Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2756. Quân đoàn Tận thế! (2)



Mấy giây sau đó.
Thi Chức nhịn không được mà nói: "Rốt cuộc tận thế này là chuyện gì thế này, chúng ta đã đi một hồi lâu, tại sao cũng không phát sinh cái gì cả?"
Bên người không có ai trả lời.
Nàng đột nhiên quay đầu nhìn một cái, chẳng biết lúc nào, Cố Thanh Sơn đã biến mất không thấy đâu.
Thi Chức lập tức dừng lại, rút hai thanh đao xương ra.
Nàng cảnh giác nhìn về bốn phía, quát khẽ lên: "Lê Cửu?"
—— Vẫn không có ai đáp lại.
Nhưng cát vàng bốn phía đột nhiên biến mất hầu như không còn, thay vào đó, là Huyết Hải đỏ thẫm vô biên vô tận.
Một người con gái tóc trắng đứng bên trong Huyết Hải, đang dò xét nàng thật cẩn thận.
Cô gái kia có dung nhan tuyệt đẹp, nhưng trên người lại chứa đầy một loại ma tính nói không nên lời, để cho người ta liếc nhìn nàng một cái thôi đã cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Thi Chức lặng lẻ mấy giây, mơ hồ cảm thấy kẻ mình đối mặt không phải là một người con gái, mà là Ma Vương hủy diệt hàng tỉ chúng sinh cùng thế giới.
"Ngươi là người nào?"
Thi Chức lấy hai lưỡi đao bảo vệ chính mình, tràn đầy ý uy hiếp mà quát lên.
Biểu cảm của cô gái kia nhàn nhạt, cũng không đáp lời, lại nhìn Thi Chức vài lần, chậm rãi lộ ra nụ cười.
"Ngươi. . . cũng chỉ là may mắn thôi, không phải loại hình mà hắn ưa thích. . . Được rồi, không giết ngươi vậy."
Cô gái tóc trắng nọ nói xong, thân hình lóe lên, sau đó toàn bộ Huyết Hải cũng biến mất trước mặt của Thi Chức.
Trời đất quay cuồng.
Tất cả dị tượng biến mất.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo ——
Hô!
Cát vàng mãnh liệt đập vào mặt.
Thi Chức phát hiện mình vẫn đứng trong sa mạc rộng lớn, bốn phía trống trải không có bóng người.
"Vừa rồi. . . Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?"
Thi Chức tự nhủ.
Gió lớn thổi tới, phía sau mát lạnh.
Thi Chức đưa tay sờ sờ, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp.
Vừa rồi chỉ trôi qua có mấy giây ngắn ngủi, mình đã chảy mồ hôi lạnh cả người.
Phía bên kia.
Cố Thanh Sơn cũng chỉ bay có chốc lát, đã phát giác Thi Chức biến mất ngay trước mặt mình.
Hắn cũng hạ cánh xuống sa mạc, đứng lại tại đó.
"Là ai? Hiện tại có thể đi ra." Hắn thấp giọng mà nói.
Bão cát đã ngừng lại.
Quang ảnh bốn phía chuyển đổi.
Một thế giới đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Cố Thanh Sơn.
Những tiếng kêu to, gào thét, thút thít cùng nổ vang không cách nào đếm hết tràn ngập bốn phía.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn mấy cái, nhìn ra nơi này là một chiến trường.
Ô ——
Tiếng kèn thê lương vang lên.
Ở biên giới chiến trường, một đội kỵ binh chỉnh tề đang bắt đầu ra trận.
Mấy ngàn tên kỵ binh đi đến phía đối diện Cố Thanh Sơn, lần lượt sắp xếp triển khai đội hình, hình thành một chiến trận dễ dàng công kích.
Một bộ thi thể trên người bốc lên quỷ hỏa đang cưỡi trên lưng một bộ xương ngựa, lấy Trường Kiếm trong tay chỉ về hướng Cố Thanh Sơn.
"Món nợ của chúng ta cũng nên tính toán rồi."
Thi thể kia lên tiếng.
Cố Thanh Sơn giật mình, cuối cùng cũng tìm ra cảnh tượng này từ trong hồi ức của Lê Cửu.
Ngày xưa Lê Cửu từng đập nát một quân đội của địch quốc xâm phạm.
Hiện tại, tận thế để cho quân đội kia hiển hiện trước mặt Lê Cửu lần nữa.
—— Hơn nữa còn cường đại hơn gấp mấy trăm lần, có khả năng vượt qua thực lực của Lê Cửu!
Cố Thanh Sơn nhìn quanh đội kỵ binh chiến ý mãnh liệt kia, trong lòng hơi nhẹ nhàng thở ra.
Cũng may.
Cuối cùng là dựa vào thuật Chúng Sinh Đồng Điều, chỉ cần đối mặt với đám kỵ binh cường đại lên vô số lần này, mà không cần đánh nhau với đám quái vật của quá khứ.
Nếu như cái tên kia mạnh lên vô số lần, vậy thì phiền toái. . .
Cố Thanh Sơn lập tức đeo găng tay Lôi Nộ lên, nhặt đại lên một bộ chiến giáp đã tan nát từ dưới đất rồi khoác lên người, miệng học theo giọng điệu của Lê Cửu, đọc nhanh hết lời kịch của mình:
"A, thì ra là các ngươi —— có thì báo thù, có oán báo oán, nếu Lê Cửu ta chớp mắt một cái, cũng không phải là đội trưởng mà năm đó đã giết sạch các ngươi!"
Thủ lĩnh của đội kỵ binh quát: "Công kích! Giết Lê Cửu!"
"Công kích!"
Chúng Kỵ Sĩ cùng nhau hét lên.
Trên chiến trường lập tức bụi mù cuồn cuộn.
Đội kỵ binh lao thẳng băng băng, công kích về phía của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn tập trung mà đối đãi.
Đột nhiên ——
Trên biên giới chiến trường xa xôi, đám người tứ tán ra, phát ra một trận ồn ào.
Một giọng nam bạo ngược từ xa xa truyền đến:
"Thật là kỳ quái. . . Kẻ đã ở nơi Vĩnh Diệt là ta, lại được triệu hoán tới giết một tên rác rưởi xa lạ."
Lại một giọng nữ sắc nhọn khác vang lên:
"Vậy thì có biện pháp nào nữa, chỉ có thể giết hắn rồi lại nói."
Giọng nam giọng nữ hợp hai thành một, phát ra một âm thanh tràn ngập quỷ dị:
"Lê Cửu, ngươi chuẩn bị chết đi rồi chưa? Không, linh hồn của ngươi sẽ bị ta nuốt vào, ngay cả cơ hội tử vong cũng sẽ không có."
Cố Thanh Sơn nhắm lại mắt, lại mở ra.
Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả.
Thực lực của nó được tăng lên gấp mấy chục lần.
—— Cuối cùng là tận thế như thế nào! Thậm chí ngay cả nó cũng bị tìm đến kia chứ.
Cố Thanh Sơn thở dài, nhỏ giọng mà nói:
"Đám quái vật rác rưởi các ngươi, bộ đi nhầm sân hay sao, ta căn bản không quen biết các ngươi."
Cố Thanh Sơn vung ra một quyền, đánh bay mấy tên kỵ binh đang lao đến ngay trước mặt mình.
Hắn lại hỏi: "Vậy những kỵ binh trước mặt ta này —— "
[Bọn chúng là lũ quái vật mà tận thế lấy huyền bí thực thể hóa, nhưng không phải là thực thể.] Danh sách cao nhất nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn dần dần rõ ràng, đứng tại chỗ bày ra tư thế quyền thuật, nhắm vào đám kỵ binh kia mà liên tục đấm ra nắm đấm lôi điện.
Trong lúc nhất thời, người ngã ngựa đổ, không ít kỵ binh trờ thành thi thể ngay tại chỗ, ngã trên mặt đất không còn cách nào động đậy.
Đôi mắt Cố Thanh Sơn khẽ động, nhìn về hướng biên giới chiến trường.
Chỉ thấy Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả tùy ý bắt lấy một binh sĩ trên chiến trường, đang không ngừng hút lấy linh hồn.
Giọng nam của nó hoang mang mà nói: "Kỳ quái, ta hút lấy hút để cũng không có linh hồn. . ."
Giọng nữ theo sát mà đáp lại: "Nhưng quả thật có thể trợ giúp chúng ta hấp thu sức mạnh . . Đúng là kỳ quái."
—— Linh Hồn Tiêm Khiếu Giả còn không hiểu tình thế trước mắt là như thế nào.
Cố Thanh Sơn không ngừng suy tư đối sách trong lòng.
Hết chương 2756.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2757
Bạn cần đăng nhập để bình luận