Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2125. Tiến vào trong thế giới Phủ Bụi


Đánh dấu
Chương 2125: Tiến vào trong thế giới Phủ Bụi

Cố Thanh Sơn lắc đầu, ngăn cản không cho mình nghĩ tiếp nữa, đồng thời khôi phục lại sự tỉnh táo.

Hắn dẫn theo Laura đi thẳng đến cuối con đường.

"Oa... Cố Thanh Sơn, nhìn kìa!" Laura kêu lên.

Cố Thanh Sơn đứng trước cửa lối đi, nhìn ra phía ngoài hư không hắc ám, trong lòng cũng không khỏi rung động.

Dòng sông thời gian!

Dòng sông vốn đã biến mất bên trong pháp tắc vậy mà lại hiện ra trước mắt hai người.

Mà càng hùng vĩ hơn là, dòng sông treo cao ở trên đỉnh đầu của hai người, Cố Thanh Sơn và Laura đứng ở trước cửa lối đi nên có thể thấy rõ cảnh tượng ở đáy dòng sông.

Vô số dòng chảy thời gian quấn bện vào nhau, chảy tới chảy lui, truy đuổi, xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy to lớn dưới đáy dòng sông thời gian.

Ở trung tâm của vòng xoáy, một cảnh tượng lấp lóe bên trong sương mù.

Cảnh tượng đó thoạt nhìn giống như là một đại lục, nhưng lại thỉnh thoảng hiện ra các loại hình ảnh kỳ kỳ quái quái. Nó căn bản không bị toàn bộ vòng xoáy thời gian ảnh hưởng mà cứ thế đứng sừng sững bất động.

"Đúng là quá khó tin! Cố Thanh Sơn, anh nhìn kìa, dòng sông thời gian vậy mà không có cách nào tác động tới nơi này!" Laura lớn tiếng nói.

"Đúng vậy, hoặc nên nói rằng, nó đang lợi dụng dòng sông thời gian để tạo ra một cái dòng chảy thời gian dành riêng cho chính mình." Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt, phán đoán.

Lúc này, giao diện Chiến Thần nhảy ra từng hàng chữ nhắc nhở:

[Ngài phát hiện lối vào của thế giới Phủ Bụi.]

[Thế giới Phủ Bụi cũng phát hiện ngài.]

[Bởi vì ngài có thân phận Kỳ Quỷ, thế giới Phủ Bụi cho rằng ngài là một người đàn ông có xuất thân trong sạch.]

[Không, nói đúng hơn là, ngài là một bé trai trong trắng.]

[Giờ phút này, ngài đã bị thế giới Phủ Bụi triệu hoán, sắp tiến vào khu vực ngoại vi.]

Chỉ chớp mắt tiếp theo, Cố Thanh Sơn chợt cảm thấy lực kéo mạnh mẽ ập tới.

Hắn và Laura cùng bị lực lượng nào đó dẫn dắt, nhanh chóng xuyên qua Dòng sông thời gian, trực tiếp rơi vào bên trong cảnh tượng trước mắt.

...

Trên đường phố lạnh lẽo ẩm ướt, không có một ai.

Cố Thanh Sơn và Laura nhẹ nhàng rơi xuống, đứng ở dưới một cây đèn đường mờ mờ.

Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn một chút.

Dưới chân là đường nhỏ do đá lát thành, một mực kéo dài đến chỗ rẽ vào một con ngõ nhỏ.

Những ngọn đèn đường đều đã bị hư, chỉ có ngọn đèn đường trước mặt hai người là còn miễn cưỡng chiếu sáng xung quanh.

Trời đang mưa, toàn bộ thành thị đều tràn ngập trong không khí lạnh bức người, như là quái vật đang âm thầm ẩn nấp, chuẩn bị xông ra ăn người bất cứ lúc nào.

"Nơi này chính là thế giới Phủ Bụi?" Cố Thanh Sơn khó tin thốt lên.

"Anh cảm thấy chỗ nào không giống?" Laura hỏi.

"Những kiến trúc này quá bình thường, anh không phát hiện ra bất kỳ một mục tiêu đáng chú ý nào." Cố Thanh Sơn nói.

"Bây giờ là đêm khuya, Cố Thanh Sơn."

Laura nói xong, bỗng nhiên giơ tay lên khẽ xuỵt một tiếng.

Cố Thanh Sơn lập tức im lặng.

Hai người có cảm ứng, cùng nhau ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy bên trong mưa lạnh, một con chim nhỏ phát ra ánh sáng lờ mờ từ trên không khẽ đáp xuống, đậu trên đèn đường.

Chim nhỏ nhìn Laura chăm chú, líu ríu nói gì đó.

Laura nghiêng tai lắng nghe.

Cố Thanh Sơn khẽ giật mình, bỗng nhiên kịp phản ứng.

Đúng rồi, danh hiệu của Laura là "Dòng máu Kinh Cức trở về", linh tướng của tộc Kinh Cức sẽ đến đây, giải thích tất cả cho cô bé.

Con chim nhỏ phát sáng nói với Laura một lát, sau đó liền biến mất không thấy.

"Sao? Có phát hiện được gì không?" Cố Thanh Sơn hỏi.

Laura nhìn theo hướng chim nhỏ biến mất, ngẩn ra một thoáng rồi mới lên tiếng: "Đây là một trong các thành phố nằm tít ngoài rìa của thế giới Phủ Bụi, chúng ta phải tranh thủ rời khỏi chỗ này."

"Vì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

Laura nói: "Bởi vì ở đây gần Dòng sông thời gian nhất, một ngày tại nơi này tương đương với mười ngày ở bên ngoài. Nói cách khác, thời gian của chúng ta vẫn còn đang trôi qua."

Cố Thanh Sơn bén nhạy hỏi: "Càng đi sâu vào trong thế giới Phủ Bụi, tốc độ thời gian trôi qua sẽ càng chậm?"

"Chính xác!" Laura nói.

"Vậy còn chờ gì, em chỉ một hướng đi, anh trực tiếp mang em bay qua." Cố Thanh Sơn nói.

Laura lắc đầu: "Không làm thế được. Chúng ta đến được thành phố này cũng tương đương với việc được nó giúp đỡ chứa chấp. Chúng ta nhất định phải được nó thừa nhận thì mới có thể rời đi."

"Làm sao mới được nó thừa nhận?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Để thành phố này tặng cho chúng ta danh hiệu cao hơn một cấp." Laura nói.

Cố Thanh Sơn lâm vào trầm tư.

Khó trách ở trong đường hầm, cô gái kia muốn xác định danh hiệu ban đầu của mình và Laura trước.

Hóa ra trong thế giới Phủ Bụi này, danh hiệu rất quan trọng. Nó tương đương với một loại giấy thông hành nào đó.

Không những thế, danh hiệu còn có các loại lực lượng khác biệt.

"Được rồi, bây giờ chúng ta nghĩ cách đi, xem làm sao mới có thể nhanh chóng được thành phố này tặng cho danh hiệu." Cố Thanh Sơn thở dài, nói.

"Linh hồn tổ tiên của em nói, bắt đầu từ khi chúng ta tiến vào thành phố này, mỗi một hành động của chúng ta đều đang ảnh hưởng đến quá trình hình thành danh hiệu mới của chúng ta."

Hai người đang trò chuyện thì trong ngõ nhỏ tối mịt chợt vang lên tiếng động.

Chỉ thấy một nhóm đàn ông say khướt từ trong bóng tối đi ra.

"Mau nhìn kìa, một cô gái xinh đẹp hiếm thấy." Một người say kêu lên.

Mấy người khác cũng nhìn về phía Laura.

Người cầm đầu đứng ra, lẩm bẩm nói: "Mặt hàng như vậy đúng là quá hiếm... Vô luận là hiến cho những đại nhân đó, hay là sang tay bán đi thì đều kiếm được một số tiền lớn."

Một người khác đứng ra nói: "Bán đi? Mày váng đầu rồi! Cô bé như này, nếu mang đi dùng làm tế phẩm..."

Gã ta đi tới chỗ Cố Thanh Sơn, trong miệng hô to: "Này, gọi mày đấy, mày có bán cô bé trên vai mày không?”

Cố Thanh Sơn đáp: "Không bán."

Bỗng nhiên hai mắt của gã đàn ông đó hóa thành màu đen, cười gằn nói: "Chuyện này mày không quyết định được."

Gã rút hai thanh chủy thủ ra.

Tia sáng lạnh lên, gã ta đứng im tại chỗ.

Bịch!

Đầu của gã rơi trên mặt đất, lăn ra ngoài thật xa.

Cùng thời khắc đó, mấy người khác cũng bị một kiếm tiêu diệt.

Laura kinh ngạc nói: "Cố Thanh Sơn, sao mới nói có mấy câu mà đã giết người? Trước kia anh đâu có vậy."

"Trên người bọn họ có luồng khí tức rất tà ác, loại khí tức này làm anh không thoải mái." Cố Thanh Sơn đáp mà mặt không thay đổi.

Trên thực tế, hắn - Tử Thần của sông Sinh Tử, Quỷ Vương của Hoàng Tuyền đạo - đã sớm cảm giác được lực lượng tà môn trên người đối phương.

Nhất định phải giết chết bọn chúng.

"Thành phố này hình như có gì là lạ, chúng ta đi chung quanh một chút xem thử." Cố Thanh Sơn nói.

"Được." Laura đồng ý.

Hai người đang muốn rời đi, sau lưng lại truyền đến từng tiếng sột soạt.

Mấy tên vừa chết kia lại phục sinh, từ dưới đất bò dậy.

"Cái tên đáng thương này, tưởng là chỉ bằng vào một thanh vũ khí lạnh thì có thể giết chết chúng ta?" Đầu lĩnh cười gằn, nói.

Phía sau gã ta, những người kia đều nở nụ cười.

Trên người bọn chúng đột nhiên tỏa ra một luồng khí thế quỷ dị, giống như là có đồ vật gì từ trong cơ thể của bọn chúng tỉnh lại.

Cố Thanh Sơn dừng chân, nhưng không quay đầu.

Ngay sau đó, trên ngực của đám đàn ông say rượu chợt nổ tung, tạo thành một cái lỗ lớn, máu tươi bắn ra.

"Không... Làm sao ngươi biết chúng ta... Giấu ở..." Tên cầm đầu không cam lòng gặng hỏi.

Lời nói chưa dứt, chúng ngã trên mặt đất, không còn sức sống.

Lần này là chết thật rồi.

Bên trong cơn mưa mù mịt, từng đường kiếm hơi mờ treo lơ lửng bất động giữa không trung, một hồi lâu mới dần dần tan biến.

Trước mắt Cố Thanh Sơn dần hiện ra từng hàng chữ nhỏ như đom đóm:

[Bởi vì kỹ nghệ chiến đấu của đối phương quá vụng về, thực lực tựa như sâu kiến, cho nên ngài chỉ ra một kiếm, kiếm luật Nhân Quả đã giúp ngài nhận ra nhược điểm trí mạng của đối phương.]

[Vô Nhân Kiếm (kỹ năng bị động) của ngài đã kích hoạt.]

[Ngài giết chết năm Kẻ Sa Ngã.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận