Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2508. Nắm Cát Trôi (2)


Đánh dấu

Nơi xa bỗng nhiên có chút động tĩnh.
Mấy bóng dáng nhanh chóng lao vút đến bên cạnh cô bé kia
"Phức Tự, tại sao con lại lén chạy ra ngoài chứ." Một Tinh Linh trưởng thành hỏi.
Cô bé đặt chân đạp lên trên người con báo, ho nhẹ nói: "Nghe nói gần đây ở mảnh rừng của chúng ta có vài con báo có mắt không tròng, con đến luyện tập một chút."
Các tinh linh nhìn về con báo trên mặt đất.
"Một phát là bắn chết à?"
"Ta xem một chút."
"... Thật không thể tưởng tượng, Phức Tự mới bảy tuổi thôi mà đã có thể đạt tới trình độ cao như vậy rồi..."
Cô bé khoanh tay lại, kiêu ngạo nhếch hất cằm lên.
Cố Thanh Sơn nhìn đến đây, ho nhẹ một tiếng, nói: "Nữ sĩ Phức Tự, đây là ngài sao?"
"Ta khi còn bé." Phức Tự nói.
"Thiên phú của ngài thật sự kinh người." Cố Thanh Sơn nói từ đáy lòng.
Phức Tự cười cười, lên tiếng: "Vào độ tuổi đó, ta coi điều lợi hại nhất trên thế giới là cung thủ, mà pháp thuật thời gian lại là thủ đoạn gian lận không ra gì, thẳng đến khi ta chân chính trưởng thành..."
Hình tượng lóe lên.
Một nữ Tinh Linh mười bảy mười tám tuổi, mặc một thân giáp da màu sáng.
Nàng đứng bên biên giới rừng rậm, đối mặt với quân đoàn Thú tộc nhiều không kể xiết trên bình nguyên, lớn tiếng nói:
"Lui binh đi, không thì ta sẽ giết sạch các ngươi."
Một con sư tử vượt qua đám người mà đi ra, nhìn chằm chằm vào nàng nói: "Ngươi là —— Phức Tự các hạ?"
"Đúng vậy." Thiếu nữ gật đầu nói.
Sư tử chần chờ nói: "Ngài rõ ràng sinh hoạt trong một mảnh rừng rậm khác cách đây mấy vạn dặm, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?"
"Ta cùng ta mẹ đến thăm người thân." Thiếu nữ chân thành đáp lại.
"Ngài đến đây lúc nào?" Sư tử hỏi.
"Hôm nay vừa tới, còn không ăn cơm trưa nữa." Thiếu nữ sờ sờ bụng.
"Khi nào ngài đi?" Sư tử hỏi.
"Ước chừng lại ở chỗ này qua hết toàn bộ mùa hè." Thiếu nữ nói chi tiết.
Sư tử nhìn vào nàng.
Nàng nhìn vào sư tử.
Sư tử thở dài, quay đầu, quát về hướng bình nguyên: "Rút quân —— "
Cố Thanh Sơn nhìn sang nữ sĩ Phức Tự bên người.
"Nhân sinh của ta vẫn luôn rất như ý, thẳng đến năm hai mươi lăm tuổi." Phức Tự lại kể.
Hình tượng thoáng một cái đã qua.
Trong rừng rậm đang cử hành một buổi chúc mừng long trọng.
Tất cả Tinh Linh đều có mặt.
Mười hai nữ Tinh Linh bao vây lấy Phức Tự.
Hôm nay nàng mặc trang phục lộng lẫy với chiếc váy dài màu xanh lá, bên tai có treo những đóa hoa thật hiếm thấy mà quý giá.
Nàng đi thẳng một mạch đến đài cao, quỳ xuống trước mặt đại trưởng lão tộc Tinh Linh.
Đại trưởng lão niệm xong một đoạn tế từ thật dài, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú vào Phức Tự.
"Phức Tự, ngươi có bằng lòng trở thành kẻ thủ hộ của nhất tộc tinh linh?"
"Đương nhiên."
Đại trưởng lão nhẹ nhàng đặt một cái hộp ở trước mặt nàng.
"Mở ra nó."
Phức Tự nnghe lời mà mở hộp ra.
Chỉ thấy bên trong có một tấm thẻ bài đang lẳng lặng nằm.
Thẻ bài trống rỗng.
"Đây là cái gì?" Phức Tự kỳ quái hỏi.
"Cầm nó lên, thề phải cùng nó thủ hộ tất cả chúng ta —— nó sẽ giúp ngươi trở thành người mạnh nhất trên thế gian." Đại trưởng lão nói.
Phức Tự nhìn vào tấm thẻ bài trống rỗng kia.
Bên ngoài cảnh tượng đó, Phức Tự giải thích với Cố Thanh Sơn: "Lúc ấy tộc Tinh Linh đã xảy ra một chút chuyện quỷ dị, mà ta không thể xảy ra vấn đề gì, nếu không toàn bộ tộc Tinh linh có thể sẽ diệt vong trong chiến tranh, cho nên ta cũng thầm cảnh giác trong lòng."
"Vậy ngài làm cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta sẽ không vô duyên vô cớ thề, cho nên ta dùng hết tính mạng cùng tất cả sức mạnh của ta, thả ra một Thần Kỹ vượt qua hết thảy thời không—— Nắm Cát Trôi." Phức Tự nói.
Nàng nói bổ sung: "Thời gian sẽ hóa thành dòng cát chảy, bị ta trộm đi một chút xíu, đồng thời sẽ không kinh động đến bất cứ quy tắc nào."
Cảnh tượng lần nữa di động.
Chỉ thấy trên đài tế ti long trọng, vạn con mắt đang nhắm về phía Phức Tự quỳ trên mặt đất.
Nàng nắm thẻ bài, thề nguyền: "Ta nhất định sẽ không cùng tấm thẻ bài này thủ hộ tất cả mọi người."
Toàn bộ cảnh tượng đột nhiên đứng im.
Tất cả mọi người rơi vào đình trệ.
—— Thời gian ngừng trôi.
Chỉ thấy Phức Tự chậm rãi thở ra một hơi, trên mặt có chút lo lắng.
"Nơi giao nhau giữa giây thứ nhất và giây thứ hai, thời gian ở điểm này phải bị giấy đi, sau đó hết thảy tái hiện!"
Một dòng cát chảy nhanh chóng rơi xuống từ hư không, quanh co vòng vo trên đầu ngón tay của nàng, cuối cùng bị nàng giữ lại trong lòng bàn tay, giấu đi không thấy.
—— Thần Kỹ thời không: Nắm Cát Trôi!
Thời gian bắt đầu rút lui.
Toàn bộ cảnh tượng cũng theo đó mà quay ngược lại.
Mọi thứ đã trở lại cảnh tượng vừa rồi ——
"Cầm nó lên, thề phải cùng nó thủ hộ tất cả chúng ta —— nó sẽ giúp ngươi trở thành người mạnh nhất trên thế gian." Đại trưởng lão nói.
Phức Tự nhìn vào tấm thẻ bài trống rỗng kia.
Nàng cầm thẻ bài lên, thề nguyền: "Ta nhất định sẽ cùng tấm thẻ bài này thủ hộ tất cả mọi người."
Thẻ bài lập tức thả ra từng luồng thần quang, triệt để bao phủ Phức Tự ở bên trong.
Tất cả mọi người lập tức cất tiếng reo hò.
Đại trưởng lão tộc Tinh Linh cũng vui mừng gật gật đầu.
"Đi thôi, nữ vương của nhất tộc tinh linh, ngươi sẽ phi thăng trên trời, gặp mặt thần linh!" Đại trưởng lão kích động nói.
Phức Tự bay vút lên trời cao.
Nàng vượt qua vòm trời, đi vào một vùng hư không tối tăm tĩnh mịch im lặng.
Tấm thẻ bài kia phát ra tiếng vang ông ông, nhẹ nhàng bay ra ngoài, rơi vào một nơi trong hư không.
Một ánh hào quang lóe lên bay ra ngoài, rơi vào trên thẻ bài.
Bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên:
"Thật sự là hiếm có, lại là một người nắm giữ pháp tắc thời gian."
Phức Tự thận trọng họi: "Xin hỏi, các hạ ngài là —— "
Giọng nói kia đáp: "Nguyện vọng của ngươi, là thủ hộ nhất tộc tinh linh đúng không?"
"Đúng vậy."
"Rất tốt, ta sẽ khiến cho thế giới này trở thành cõi yên vui của Tinh Linh."
"Xin hỏi ta cần làm gì để đáp lại?"
"Ngươi phải đi đến thế giới khác chinh chiến, bởi vì bên trong chư giới còn có càng nhiều nơi cần cần kẻ hùng mạnh như ngươi đi bảo hộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận