Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2436. Tranh giành Thần Khí! (1)


Đánh dấu

Ào ào ——
Sơn tặc xuống nước, quát: "Đừng chạy!"
Ào ào ào rào ——
Mạc dùng sức mà bơi, quát: "Đuổi theo làm cái ... gì!"
Ào ào ào rào ——
Sơn tặc cũng dồn tốc lực đuổi theo, quát: "Có gan ngươi dừng lại."
Ào ào ào ào ào ào ào ——
Mạc liều mạng bơi về phía trước, quát: "Ngươi có gan thì đừng đuổi theo."
Một tên sơn tặc nhịn không được kêu lên: "Con mẹ nó, thằng nhãi nhép này cầm tinh con rái cá hay sao vậy, mọi người toàn lực đuổi theo đánh hắn đi!"
Ào ào ào ào ào ào ào ào ——
Còn có ba mươi giây!
Ào ào ào ào ào ào ào ào ào ——
Mười giây!
Một tên sơn tặc từ phía sau kéo lại quần của Mạc!
Tám giây!
Mạc tránh thoát, nhưng quần đã bị túm rơi mất!
Ba giây!
Mạc còn đang bơi ào ào về phía trước!
Bỗng nhiên, một hàng chữ nhỏ bỗng nhiên xuất hiện:
"Trật Tự đã thức tỉnh."
Mạc há mồm thở phào một cái, chỉ cảm thấy mình lại sống lại rồi.
. . .
Hoàng Tuyền giới.
Cố Thanh Sơn xuất hiện từ trong hư không.
Lúc này tất cả dị tượng đã tản đi hết, chỉ có Thần Chích đầy trời thi lễ về phía hắn, đồng loạt nói: "Chúc mừng tân thần, thành tựu chính vị."
Cố Thanh Sơn ôm quyền đáp lễ.
Một giây sau.
Dòng nước cuồn cuộn của Vong Xuyên tách qua hai bên.
Một giọng nữ vang lên từ dưới đáy con sông: " Tử Thần mới nhậm chức, xin đến đây một lần."
"—— Các vị chính thần khác cũng tới đây đi."
Tiếng nói ấy đã truyền khắp toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền.
Một lão phu nhân từ Luân Hồi Điện bay lên không trung, đứng giữa trời cao mà cất tiếng: "Cẩn tuân lệnh của thần chủ."
Quỷ Môn quan mở rộng, một người đàn ông trung niên vát song đao đi tới, đáp lại: " Cẩn tuân lệnh của thần chủ!"
Trên đĩnh núi Thiết Vi vang lên một giọng nữ quen thuộc: "Cẩn tuân lệnh của thần chủ!"
Cố Thanh Sơn ngưng thần nhìn lại.
Chỉ thấy trên núi Thiết Vi đang đứng một đám người.
Người con gái đứng giữa đó mang một mặt nạ nữ quỷ, trên người có quấn quanh từng sợi tơ chui vào hư không.
Chẳng biết lúc nào, một sợi tơ lặng lẽ không tiếng động bay tới, sớm đã quấn quanh cổ tay Cố Thanh Sơn.
Sâu dưới dòng Vong Xuyên.
Tháp miếu.
Cố Thanh Sơn không ngờ rằng mình thật sự đến nơi này.
Hắn và mấy vị chính thần khác cùng ngồi vào bên trong tháp miếu, lẳng lặng chờ đợi Thần Chủ Hoàng Tuyền giáng lâm.
"Trong Hoàng Tuyền có tổng cộng mấy vị Thần Chủ?"
Hắn lặng lẽ truyền âm nói.
Phi Nguyệt đang đeo mặt nạ, ngồi ở một bên khác cách hắn rất xa, nàng truyền âm lại: "Còn mấy vị Thần Chủ nữa chứ? Một vị thôi đã rất khủng bố rồi."
"Chính thần thì sao?"
"Tính luôn cả ngươi vừa nhậm chức thì có tất cả sáu người."
"Các ngươi. . . Sau đó có nhận tu nữ mù mắt vào rồi chứ?"
"Nhận được, từ khi nàng đi vào Hoàng Tuyền, chúng ta đã bắt đầu chuẩn bị cho sự xuất hiện của ngươi rồi." Phi Nguyệt hớn hở nói.
"Chuẩn bị cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Nhân gian là tổng thể, chúng ta đoán sớm muộn gì ngươi cũng có thể nhảy ra khỏi ván cờ, đi đến Hoàng Tuyền." Phi Nguyệt nói.
Cố Thanh Sơn khẽ giật mình, đang muốn tiếp tục hỏi, lại nghe trên đài cao truyền đến một hồi tiếng vang.
Quan tài bằng đồng xanh mở ra.
Cô gái bằng xương kia lặng lẽ xuất hiện.
Sáu vị chính thần cùng đứng lên, hành lễ: "Ra mắt Thần Chủ."
"Không cần đa lễ, đúng lúc hôm nay Hoàng Tuyền chúng ta có thêm một vị chính thần, ta cũng tỏ ý chúc mừng."
Cô gái bằng xương kia nhìn chăm chú vào Cố Thanh Sơn, bao hàm thâm ý mà nói.
Cố Thanh Sơn cười cười, chắp tay nói: "Đa tạ Thần Chủ."
"Ngươi tới cũng đúng thời điểm, chẳng những trợ giúp Hoàng Tuyền giải quyết vấn đề binh lực, còn mang đến vô số người chết —— ta đoán đại khái ngươi có thể triệt để đánh thức tất cả người chết ngủ say trong dòng sông Tử Vong đúng không." Cô gái xương trắng nói.
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn thừa nhận.
Đứng trước mặt đấng quyền năng cường đại đến cực điểm này, không có cách nào để nói dối cả.
Hắn truyền âm với Phi Nguyệt: "Vị thần chủ này rốt cuộc là ai? Có danh hào hay không? Xuất thân từ đâu?"
"Không biết, " Phi Nguyệt lặng lẽ trả lời, lại nghĩ tới nghĩ lui, sau đó bổ sung: "Không dám biết."
Cố Thanh Sơn im lặng.
Không dám biết.
Hàm ý trong này khá sâu xa.
Xem ra sau khi kết thúc chuyện hôm nay, phải tâm sự thật kỹ với Phi Nguyệt về chuyện của Hoàng Tuyền.
Trên đài cao, cô gái xương trắng kia đặt câu hỏi: "Tử Thần, ngươi có bằng lòng đánh thức toàn bộ người đã khuất, để ứng phó ch cục diện trước mắt hay không?"
Cố Thanh Sơn tỏ thái độ: "Đương nhiên bằng lòng, nhưng ta ngay cả cục diện bây giờ là gì cũng không biết —— "
Cô gái xương trắng nói: "Thôi được, ngươi là chính thần, có tư cách biết được chân tướng."
Cố Thanh Sơn lộ ra vẻ kính cẩn lắng nghe.
—— Hắn quyết tâm thức tỉnh quyền năng của tử thần, cũng có suy tính về phương diện này.
Rất nhiều tình báo, rất nhiều bí mật, nếu như đứng không đủ cao thì không có cơ hội tiếp xúc được.
Cưỡng ép muốn tiếp xúc bí mật tương quan, rất có thể sẽ gây nên chú ý, sau đó dẫn tới họa sát thân.
Nhưng khi ngươi đứng trên vị trí đủ cao ——
Những bí mật kia sẽ tự động hiện ra trước mặt ngươi.
Cô gái xương trắng kia nói: "Hoàng Tuyền tranh hùng vẫn luôn không thể thuận lợi triển khai, là bởi vì Hoàng Tuyền phải chịu trách nhiệm ứng phó chiến tranh."
"Dạng chiến tranh gì? Kẻ thù là ai? Đến từ nơi nào?" Cố Thanh Sơn trực tiếp hỏi.
"Ngươi là chính thần, nghe nói bí mật trong đó cũng sẽ không được Lục Đạo phản phệ —— cũng được, là như vậy —— "
Cô gái xương trắng nói tiếp:
"Lục Đạo Luân Hồi đi tới phiến hư không này đã xảy ra rất nhiều chuyện nằm ngoài ý muốn."
"Chuyện thứ nhất, chính là dung hợp dòng sông Sinh Tử, nhưng đối với Lục Đạo mà nói thì chuyện này là tốt."
"Chuyện thứ hai, chính là thứ bên trong vùng hư không này phát hiện ra Lục Đạo Luân Hồi, bọn chúng đang phát động chiến tranh nhằm vào Lục Đạo, muốn triệt để công hãm Lục Đạo Luân Hồi, hiện tại kẻ phụ trách nghênh địch chủ yếu chính là Hoàng Tuyền chúng ta."
"Chuyện thứ ba, Thiên Giới vi phạm quy tắc, nhúng tay vào chuyện của Nhân Gian giới —— Trong này có rất nhiều ẩn tình, tạm thời cũng nói không rõ được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận