Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2145. Chiến thuật của Người Thuần Khiết (2)


Đánh dấu
Những con huyết trùng răng rắc răng rắc gặm nhấm thân thể ông lão.
"Dạ Thú, giết chết đám côn trùng này cho ta!"
Ông lão kêu lên.
Bóng đen bao phủ lấy ông ta, đánh bay tất cả đám huyết trùng giáp xác ra ngoài.
Khuôn mặt của ông ta đã bị gặm nát.
"Phù.... phù... phù..."
Ông ta há to miệng thở hổn hển, giận giữ hét: "Đi ra cho ta! Người Thuần Khiết!"
Bốn phía hoàn toàn tĩnh lặng.
Không có ai trả lời.
Bỗng nhiên, một cơn gió thổi qua.
Ông lão chợt xoay người chỉ về phương hướng gió thổi.
Bóng đen đánh về phiến hư không đó!
... Nhưng không có cái gì ở đó cả, bóng đen lượn một vòng trên không, không thể làm gì khác hơn là lại bay trở về.
"Đáng chết! Ta là cao thủ giới lực bậc hai, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta, đi ra cho ta! Có gan thì đi ra đi!"
Ông lão gầm thét.
Vẫn không có ai trả lời.
Mèo quýt chỉ đứng ở một góc phía xa xa, híp mắt nhìn ông lão một lần nữa...
Vong Xuyên Trảm!
Trong nháy mắt, ba mươi sáu đường kiếm xuất hiện trong hư không điên cuồng chém về phía ông lão!
"Đừng hòng!"
Ông lão quát lên.
Bóng đen hóa thành một lá chắn khổng lồ chặn ba mươi sáu đường kiếm kia lại.
... Nhưng mèo quýt đã sớm đổi sang hướng khác, từ sau lưng liếc ông lão một cái.
Tế Tự Đồng Pháp - Sơn Quỷ!
Một tia sét đánh vào trên người ông lão, khiến ông ta hoàn toàn đờ đẫn.
Tia sét từ bầu trời đánh xuống tạo thành quỷ vật, tiến vào trong thân thể ông lão.
Mèo quýt lại nhìn ông ta.
... Vong Xuyên Trảm!
Lần này đủ rồi, giới linh Huyết Hải kích hoạt!
Chỉ thấy một thân ảnh yểu điệu hiện ra từ ảo ảnh Huyết Hải, khẽ đọc chú ngữ.
Vô số tia máu bắn ra!
Ông lão bị tia máu dày đặc đánh bay ra ngoài, đụng vào kết giới hắc ám. Mãi tận mấy hơi thở sau, sau khi đã chịu xong tất cả công kích, lúc này lão ta mới rơi xuống đất.
Ầm!
Một tiếng vang lên.
Bóng đen đuổi sát theo, bảo vệ quanh người ông ta.
... Nhưng như thế thì có ích lợi gì chứ?
Cố Thanh Sơn không hiện thân, ông lão căn bản không tìm ra hắn, cũng không phòng bị được Đồng thuật của hắn, càng không cách nào ngăn cản hắn kích phát các loại giới linh Huyết Hải.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, ông lão lại liên tục bị đánh trúng mấy mươi lần.
... Dù cho giới lực có cao hơn một tầng, giờ phút này cũng không chịu nổi.
Chỉ thấy ông lão khạc ra một búng máu, cả người run rẩy kêu lên: "Đi ra... Đi ra cho ta..."
Lão ta như phát điên, chỉ huy kia bóng đen công kích loạn xạ xung quanh người.
"Cút ra đây, quang minh chính đại chiến một trận với ta!"
"Ngươi mà cũng được coi là Người Thuần Khiết cái gì, ngươi là kẻ hèn hạ nhất ác độc nhất thế gian này!!!"
Lão ta vừa gào rú, vừa toàn lực đánh vào hư không bốn phía.
Đáng tiếc, không có tác dụng gì.
Laura đứng xa xa nhìn, cuối cùng cũng thở phào, lẩm bẩm: "Chẳng trách Cố Thanh Sơn không cho mình nói ông ta hèn hạ..."
"Tại sao anh ta lại nói đỡ cho tà ma đó?" Thiếu nữ không hiểu, hỏi.
"Cô nhìn xem, anh ấy căn bản không cho đối phương cơ hội đánh trúng mình, thậm chí căn bản không để cho đối phương thấy anh ấy... Khách quan mà nói, anh ấy hèn hạ hơn tà ma kia nhiều."
Laura nói đến đây, bỗng dưng mỉm cười.
"... Nhưng mà tôi thích."
...
Ba mươi sáu đường kiếm đụng vào khiên chắn khổng lồ màu đen, phát ra tiếng chém liên tiếp.
Giây tiếp theo hư không lại xuất hiện bảy mươi hai đường kiếm, lại sinh ra một trăm bốn mươi bốn kiếm lần lượt chém vào khiên chắn.
Ông lão bỗng xoay người, chợt quát lên: "Bắt được ngươi rồi!"
Vô số bóng đen hội tụ trên người lão ta, có thể phá thể chui ra bất cứ khi nào...
Nhưng ông lão lại đột nhiên ngẩn người.
Ở đối diện ông căn bản không phải Cố Thanh Sơn, mà là một bộ xương khô.
Xương khô nhếch môi, giống như đang im lặng cười nhạo lão ta.
"Cút!" Ông lão giận dữ hét.
Lão vừa muốn ra tay, ai ngờ trong hư không lại xuất hiện một đường kiếm ảnh hư ảo, trực tiếp đâm thủng đầu lão ta.
... Kiếm Thuật Cực Cổ, Vô Nhân!
Ông lão cứng đờ tại chỗ, bất động.
Song kiếm trong tay bộ xương khô kia múa ra một chuỗi tàn ảnh liên tiếp, toàn bộ chém ở trên người ông lão.
Giới Linh Giáng Xuống lại kích hoạt lần nữa!
Chỉ thấy trên bầu trời lại xuất hiện ảo ảnh Huyết Hải.
Từng cụm sương máu bay xuống, không ngừng lượn lờ vây quanh ông lão.
Những cụm sương máu này có lúc hóa thành mãnh thú, có lúc hóa thành người đẹp, có khi lại hóa thành xương khô, thậm chí là một số tà ma chưa từng thấy qua.
Ông lão ở trong đó cũng không bị bất kỳ công kích nào, nhưng lại phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm.
Trong giây lát, chỉ thấy linh hồn ông lão từ trong thân thể bay ra, bị những cụm sương máu kia vây quanh, bay về phía biển máu trên bầu trời.
Mèo quýt vẫn đứng trong góc, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn cảnh này.
Những cụm sương máu không ngừng biến đổi hình dáng kia có khả năng công kích kẻ địch từ phương diện linh hồn.
... Cái này mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với người khổng lồ màu máu được triệu hồi lúc đầu!
Đánh đến bây giờ, Cố Thanh Sơn đã ít nhiều thăm dò được năng lực "Giới Linh Giáng Xuống" này.
... Chỉ cần chém trúng kẻ địch là có thể không ngừng triệu hoán giới linh tới chiến đấu.
Số lần chém trúng càng nhiều, giới linh triệu hoán đến cũng sẽ càng mạnh.
Dĩ nhiên năng lực này cũng có tính giới hạn.
... Phải chém trúng thì mới tính số lần.
So ra thì kiếm thuật "Vô Nhân" chỉ cần ra tay thôi là đã bắt đầu xây dựng luật Nhân Quả rồi.
Có điều, kiếm thuật "Vô Nhân" không có cách nào giết chết ông già kia, còn các loại giới linh thì bởi vì ẩn chứa giới lực nên có cơ hội giết chết đối phương.
Không biết sau này có thể kết hợp giới lực vào trong kiếm thuật hay không...
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, chợt thấy một bóng đen bay lên trời.
Khiên chắn khổng lồ màu đen kia lại hóa thành Dạ Ma, không ngừng công kích trên không trung, đánh bay từng cụm sương máu.
Linh hồn ông lão lập tức rơi xuống, nhập vào trong thân thể ông ta.
"Phù... phù... phù!"
Ông lão quỵ xuống đất, há miệng to thở dốc.
Rõ ràng mình có giới lực mạnh hơn, rõ ràng mình có rất nhiều kỹ năng vô cùng uy lực, ấy thế mà...
Cũng chỉ vì đối phương không xuất hiện! Cho nên căn bản không có cách nào đánh được!
"Ma quỷ... Ngươi là một ma quỷ khoác vỏ ngoài Người Thuần Khiết!" Ông ta giọng mắng, trên mặt tràn đầy mồ hôi lạnh.
Mèo quýt vẫn bất động.
Hắn không chút biểu cảm nhìn chằm chằm vào ông lão, giống như đang nhìn một vật thí nghiệm đủ tiêu chuẩn.
... Bây giờ đã xuất ra hơn một nghìn kiếm, cho nên có thể triệu hoán ra huyết vụ, trực tiếp công kích từ phương diện linh hồn.
Sau đó thì sao?
Lần sau sẽ là thứ gì ra sân?
Mèo quýt nhìn lên hư không, chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ lấp lánh xuất hiện ở đó.
[Số lần ngài đã đánh trúng kẻ địch: 1999 lần.]
[Đánh trúng kẻ địch 2333 lần, giới linh mới sẽ hưởng ứng lời hiệu triệu của ngài, tới chiến đấu với kẻ địch của ngài.]
... Còn hơn ba trăm lần công kích nữa.
Mèo quýt vẫy vẫy đuôi, chỉ cảm thấy chuyện này trở nên vô cùng thú vị.
Chẳng lẽ loại triệu hồi này không có điểm cuối?
Nếu mình đánh trúng kẻ địch mười ngàn kiếm thì sẽ triệu hoán được dạng giới linh gì tới?
... Nếu như là triệu hoán vô tận, như vậy loại giới lực này mặc dù mới chỉ là cấp giới lực ban đầu nhưng cũng đã mạnh đến đáng sợ.
Mèo quýt thu ánh mắt nhìn hư không về, lại nhìn về phía ông lão.
... Quyền trượng của lão ta đã sớm bị gãy, lễ phục cũng bị xé thành từng mảnh, miễn cưỡng treo trên người.
Nhìn qua khá là thê thảm.
Mèo quýt không nhịn được quơ móng vuốt, âm thầm cổ vũ ông lão.
Cố lên nhé, ông nhất định phải gắng gượng được một thời gian dài nữa. Tôi thật sự rất muốn biết sau mười nghìn kiếm cuối cùng sẽ xuất hiện giới linh mạnh tới cỡ nào.
Mèo quýt hơi giơ đuôi lên.
Theo động tác của nó, trong hư không lập tức có ba bộ xương khô bay xuống, đều cầm trường kiếm vây quanh ông lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận