
Sáu thị nữ đi tới, trong đó có mấy người đưa Quạ tới nơi nghỉ ngơi, mấy người khác lại dẫn Cố Thanh Sơn đi tới một cái thang, dẫn tới một khu vườn treo trên không.
Công chúa Maria ngồi trên ghế dài giữa thảm cỏ, trong tay còn cầm một quyển sách.
"Điện hạ, người đã tới." Thị nữ nói.
Công chúa phất phất tay, ra hiệu Cố Thanh Sơn ngồi đối diện mình.
"Ta không thích nói nhiều, bá tước Rod, ta có chuyện muốn nói với ngươi." Nàng nói.
Vào lúc này, những người khác đã rời đi, trên vườn treo chỉ còn lại công chúa và Cố Thanh Sơn mà thôi.
Cố Thanh Sơn thấy nàng ta rất nghiêm túc thì cũng trở nên nghiêm túc lên, nói:
"Mời điện hạ cứ nói."
"Ngươi cảm thấy đám ác quỷ có mạnh không?" Maria hỏi.
"Bọn họ đã không thể rời khỏi thế giới này, mà sau khi đoạt xác thì không thể sử dụng Mệnh phù và Chú ấn như hồi trước nữa, như vậy thì thất bại cũng chỉ là thời gian mà thôi." Cố Thanh Sơn nói.
"Thế nhưng chiến tranh vào lúc này lại rơi vào giai đoạn giằng co, đúng chứ?" Maria nói.
"Đúng vậy... Ta cũng cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ chúng ta muốn bảo tồn thực lực sao?" Cố Thanh Sơn nhíu mày tự hỏi.
Maria liếc qua hắn, rồi nói: "Vài ngày trước, các nơi trên thế giới này đều xuất hiện sinh vật biến dị. Rod, ngươi cũng nằm trong nhóm người đầu tiên phát hiện chuyện này."
"Đúng vậy, trong trấn nhỏ của ta đã có hai ác quỷ biến thành quái vật." Cố Thanh Sơn nói.
Vào lúc này hắn cũng phản ứng lại, sắc mặt thay đổi: "Chẳng lẽ..."
"Đúng vậy, thực ra dịch bệnh đã xuất hiện, nhóm cường giả đứng đầu đang chiến đấu với chúng." Maria nói.
Cố Thanh Sơn thả thần niệm ra, đảo quanh toàn bộ tòa thành thị này.
Tất cả đều an bình và phồn vinh.
"Có phải cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao lại không thấy được bất kỳ loại dịch bệnh nào?" Maria hỏi.
"Đúng vậy, chuyện này là sao chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi với giọng khó hiểu.
Maria dùng ánh mắt chứa sự dò xét quan sát hắn, rồi nói: "Ngươi mới mười lăm tuổi mà thôi, những người lớn kia quyết định muốn bảo vệ ngươi, cho nên không để ngươi đi vào trong Đoạn Tầng để chiến đấu."
"Đoạn Tầng?"
"Đúng, các cường giả đã liên thủ sáng tạo ra một không gian Đoạn Tầng. Bất kỳ thể đột biến nào, thậm chí cả tòa thành thị bởi vì dịch bệnh mà bị phá hủy, đều bởi vì đối lập với pháp tắc thế giới mà bị truyền tống tới trong không gian Đoạn Tầng."
Maria nói tiếp: "Chiến tranh chân chính, đang diễn ra trong không gian Đoạn Tầng ấy."
Cố Thanh Sơn giật mình, nói: "Thì ra là vậy, cũng bởi vì các cường giả phải chiến đấu trong hai chiến trường, không thể tập trung lực lượng lại được, cho nên đám ác quỷ mới có thể tạm thời bảo trì cục diện ngang hàng trong chiến tranh."
Trong lòng hắn cảm giác rất nặng nề.
Lúc đầu mình cũng khó hiểu, rõ ràng dịch bệnh đã có dấu hiệu bùng nổ, tại sao lại khôi phục bình thường được chứ.
Hóa ra, cục diện đã chuyển biến tới mức độ xấu như thế này.
"Bá tước Rod, hiện tại ta có một đề nghị." Maria nói.
"Cái gì?"
"Nói thật, khi nãy ta đã thấy được, thân thể nguyên bản của ngươi là một con rồng."
Cố Thanh Sơn hơi giật mình, nhìn về phía nàng ta.
Nàng ta cũng đang nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn thừa nhận.
Maria lộ ra một nụ cười của người chiến thắng, tiếp tục nói: “Bá tước Rod, ngươi và ta đều chưa trưởng thành, cho nên bị nhóm người trưởng thành kia cấm không cho tham dự vào chiến tranh chân chính. Có điều, với thực lực chân chính của chúng ta thì chắc chắn đã có tư cách tham dự trận chiến tranh này rồi."
Cố Thanh Sơn hiểu được.
Nếu như vị công chúa này có thể mang theo mình đi gia nhập vào trận chiến, Cố Thanh Sơn cũng rất nguyện ý.
Hắn ra hiệu nàng ta nói tiếp.
Maria: "Bá tước Rod, cả hai chúng ta hãy hợp tác đi."
"Công chúa điện hạ muốn hợp tác như thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Maria nói: "Muốn đi vào thế giới Đoạn Tầng kia thì phải tròn mười tám tuổi, sau đó thực lực phải đạt tới tiêu chuẩn. Ngươi và ta mặc dù thực lực đã đủ, thế nhưng tuổi tác vẫn hơi kém, cho nên ta có một cách có thể vượt qua kiểm tra."
"Cách gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Triệu Hoán sư và sinh vật triệu hồi của họ, dù là về mặt thực lực hay tuổi tác thì đều có thể gộp chung với nhau để tính toán." Maria nói.
"Nếu vậy thì số tuổi của hai chúng ta cũng đủ rồi." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngươi đồng ý không?" Maria hỏi.
"Ta đồng ý, thế nhưng cụ thể phải làm như thế nào?"
"Đơn giản thôi, ngươi và ta ký kết khế ước, ngươi làm vật cưỡi của ta."
Cố Thanh Sơn ngẩn người.
"Cô... cưỡi ta?" Hắn hỏi.
"Đúng vậy, mặc dù ngươi chỉ là một con rồng còn nhỏ, nhưng lại có thực lực rất mạnh mẽ, đánh bại được cả Ma Lân Cự Long, rất xứng với ta." Maria nói.
Cố Thanh Sơn yên lặng một lúc rồi nói: "Chẳng lẽ không có loại thuật pháp triệu hoán để chiến đấu sao? Ta sẽ trở thành đồng đội chiến đấu của cô chẳng hạn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận