Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2107. Đêm (1)


Đánh dấu
Sâu trong lòng đất.
Cố Thanh Sơn bị chôn sâu trong khối đá khổng lồ, hắn cũng không giãy giụa bò ra ngay.
"Giao diện Chiến Thần." Hắn thầm kêu lên trong lòng.
[Ta ở đây.] Giao diện Chiến Thần đáp lại.
"Biến số đã hết... Ta muốn phát động nhiệm vụ Chiến Thần, mục tiêu nhiệm vụ là ngăn cản hai tận thế trước mắt hủy diệt hết thảy. Xin hãy kết hợp tình huống hiện giờ, giao cho ta trạng thái đặc thù tương ứng." Cố Thanh Sơn nói.
—— Cứ như đã chờ câu nói này khá lâu rồi, trong nháy mắt giao diện Chiến Thần đã tung ra từng hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Giao diện Chiến Thần đã hưởng ứng yêu cầu của ngài.]
[Hướng mà trường kiếm của ngài chỉ vào, chính là mục tiêu nhiệm vụ của Chiến Thần.]
[Hiện đã tạo ra nhiệm vụ Chiến Thần: Ngăn cản hủy diệt.]
[Trong nhiệm vụ lần này, trạng thái đặc thù ngài thu được chính là: Vững chắc.]
[Vững chắc: Lúc ngài thi triển loại năng lực nào đó, cho dù bị cắt ngang nửa đường, chỉ cần sau đó ngài tiếp tục trình tự thi triển ra, thì năng lực do ngài thi triển sẽ không biến mất mà vẫn cứ kéo dài tiếp nữa.]
[Chú ý: Xét thấy hồn lực của ngài và ta có hạn, trạng thái đó chỉ có thể phát động một lần.]
Cố Thanh Sơn vừa đọc hết vừa đẩy tảng đá ra.
"Nữ sĩ, thế nào rồi?" Hắn thở hổn hển mà hỏi.
Tiếng nói của nữ sĩ Hắc Hải vang lên: "Ta đã truyền tống rồng Tử Vong qua mười thế giới, góp nhặt đầy đủ nguyện lực."
"Lập tức đưa hắn ta đến đây!" Cố Thanh Sơn nói.
Lời còn chưa dứt, một sức mạnh khủng bố vượt quá sức tưởng tượng đã ập tới.
Cố Thanh Sơn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, xuyên qua tầng tầng đá cứng, bay lên không trung.
Tu sĩ ác quỷ lơ lửng giữa không trung, nắm chặt nắm đấm.
Bộ xương ánh sáng theo sát theo đó mà xông thẳng ra khỏi lòng đất.
"Lần này phải bắt ngươi lại, thẳng đến khi dò xét ra bí mật chân chính trên người ngươi mới thôi!" Bộ xương ánh sáng lạnh lùng nói.
Trong chớp mắt, Cố Thanh Sơn quát to: "Duy Tôn!"
"Vèo —— "
Trong hư không vang lên một tiếng đáp lại.
Chỉ chớp mắt tiếp theo, tu sĩ ác quỷ đột nhiên bất động, cả Bộ xương ánh sáng cũng bị tạm ngừng giữa không trung, không nhúc nhích.
—— Bọn chúng trúng phải chiêu Thời Gian Tạm Ngừng!
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một tên mập đội cái mũ lưỡi trai màu xanh lá.
Tên mập thở hổn hển, đưa tay vỗ một cái lên người Cố Thanh Sơn, sau đó đánh chữ nói:
"Nguyện lực lần này còn nhiều hơn lần trước gấp hai —— ta đã cố hết sức."
Cố Thanh Sơn nói: "Đa tạ, nữ sĩ, mau đưa hắn ta đi, không nên ở lại nơi này."
Tên mập chết bầm đã biến mất trong nháy mắt.
Trong hư không trước mắt Cố Thanh Sơn hiện ra một hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Ngài đã nhận được đầy đủ nguyện lực, có thể phát động Tử Đấu Vũ của lần này.]
Cố Thanh Sơn vừa nhìn thấy hàng chữ này thì đột nhiên, lồng ngực truyền đến một cơn đau đớn kịch liệt.
Không kịp phản ứng ——
Hắn bị một quyền đánh bay ra ngoài, sau đó đâm thẳng qua lòng đất, xuyên qua toàn bộ thế giới, bay vào bóng tối hư vô.
"Phụt!"
Cố Thanh Sơn nôn máu ra điên cuồng, ánh mắt nhìn về hướng thế giới Ác Quỷ.
Toàn bộ thế giới Ác Quỷ đã bắt đầu sụp đổ.
Linh quang bảy màu không cách nào đếm xuể đang bay lả tả, giống như một cơn mưa mộng ảo, hoặc như từng mảnh từng mảnh pha lê vỡ vụn, bay ào về bốn phương tám hướng.
—— Đây đều là mảnh vỡ của thế giới Ác Quỷ!
Dưới một đòn của tận thế Thời Gian, thế giới Ác Quỷ đã hóa thành vô số mảnh vỡ, bay về phía hư không vô tận.
Trong mắt Cố Thanh Sơn lộ ra tia tiếc nuối.
Hắn có thể sử dụng đồng tử để hấp thu thế giới Hoàng Tuyền, nhưng thế giới Ác Quỷ phải xử lý như thế nào, hắn còn chưa có manh mối.
Trong hư không.
Tu sĩ ác quỷ và Bộ xương ánh sáng bay tới, nhẹ nhàng trôi nổi trong hư không.
"Đúng vậy, không ngờ có thể mượn Thời Gian Tạm Dừng để phản ngược lại chúng ta —— Nhưng Thời Gian Tạm Dừng chỉ là một thủ đoạn nhỏ thôi, muốn khống chế chúng ta vẫn còn kém xa." Tu sĩ ác quỷ nói.
Bộ xương ánh sáng tiếc hận mà lên tiếng: "Đúng, vốn nghĩ là hắn thừa cơ hội tấn công chứ, như thế thì ta có thể trực tiếp bắt hắn lại, ai ngờ hắn lại không tới gần."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía hai đại tận thế.
—— Vừa rồi bọn chúng chỉ giả vờ trúng chiêu, chuẩn bị bắt lấy chính mình.
Cũng may mà mình có dự cảm, chỉ là gọi tên mập chết bầm tới một lần, cũng không tiến lên công kích.
Trước mắt tu sĩ ác quỷ xuất hiện một màn sáng.
"Cho ta nhìn xem, lần này lấy được đoạn ngắn gì nào."
Trong dòng thời gian, những cảnh tượng Cố Thanh Sơn từng trải qua xuất hiện trong màn sáng đó.
Đó là chuyện phát sinh trong quá trình truy tìm Thiên Địa song kiếm.
"Ký ức nhàm chán." Bộ xương ánh sáng nói.
"Xem ra còn phải đào vào càng sâu mới có thể nhìn thấy bí mật thật sự của hắn ta." Tu sĩ ác quỷ nói.
Hai đại tận thế cùng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Ầm ầm ầm ầm ầm ——
Toàn bộ thế giới Ác Quỷ đã triệt để tan thành đống phế tích trong hư không phía sau bọn chúng.
Bên trong thế giới kia, tất cả mọi người đều đã chết.
Tu sĩ ác quỷ đi về hướng Cố Thanh Sơn, miệng thì tùy ý nói: "Từ bỏ giãy dụa đi, thừa nhận thất bại cũng không phải chuyện mất mặt gì, đặc biệt là khi đối mặt với những tận thế cao cấp như ta."
Cố Thanh Sơn lạnh lùng nhìn vào gã ta, há miệng thì thầm: "Máu càng nhiều, múa càng mạnh, chúng ta nếm hết mọi ham muốn giết chóc, giống như Thánh vậy."
Hư không yên tĩnh.
Trên giao diện Chiến Thần, tất cả nguyện lực trở về con số 0 trong nháy mắt.
Tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng tùng!
Một tiếng trống thê lương cổ xưa đang vang lên liên hồi.
Bộ xương ánh sáng đột nhiên lên tiếng: "Cẩn thận, điệu múa kia của hắn rất quỷ dị."
Tu sĩ ác quỷ biến mất.
Một tiếng va chạm đinh tai nhức óc vang lên.
Cố Thanh Sơn như quả đạn pháo bị đánh bay ra ngoài lần nữa.
Thân thể của hắn xẹt qua hư không hắc ám, cứ bay về phía trước mãi, cuối cùng đâm vào trên vách tường đường hầm hắc ám.
Toàn bộ vách tường ầm ầm sụp đổ về phía sau.
—— Nơi này chính là di tích của Vạn Thần Điện, đường hầm hắc ám.
Cố Thanh Sơn bị chôn trong đống đổ nát đó.
Ngay lập tức, tất cả các hồi trống đã hoàn toàn biến mất.
Tu sĩ ác quỷ bật cười, nói: "Nhìn xem, cắt ngang điệu múa của hắn dễ như trở bàn tay vậy."
Ầm ầm ——
Chỉ thấy phế tích lắc lư một hồi, Cố Thanh Sơn đang lung la lung lay đứng lên.
Máu tươi chảy xuống từ đỉnh đầu, nhuộm đỏ cả tóc cùng đôi mắt, lại bị hắn nhanh chóng lau đi.
Trong hư không trước mắt, một nhóm chữ đom đóm nhỏ đang an tĩnh trôi nổi bất động:
[Bởi vì ngài có trạng thái đặc thù là Vững Chắc, cho nên Tế Vũ của ngài sẽ không bị cắt ngang, chỉ cần ngài tiếp tục nhảy, hiệu quả của Tế Vũ cũng sẽ tiếp tục xuất hiện.]
Cố Thanh Sơn phun ra một búng máu, lau lau miệng, lần nữa phóng ra bước nhảy.
Tùng tùng tùng tùng tùng!
U —— ——
Tiếng trống tràn ngập tâm ý oanh liệt đã tái hiện, nhịp kèn lệnh cùng vang lên.
Tế Vũ bắt đầu lần nữa!
Tu sĩ ác quỷ đứng xa xa nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, cười gằn nói: "Còn chưa hết hi vọng?"
Gã ta phát động Thời Gian Tạm Dừng lần nữa.
Gần như trong nháy mắt, tu sĩ ác quỷ đã xuất hiện ngay sau lưng Cố Thanh Sơn, quát khẽ một tiếng: "Tước đoạt!"
Chỉ một thoáng, máu thịt toàn thân Cố Thanh Sơn đã tan biến không còn, hóa thành một bộ xương khô loang lổ.
Tu sĩ ác quỷ giật mình.
"Kỳ quái, ta chỉ tước đoạt tám ngàn năm của hắn thôi, sao lại chết rồi chứ?" Tu sĩ ác quỷ tự nhủ.
Đột nhiên, khung xương trắng loang lổ kia xoay người, đột nhiên ôm lấy tu sĩ ác quỷ.
"Tế!"
Một giọng nữ khàn khàn thốt ra từ miệng bộ xương.
Tu sĩ ác quỷ hét thảm một tiếng, tất cả huyết nhục trên thân tan biến không còn, chỉ còn lại một bộ xương khô.
Hai bộ xương trắng ôm lấy nhau.
"Cố Thanh Sơn, ra tay đi." Giọng nữ khàn khàn lên tiếng.
Đã thấy một người đi ra từ sau lưng bộ xương nọ, rút kiếm đâm ngay tới!
Bộ xương khô ác quỷ kia liều mạng giãy dụa, muốn tránh thoát cái ôm của bộ xương còn lại.
Không có tác dụng.
Bất kể gã ta dùng pháp thuật thời gian thế nào, cũng không thể tránh thoát vòng tay kia được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận