Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1978. Kích Hoạt! (1)


Đánh dấu
Quạ nhìn sang bằng đôi mắt mờ mịt, lời định nói bỗng thay đổi, thật thà trả lời: “Đúng, chúng nó chỉ một muốn một con rồng, chúng ta nhất định có thể chạy đi, bình yên vô sự đi đến thế giới Ác Quỷ.”
Nói xong câu đó, thân thể anh ta chợt run lên, hồi tỉnh lại.
“Ấy? Tôi vừa phát động năng lực phải không?” Anh ta hỏi.
Cố Thanh Sơn thở phảo một hơi, nói: “Đúng, nhưng không có ảnh hưởng gì, tôi muốn biết vì sao Long tộc thuộc tận thế lại vẫn phải chạy trối chết trước quái vật?”
Quạ nghiêm mặt nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, máu tươi này có tác dụng thôn phệ và hủy diệt, đến từ một con mắt khổng lồ bên trong Vực Sâu Vĩnh Hằng. Con mắt kia tự sản sinh ý thức của chính mình, muốn lật đổ tất cả các tận thế, trở thành Vua Tận Thế. Lúc này, nó đang chạy tới thế giới Ác Quỷ.”
Cố Thanh Sơn hỏi: “Nó đến thế giới Ác Quỷ làm gì?”
“Không ai biết được, có thể là thế giới Ác Quỷ có thứ gì đó hấp dẫn nó?” Quạ nói.
Giọng nói của Đại Ca bỗng nhiên vang lên:
“Cố Thanh Sơn, chúng ta phải gia tăng tốc độ, phải đến thế giới Ác Quỷ trước con mắt khổng lồ đó.”
“Hả? Vì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Đại Ca nghiêm nghị nói: “Tôi nghi ngờ Reneedol đang triệu hoán con mắt khổng lồ kia ở thế giới Ác Quỷ... Nàng ta muốn trở thành chủ nhân của con mắt khổng lồ đó.”
Cố Thanh Sơn không nói gì.
Đúng vậy, Reneedol đủ khả năng triệu hoán tận thế.
Nếu như nàng ta và con mắt khổng lồ kia ký kết khế ước, như vậy ai có thể ngăn cản?
“Chúng ta không đối phó con mắt kia được... Hẳn không một ai có thể đối phó nó.” Cố Thanh Sơn nói.
Đại Ca trầm giọng nói: “Chúng ta không cần đối phó nó, nhưng chúng ta nhất định phải phá hỏng cuộc gặp gỡ của con mắt kia và Reneedol.”
“Vì sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Bởi vì Reneedol căn bản không biết thuật triệu hoán tận thế của nàng ta đến từ thời đại Tuyên Cổ, là năng lực của Người Tìm Kiếm Tận Thế do ta làm tan biến.”
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút, gật đầu.
Người Tìm Kiếm Tận Thế vẫn luôn một mực tìm kiếm thi thể đóng băng.
Trong miệng nàng ta, thi thể kia đã trở thành Kẻ Hủy Diệt Vạn Vật Chúng Sinh, là tận thế bí mật không thể tiết lộ.
“Thế thì như thế nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Đại Ca nói: “Nếu như để mặc cho Reneedol và con mắt khổng lồ ký kết khế ước, những tận thế khác sẽ lập tức cảm ứng được sự tồn tại của con mắt khổng lồ. Cánh cửa thế giới sẽ mở ra một lần nữa, vô số tận thế sẽ đến nghênh tiếp con mắt khổng lồ đó, thuận tiện tìm kiếm Kẻ Hủy Diệt Vạn Vật Chúng Sinh.”
Cố Thanh Sơn tiếp lời: “Cũng chính là thi thể hiện tại của anh.”
“Đúng, đến lúc đó, thế giới bên trong Cánh cửa sẽ xong đời.” Đại Ca nói.
Lúc này, Quạ hỏi với vẻ hứng thú: "Vào thời điểm truyền tống lần trước, làm sao cậu có thể mất tích được chứ?"
"Tôi gặp kỳ ngộ, phải đi giải quyết một vài chuyện, cho nên chỉ đành tách khỏi mấy người." Cố Thanh Sơn nói.
Keng!
Lục Giới Thần Sơn kiếm hóa thành một luồng sáng lạnh, lướt qua xiềng xích trên tay chân của Quạ.
Xiềng xích lập tức bị cắt đứt.
"Oa, cuối cùng cũng được tự do."
Quạ ném luôn xiềng xích trên người ra ngoài, vui vẻ mà xoa xoa cổ tay.
"Được rồi, chúng ta mau chạy thôi!" Cố Thanh Sơn thúc giục.
Quạ nhìn về phía đường hầm đen tối, nhắc nhở: "Đường hầm này thông tới mọi nơi, đan xen liên tiếp, tôi cũng có chút kinh nghiệm khi chạy trốn tại đây, không bằng để tôi dẫn đường."
"Không cần, có người còn quen thuộc con đường này hơn cả chúng ta." Cố Thanh Sơn nói.
Một ngọn lửa đen xuất hiện trước mặt hắn rồi ngưng tụ thành một con chó bùng cháy ngọn lửa hắc ám.
"Xin chào, nghe nói tên ngươi là Quạ?" Chó đen hỏi.
"Xin chào, tên ngươi là gì?" Quạ hỏi.
Chó đen há hốc mồm, không biết nên nói gì, chần chừ một lúc sau mới nói: "Ngươi có biết chữ Thiên trong từ Thiên Địa hay không?"
"Biết." Quạ gật đầu rồi nói.
"Ta là chó kết hợp với chữ đầu là chữ Thiên đó." Chó đen nói.
"Thiên Cẩu sao?" Quạ hơi suy nghĩ rồi hỏi lại.
Chó đen hơi thả lỏng rồi nói: "Đúng, Thiên Cẩu, nhớ kỹ, ta là Lục Đạo Thiên Cẩu, không phải Thiểm Cẩu.”
Quạ im lặng, sau đó liếc về phía Cố Thanh Sơn rồi yên lặng truyền âm hỏi: "Con chó này có vấn đề gì về thần kinh hay không vậy?"
"Không có việc gì, nó chỉ hơi nhạy cảm thôi." Cố Thanh Sơn nói.
Chó đen đứng trong hư không, nhìn xung quanh, rồi chỉ về một ngã ba trong đường hầm, nói:
"Đi đường này!"
Nó dẫn đường chạy về phía đó.
Cố Thanh Sơn và Quạ đuổi theo sau.
"Này, con chó này còn biết đường nữa sao? Có đáng tin hay không vậy?" Quạ hỏi với vẻ nghi ngờ.
"Yên tâm, nó rất quen nơi này." Cố Thanh Sơn nói.
Hai người một chó bay nhanh trong con đường hầm tăm tối. Mỗi khi xuất hiện đường rẽ, chó đen đều không do dự mà lao vào một trong những con đường đó, còn Cố Thanh Sơn và Quạ thì đuổi sát theo sau.
Sau khi rẽ ngoặt vô số con đường, vượt qua rất nhiều lối rẽ, bọn họ dần dần thoát khỏi vòng vây.
Cuối cùng, sau khoảng vài giờ chạy trốn liên tục, họ đã không còn nghe thấy những tiếng gầm gừ đầy ý giết chóc ở phía sau nữa, sau lưng cũng không phát hiện kẻ nào đuổi theo.
Lúc này, hai người một chó mới dần dần dừng lại.
Quạ thở hổn hển, nói: "Thực ra mục đích của bọn chúng chỉ là con rồng kia mà thôi, chúng ta là bị nó liên lụy."
Cố Thanh Sơn móc ra ba chai rượu, cho mỗi người một chai, rồi tự mình tháo nắp ra, tu liên tục.
Quạ và Chó đen cũng ôm lấy bình rượu, một hơi uống hết sạch.
"Những quái vật được tạo ra từ máu vừa nãy, đều do con mắt khổng lồ kia tạo ra sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đúng, hình như nó cảm thấy hứng thú với mọi giống loài, đang liên tục hấp thu các loại sinh vật khác nhau." Quạ trả lời.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn Chó đen.
Chó đen yên lặng suy nghĩ một lát rồi nói: "Con mắt... nó có thể hấp thu tri thức từ các loại cấu tạo sinh mệnh của các loài khác nhau, rồi dùng tri thức để sáng tạo người hầu thuộc về nó."
"Nó còn biết sáng tạo người hầu sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đương nhiên, quái vật càng mạnh mẽ, càng không muốn tự mình làm tất cả mọi việc, bởi vì việc đó tiêu hao rất nhiều tinh lực và lực lượng của mình." Chó đen nói.
Quạ nghe xong rồi liếc tới xung quanh, nói: "Nơi này quá yên tĩnh."
"Đúng, nơi này cực kỳ vắng vẻ, bình thường sẽ không có ai tới." Chó đen nói.
Quạ tự nhủ: "Nghe nói Con mắt khổng lồ kia đã thu liễm lại lực lượng của mình, đang từ dòng chảy thời không hỗn loạn đi về hướng này, chắc nó cũng không trùng hợp tới mức vừa lúc đi ngang qua nơi này của chúng ta."
Thế giới bỗng nhiên yên tĩnh một giây.
Cố Thanh Sơn và Chó đen nhìn nhau.
"Không ổn." Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng, ta cũng cảm thấy không ổn." Chó đen cũng nói.
Cố Thanh Sơn nói: "Nếu như Con mắt khổng lồ kia đi ngang qua nơi này của chúng ta..."
Chó đen nói tiếp: "Muốn trốn cũng không trốn thoát, thế nhưng ta vẫn để lại một nơi bí mật ở chỗ này, còn thiết lập rất nhiều vòng chắn có tác dụng ẩn núp, không ai có thể tìm tới nơi đó cả."
"Nơi nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Căn phòng bí mật của Nữ thần Che Chở." Chó đen nói.
Khi hai người còn đang nói chuyện thì vách đường hầm dần dần xuất hiện từng dòng máu loãng.
Dị tượng xuất hiện, một loại cảm giác khủng bố làm tim đập nhanh xuất hiện trên người bọn họ.
Bọn họ đứng thẳng trong hư không, không dám cử động chút nào, giống như đang bị một loại tồn tại kinh khủng nhìn chằm chằm vào vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận