Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2693. Lựa chọn con đường



Tần Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, đi dọc theo con đường thật dài thẳng vào phía sau núi.
Hắn nhanh chóng nhìn thấy Cố Thanh Sơn.
—— Cố Thanh Sơn đang đứng trong một rừng trúc, tay cầm Trường Kiếm, không nhúc nhích, nhìn qua phảng phất như đang đi vào cõi thần tiên.
"Sư đệ!"
Tần Tiểu Lâu vui vẻ ngoắc.
Cố Thanh Sơn nhìn lại hắn ta, cười nói: "Sư huynh Tiểu Lâu, ta là Cố Thanh Sơn từ tương lai trở về, huynh muốn tìm ta của thời khắc này thì phải tiếp tục đi về phía trước."
"Được, vậy đệ cứ làm việc tiếp đi." Tần Tiểu Lâu nói.
Hắn vượt qua rừng trúc, nhanh chóng đi tới trước một dòng suối nhỏ.
Chỉ thấy lại có một Cố Thanh Sơn đang ngồi xổm bên cạnh dòng suối, lẳng lặng nhìn dòng suối, miệng thì cứ lẩm bẩm.
"Sư đệ!" Tần Tiểu Lâu vui vẻ chào hỏi.
"Thì ra là sư huynh Tiểu Lâu, ta trở về từ tương lai, huynh muốn tìm ta của thời khắc này thì phải tiếp tục đi về phía trước." Cố Thanh Sơn nói.
"A? A, được." Tần Tiểu Lâu đành tiếp tục đi về phía trước.
Hắn ta xuyên qua dòng suối nhỏ, cứ leo mãi leo mãi lên trên núi, rất nhanh đã tới giữa sườn núi.
Chỉ thấy Cố Thanh Sơn đang khoanh chân trên một tảng đá màu xanh, hai tay vung ra từng chiêu kiếm thuật.
"Sư đệ, chúng ta tới bàn về chuyện chế tác bánh chưng đi, gần đây ta có mấy món mới, muốn nghiên cứu thảo luận với đệ một chút." Tần Tiểu Lâu hô lên.
Cố Thanh Sơn giật mình nói: "A, thì ra là sư huynh Tiểu Lâu sao —— "
Tần Tiểu Lâu cắt ngang lời hắn, cướp lời mà nói: "Ta biết đệ không phải Cố Thanh Sơn của thời khắc này, nhưng tóm lại đệ cũng là Cố Thanh Sơn, tâm sự với ta đi, ta sắp nhàm chán đến phát điên rồi."
Cố Thanh Sơn cười cười, nhún vai nói: "Được thôi, huynh đang chuẩn bị làm bánh chưng cho mọi người sao?"
"Đúng vậy!" Tần Tiểu Lâu nói.
Hắn ta đang muốn bật mở máy hát, nói hết ra những chuyện ấp ủ trong mấy ngày nay, nhưng đột nhiên lại thấy một người con gái đang đi lại trên con đường núi.
Cô gái này trông cực kỳ xinh đẹp, trên người có chút ánh trăng tỏa ra một cảm giác mông lung, lúc đi lại có một khí thế không nói nên lời.
"Nguyệt Thần." Cố Thanh Sơn hô.
"Ừm, ta đã biết Quân Vương Thống Khổ chính là ngươi, hơn nữa sau khi hai thế giới dung hợp... Ta cũng nghĩ thông rồi." Nguyệt Thần nói.
"Ngươi nghĩ thông cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Cố Thanh Sơn, chúng ta kết hợp đi, như vậy quyền lực của bộ bài kỳ tích sẽ nằm chắc trong tay ngươi và ta." Nguyệt Thần nghiêm túc nói.
Cố Thanh Sơn nhướng mày, nói ra: "Chẳng lẽ vì quyền lực thì phải kết hợp sao?"
"—— Ta điều tra rồi, Chủ Nhân Hư Không có thể có hậu đại với Nhân Tộc, hơn nữa các phương diện của ngươi đều không tệ, sau những ngày ở chung với nhau, ta cũng cảm thấy ngươi rất thích hợp." Nguyệt Thần nói.
Nàng đi vòng quanh Cố Thanh Sơn một vòng, dán vào sau tai hắn mà nói khẽ: "Yên tâm, ta tuyệt đối có thể khiến ngươi hài lòng."
Cố Thanh Sơn còn chưa nói chuyện, Tần Tiểu Lâu đã phản ứng trước, hắn ta thành thành thật thật cúi người chào tạm biệt: "Thật xin lỗi, hai vị, quấy rầy các vị, ta sẽ đi tìm Cố Thanh của Sơn thời khắc này ngay."
Nói xong thì vung chân lên chạy về hướng hướng đỉnh núi.
Vừa đi không bao xa, chợt nghe trên sườn núi truyền đến một giọng phụ nữ khác:
"Nhất tộc hư không ưa thích coi chuyện kết hợp thành cơ sở quyền lực, thật sự là quá xem thường Nhân Tộc Lục Đạo chúng ta rồi."
"Hừ, chuyện này liên quan gì đến ngươi chứ?" Nguyệt Thần nói.
"Ta nhìn không vừa mắt thì chính là chuyện của ta." Giọng nữ kia nói.
Tần Tiểu Lâu giật mình trong lòng một cái.
Hỏng hỏng hỏng hỏng hỏng rồi ——
Là nữ Ma Vương kia!
—— Là mỹ nữ cao cao ra tay cực kỳ tàn nhẫn kia, lúc trước mình chỉ sờ bàn tay của nàng một cái, đã bị nàng chặn ngay bên trong nhà vệ sinh nam hung hăng đánh cho một trận.
Trong truyền thuyết nàng là nữ Võ Hoàng của Nhân Tộc thời đại Cực Cổ.
Lâm!
Nếu hai nữ nhân này đánh nhau, còn không phải phá nát cả phía sau núi hay sao?
Không được, phải nhanh chóng đi thông báo cho sư phụ!
Trong lòng Tần Tiểu Lâu đã có tính toán, lập tức lấy ra một Phù Truyện Tấn, miệng nhanh chóng nói vài câu, sau đó thúc giục linh lực vào.
Phù Truyện Tấn kia hóa thành một hỏa quang phóng lên tận trời, nhưng cũng nhanh chóng rơi xuống, tung bay đến đỉnh núi cách đó không xa.
Tần Tiểu Lâu giật mình, mừng lớn mà nói: "Thì ra sư tôn đang ở trên đỉnh núi!"
Hắn ta hóa thành một ánh sao băng bay vọt lên bầu trời, nhanh chóng nhìn thấy Tạ Đạo Linh.
Không chỉ là Tạ Đạo Linh.
Trên đỉnh núi còn có A Tu La Vương, Quy Thánh, cùng Cố Thanh Sơn.
——Cố Thanh Sơn này hẳn là Cố Thanh Sơn của thời khắc trước mắt rồi.
Tần Tiểu Lâu đáp xuống, thi lễ một cái trước A Tu La Vương và Quy Thánh, lúc này mới bẩm báo:
"Sư tôn, trên sườn núi có hai người đàn bà đang giành trai."
Oanh ——
Giữa sườn núi truyền đến một tiếng va đập kịch liệt.
Âm thanh giao thủ vang lên tầng tầng lớp lớp, truyền khắp tứ phương xa xa.
"Giành đàn ông trong Bách Hoa Tông của ta... Nhưng mà Tiểu Lâu à, cái này có liên quan gì đến con?" Tạ Đạo Linh nheo mắt lại, trên người dâng lên một luồng khí tức nguy hiểm.
"Người các nàng cướp là Tam sư đệ, con chỉ quan tâm sư đệ." Tần Tiểu Lâu vội vàng nói.
"Chẳng lẽ Tam sư đệ của con không đánh lại các nàng?" Tạ Đạo Linh hừ lạnh nói.
"Đánh... Thì đánh thắng được, nhưng con chỉ sợ Tam sư đệ nhất thời không cẩn thận, bị các nàng gài bẫy." Tần Tiểu Lâu nói.
"Ha ha ha, hắn bị người khác gài bẫy à?" Quy Thánh đột nhiên bật cười.
"Tam sư đệ của ngươi tinh ranh như quỷ, Long Thần còn không chơi lại hắn, ngươi yên tâm đi." A Tu La Vương lười biếng nói.
Tạ Đạo Linh quét nhìn Tần Tiểu Lâu một cái, lên tiếng: "Được rồi, nhìn dáng vẻ chơi bời lêu lỏng kia của con kìa —— "
Tần Tiểu Lâu hô to không ổn trong lòng.
Sư tôn đang có bực tức muốn xả lên người của mình ——
Hắn ta vội vàng nói: "Không phải! Sư tôn, chủ yếu là con vừa học được mấy phương pháp nấu bánh chưng mới, muốn thảo luận một chút với Tam sư đệ, cho nên mới lên núi tìm tới đệ ấy!"
Tiếng nói của Tạ Đạo Linh ngừng lại.
"Hừm... Bánh chưng a? Cũng được, con đi làm một chút đến đây, vừa vặn Quy Thánh và A Tu La Vương cũng chưa ăn cơm trưa, mọi người vừa ăn vừa nói tiếp." Cuối cùng nàng phân phó.
"Có ngay!"
Tần Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, thật vui vẻ mà đi.
Lúc này, âm thanh triền đấu vang lên giữa sườn núi chậm rãi dừng lại.
Xem ra mọi chuyện đã được giải quyết rồi.
Tạ Đạo Linh thu hồi thần niệm, nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói: "Thanh Sơn, vừa rồi chúng ta cũng đã nói ra hết các điểm có lợi và hại rồi, rốt cục con chuẩn bị đi lên con đường nào thế hả?"
A Tu La Vương gật gù đắc ý, nói: "Con đường tu hành của Tu La có một ngàn tám trăm cảnh giới; phương pháp tu hành thiên giới bắt đầu từ Luyện Khí, tổng cộng có bảy trăm sáu mươi mốt bậc cảnh giới, đều rất tốt."
"Nhưng ngươi mang theo sức mạnh của Địa Thần hư không, có thể trực tiếp hóa chiêu thức trở thành Linh kỹ, chuyện này cũng tương đương với ngươi không đi con đường bình thường nữa rồi, ngươi phải có phương hướng thuộc về chính ngươi." Quy Thánh cũng nói.
Cố Thanh Sơn kiên quyết nói: "Ta đã chọn được một con đường."
Hết chương 2693.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2694
Bạn cần đăng nhập để bình luận