Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1998. Ngọc Toái


Đánh dấu
Một giọng nữ với vẻ nghiền ngẫm xuất hiện trong ý thức của hắn:
"Hả? Ngươi coi thường năng lực ứng biến tức thời của tỷ tỷ ta sao?"
Cố Thanh Sơn hơi hoảng hốt, truyền âm: "Tuyệt đối không phải! Tình huống hiện tại của ta khá đặc biệt, Đại Ca đang ở trên người của ta, chúng ta cùng nhau tới đây."
"Đại Ca ở trên người ngươi?" Giọng của Lâm trở nên hơi kỳ lạ.
"Đúng, hiện tại hắn là một con chó, chúng ta còn một con chim nữa, thế nhưng con chim ấy không thể phát huy được tác dụng của nó trong hoàn cảnh này nên nó bay đi làm một việc khác, cho nên chỉ còn lại Đại Ca và ta." Cố Thanh Sơn giải thích.
"Quan hệ của các ngươi thật loạn, thế nhưng ta cũng không quan tâm, đợi lát nữa mọi người giải tán thì ngươi cũng đừng đi, vào nhà vệ sinh nam đợi ta, chúng ta phải 'tâm sự' về chuyện ngày hôm nay." Lâm truyền âm lại.
Cố Thanh Sơn trộm liếc nhìn Lâm, thì thấy nàng đang hoạt động cổ tay, thỉnh thoảng nắm chặt nắm đấm.
Thôi chết!
Kiểu này thì nàng thực sự muốn đánh nha!
Mình có thể cầm kiếm đánh nhau với Lâm sao?
Không nỡ chém nàng nha.
Như vậy thì chỉ có cách là dùng nắm đấm.
Thế nhưng nếu thật sự là dùng "Bất Chu" đánh nàng thì lại không được, quyền pháp này có thể đánh nát cả Lục Đạo nữa cơ mà.
Chẳng lẽ phải chịu một trận đánh sao?
Vào thời điểm này, Cố Thanh Sơn đã hoàn toàn quên tận thế đi, chỉ toàn lực nghĩ cách làm sao mới có thể vượt qua cửa ải khó trước mắt.
"Thế nào? Tại sao ta cảm thấy hình như ngươi gặp được chuyện gì đó khó khăn nhỉ?" Đại Ca bỗng nói.
"Một lát sau, Lâm hẹn ta gặp mặt tại nhà vệ sinh, sợ rằng sẽ đánh nhau một trận." Cố Thanh Sơn nói.
"Khi trước ngươi đánh thắng Lâm rồi mà?" Đại Ca nói với giọng kinh ngạc.
"Thế nhưng khi đó Lâm vẫn là kẻ địch, hiện tại đương nhiên không thể giống như khi trước được." Cố Thanh Sơn thở dài, nói.
"Như vậy thì không có cách nào, đi một bước nhìn một bước thôi." Sau khi nói xong, Đại Ca không nói thêm cái gì cả.
Cố Thanh Sơn cũng chỉ đành thở dài.
Trong điện, đám ác quỷ đặt từng đồ vật xuống, trưng bày cho tất cả mọi người quan sát.
Trong tất cả bảo vật tại đây, thứ thu hút sự chú ý của Cố Thanh Sơn là một tấm phù màu đỏ máu.
Đó là bản thể của Quỷ Đỏ!
Mình đã từng lợi dụng ba pháp tắc thời gian, không gian và vận mệnh xóa đi một Quỷ Đỏ.
Tên Quỷ Đỏ kia tới từ thế giới song song, khi bị giết là đang mưu đồ thế giới Thánh Linh, chiến đấu với Xà Vương Hỗn Loạn rồi bị mình lừa ra ngoài, bị ba pháp tắc xóa bỏ.
Thế nhưng vào lúc này, Quỷ Đỏ trong thế giới hiện tại không ai biết là đã đi đâu.
Cố Thanh Sơn tiếp tục tìm kiếm trong số bảo vật này, sau đó thì hắn tìm thấy một đống mảnh vỡ, đồng thời cảm ứng được trên những mảnh vỡ này truyền ra một luồng kiếm khí kinh người.
Đúng vậy, chính là thứ này!
Cố Thanh Sơn cố gắng kiềm chế sự kích động trong lòng.
Hắn đi tới cái hộp dài chứa đựng đám mảnh vỡ đó một cách bình tĩnh và thong dong, tiện tay cầm lên một mảnh vỡ rồi thở dài: "Đáng tiếc."
"Đúng vậy, đáng tiếc rằng thanh Thần kiếm lục đạo này đã vỡ nát." Quỷ Chủ Mệnh Chướng nói tiếp.
Lâm hơi suy nghĩ một lát rồi nói: "Chúng ta đã suy nghĩ rất nhiều cách, thế nhưng đều không thể rèn lại thanh kiếm này, xem ra trong lần chiến đấu này không thể dựa vào nó được."
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào mảnh vỡ trong tay.
Trong hư không, xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Phát hiện vật phẩm: Mảnh vỡ Lục Đạo Định Giới thần kiếm (có thể rèn lại).]
[Thuộc tính đặc biệt: Ngọc Toái.]
[Ngọc Toái: Kiếm này đã dựa theo ý chí của kiếm linh mà vỡ vụn hoàn toàn, bất kỳ lực lượng nào đều không thể khôi phục nó lại được.]
[Xin chú ý: Trừ khi ngài có được sự cho phép của kiếm linh, kiếm này mới có khả năng được rèn lại.]
[Nếu muốn liên hệ với kiếm linh thì ngài cần truyền hồn lực vào mới có thể để cho kiếm linh hiện hình, mức tiêu hao là một trăm hồn lực một giây.]
Thời điểm này không thể liên lạc với kiếm linh được, cho nên Cố Thanh Sơn đành phải tạm thời giữ im lặng chờ thời cơ tới.
Phải nghĩ cách nào đó, thu sạch những mảnh vỡ thần kiếm này vào tay...
Sắc mặt Cố Thanh Sơn bình tĩnh, liếc nhìn đám người xung quanh rồi hỏi: "Chẳng lẽ những mảnh vỡ này không có chút tác dụng nào hay sao?"
Quỷ Chủ Cự Thân nói: "Không có tác dụng gì, chúng ta phải rất vất vả mới có thể thu thập nó từ trong Mộ lớn mang về, thế nhưng thử vô số cách cũng không thể khôi phục nó được."
"Ừm, ta cũng đã hỏi hai nữ thần, các nàng đều nói thanh kiếm này đã chết hoàn toàn rồi." Reneedol nói.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm: "Nếu không hãy để ta thử một lần?"
"Ngươi cầm đi đi." Lâm nói với vẻ thản nhiên.
Đám người yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng.
Cố Thanh Sơn cảm thấy không ổn.
Rõ ràng hai người không hợp nhau, tại sao nàng có thể không cần Nữ đế đồng ý mà nói ra những lời như vậy?
Lâm cười khẽ, nói với vẻ châm biếm: "Đồ vô dụng kết hợp với rác rưởi, quá hợp lý đi chứ."
Đám người hơi giật mình, sau đó mới phản ứng kịp.
Hai người này luôn nhìn nhau khó chịu, gặp mặt là muốn đánh nhau, mà ngay cả hôm nay cũng là như vậy.
Lâm nói tiếp: "Thương Quỷ Hùng, ngươi và ta đánh cược với nhau một ván, thế nào?"
"Ngươi có thể có ý tốt gì chứ, hừ!" Cố Thanh Sơn lùi về sau một bước, lộ ra vẻ cảnh giác.
"Thương Quỷ Hùng, nếu như ngươi có thể chữa trị thanh kiếm này, thì về sau mọi chuyện ta đều nghe lời của ngươi, nếu không..." Lâm nói.
"Nếu không thì gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Nếu không thì về sau, nơi nào có ta thì không cho phép ngươi xuất hiện." Lâm nói.
"Ta xuất hiện nơi nào cũng đâu liên quan gì tới ngươi?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Loại rác rưởi như ngươi quá ngứa mắt." Lâm nói với vẻ thản nhiên.
"Láo xược!" Cố Thanh Sơn tức giận.
Hắn bước về phía Lâm.
Mà Lâm cũng đã chuẩn bị tư thế chiến đấu.
Khi thấy hai người đang định chiến đấu thì Reneedol quát lớn:
"Hai người các ngươi dừng lại!"
Ba Quỷ Chủ lao ra, ngăn giữa hai người này.
Cố Thanh Sơn không thể không đứng lại.
Lâm vươn nắm đấm ra, đang định ra tay thì cũng đành dừng lại.
Thế nhưng hai người vẫn đang trừng mắt nhìn nhau, sát khí trên người hai người rất nồng, sắc mặt tỏ vẻ không cam lòng.
"Nhóc, hiện tại có còn dám xem thường ta không?" Lâm truyền âm hỏi.
"Không dám không dám, là ta không đúng." Cố Thanh Sơn xin lỗi một cách chân thành.
"Tốt, vậy lát nữa ngươi phải nghe lời của tỷ tỷ."
"... Hả?"
Lời truyền âm của hai người đương nhiên là không ai nghe thấy, Reneedol ngồi trên bảo tọa thì tức giận quát: "Thương Vô Chương, ngươi vừa tới thì đã thả âm nhạc, hiện tại lại muốn ôm theo một đống mảnh vỡ vô dụng để gây chuyện nữa, cút ra ngoài cho ta!"
Cố Thanh Sơn vội vàng chắp tay: "Nữ Đế bệ hạ, thực sự thì ta có một vài ý tưởng mới, xem xem có thể rèn lại thanh kiếm này hay không."
Lâm cười lạnh: "Vậy thì ngươi đi thử đi, nhớ kỹ lần đánh cược này của chúng ta."
Cố Thanh Sơn thuận tay thu lại tất cả mảnh vỡ, trừng mắt nhìn nàng rồi nói: "Đừng hả hê quá, chúng ta hãy chờ xem."
Hắn quay người rời đi.
Trong điện, không có ai ngăn hắn đi cả.
Những mảnh vỡ kia... đã hoàn toàn vô dụng, thật sự là không thể rèn lại được.
Cứ để cho Thương Vô Chương thử một lần cũng không sao.
Cố Thanh Sơn đi ra ngoài điện, đứng trên hành lang của tòa điện này.
"Làm sao vẫn còn ở nơi này? Hiện tại chúng ta phải tới nơi bí mật nào đó, rồi xem tình hình của thanh kiếm này thế nào chứ." Đại Ca hỏi.
Cố Thanh Sơn nói. "Ta cũng nghĩ như vậy, thế nhưng Lâm lại bảo chúng ta hãy nghe theo nàng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận