Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3080. Nghi ngờ



Bên trong hư không, lập tức sinh ra một luồng sức mạnh rộng lớn vô hình.
Dưới sự ảnh hưởng của thứ sức mạnh đó, thi thể kia cũng chấn động, chậm rãi mở cái miệng to ra.
Một con đường hầm đen kịt tĩnh mịch hiển hiện trong miệng nó, cứ không ngừng kéo dài hướng vào bên trong, căn bản không nhìn thấy được điểm cuối cùng.
Ô ——
Một thanh âm thê lương vang lên, ngay sau đó, vô số những phù văn hủy diệt chi chít đột nhiên phun ra từ sâu trong cái miệng lớn kia.
“Cố Thanh Sơn! Chúng ta rút lui trước đây, nơi này thực sự không nán lại được!” Tạ Sương Nhan đừng đằng xa tít mà hô.
Chờ Cố Thanh Sơn nhìn lại, chỉ thấy bọn họ đã trốn đến không thấy tăm hơi rồi.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ bất động.
Chỉ thấy những phù văn hủy diệt kia như trận gió lớn xông lên hư không, nhưng vào thời điểm tiếp cận Cố Thanh Sơn, phảng phất cảm nhận được cái gì từ trên người Cố Thanh Sơn, chúng đồng loạt lách qua bên người của hắn.
Những huyền bí Vĩnh Diệt chân chính này có thể hủy diệt tất cả mọi thứ sức mạnh!
Ngoại trừ sứ đồ hỗn độn, không ai có thể ngăn cản thứ quyền năng này!
Cố Thanh Sơn thở dài, trong lòng cũng dâng lên chút chờ mong.
“Đến cùng... Sư tổ muốn nói cho ta biết cái gì?”
Hắn tự nhủ.
Lần trước thi thể to lớn kia còn có ý thức, cho nên khi chuyện của mình kết thúc, thi thể đó lập tức bảo mình bước đi, không để mình ở lâu.
Nhưng bây giờ thi thể này cũng không có ý thức tự chủ.
—— Vừa vặn có thể tìm tòi hư thực.
Cố Thanh Sơn nhảy xuống, rơi vào trong miệng thi thể kia, cứ đi dọc theo hang động sau6 hút lần mãi đi xuống phía dưới.
Hắn đã đi một hồi lâu, chỉ thấy bốn phía không có động tĩnh gì, sau đó thì dần dần tăng nhanh tốc độ.
Ước chừng trôi qua thời gian mấy chung trà, động sâu chỉa thẳng đứng hướng xuống trở nên hơi nghiêng mấy phần, có thêm một vài bậc thang đã bị tàn phá.
Bậc thang...
Trái tim Cố Thanh Sơn nhảy lên một cái, sau đó tiến lên thận trọng dò xét.
Chỉ thấy trên những bậc thang này có khắc ấn hoa văn phức tạp, mặc dù đã phủ kín tro bụi, nhưng vẫn có thể nhìn ra mấy phần thần thánh và trang nghiêm.
Cái này quá kì quái.
Thi thể to lớn trôi nổi bên trong hỗn độn, được xưng là Khư Mộ.
Bọn chúng là chủ ý thức của tự nhiên.
—— Nhưng trong cơ thể của bọn chúng lại có dấu hiệu văn minh.
Nghi ngờ trong lòng Cố Thanh Sơn mọc lên thành bụi, dứt khoát đi dọc theo bậc thang tiếp tục bước sâu xuống phía dưới.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rốt cuộc.
Cố Thanh Sơn dừng bước.
Hắn nhìn lên một vùng tăm tối mênh mông trước mắt, biểu cảm dần dần trở nên có mấy phần đờ đẫn.
“Công tử?” Sơn Nữ lo lắng lên tiếng hỏi.
“... Tôi không sao, chỉ có chút giật mình.”
Cố Thanh Sơn nói xong thì rút Trường Kiếm ra, đột nhiên thả ra hàng tỷ ánh kiếm, chiếu sáng toàn bộ hắc ám.
Chỉ thấy hắn đứng trên một cầu thang lơ lửng trên không, mà phần cầu thang phía trước đã triệt để bị đứt gãy, không cách nào tiếp tục đi tới nữa.
Phía dưới chiếc cầu thang treo lơ lửng giữa trời, một thế giới đã hủy diệt đang thể hiện ra tất cả phế tích của nó.
Không có gió.
Toàn bộ thế giới tỏa ra một cảm giác như mục nát, phảng phất bị ngăn cách trong năm tháng vô tận.
Hoàn toàn tĩnh mịch.
Cố Thanh Sơn đứng ở mép của cây cầu thang đứt gãy, nhìn kỹ mấy giây, cuối cùng vẫn quyết định tự mình xuống dưới tìm tòi.
Hắn im hơi lặng tiếng trượt xuống một vùng phế tích, nhìn quanh bốn phía.
Đây là một tòa thành.
—— Chí ít trước khi bị hủy diệt, nó đủ để được xưng là một tòa thành to lớn.
Cao lầu san sát nối tiếp nhau, đường đi rộng rãi khoáng đạt, trên đường nằm ngổn ngang vô số những tàu con thôi sắt thép chi chít lộn xộn, phía trên lại đọng một lớp tro bụi thật dày.
Tất cả mọi thứ đều chứng minh nơi này từng là một thế giới khoa học kỹ thuật.
Cố Thanh Sơn thả ra thần niệm quét ngang mấy chục vạn dặm, phát hiện mấy chục tòa thành tương tự như vậy ở trên mặt đất.
“Kỳ quái... Chẳng lẽ Khư Mộ là một sản phẩm khoa học kỹ thuật?”
Hắn tự nói một mình, sau đó bỗng nhiên biến mất khỏi nơi đó.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Cố Thanh Sơn trực tiếp xuất hiện tại khu vực trung tâm trong thành thị.
Trên quảng trường khoáng đạt có một số lượng lớn hài cốt nhân loại.
Bọn chúng ngã chỉnh chỉnh tề tề trên mặt đất, thể hiện một điều là khi còn sống từng dựa theo một loại kỷ luật cùng mệnh lệnh nào đó mà tụ tập ở đây.
Đối diện quảng trường là bảy tám chiếc phi thuyền chuyên chở các loại binh khí, xem xét thì thấy nó mang chức trách gánh vác đề phòng cùng bảo vệ.
Đáng tiếc bọn chúng đều đã biến hình, bị bẻ gãy, vỡ ra, hiển nhiên đã gặp phải một loại ngoài ý muốn nào đó.
Mà trong những con tàu bay này, có một chiếc loại cực lớn đang nằm vắt ngang trên mặt đất.
Cố Thanh Sơn tự nhiên nhìn ra tầm quan trọng của con tàu này.
Hắn đáp xuống chiếc phi thuyền đó, cẩn thận quan sát mấy giây, sau đó ngồi xổm xuống, lấy tay chùi đi tro bụi thật dày trên lớp kính chắn gió.
Chỉ thấy bên trong buồng lái này, hai bộ hài cốt ngã trên mặt đất, duy trì một tư thế vặn vẹo, phảng phất trước khi chết đã gặp phải một loại đả kích đột nhiên xuất hiện nào đó.
Cố Thanh Sơn chập ngón tay lại thành kiếm, tiện tay mở ra kính chắn gió, nhảy xuống.
Hắn đứng trước hai bộ hài cốt đó mà cảm nhận một chút.
—— Hình như có một loại khí tức quỷ dị vẫn đang lưu giữ trên bộ hài cốt, cho dù trải qua năm tháng vô tận, nó vẫn chưa tán đi.
“Thú vị thật...”
Cố Thanh Sơn ấn ra một quyết, cách không mà nhẹ nhàng nhấn một cái về phía hai bộ hài cốt.
Dị biến nảy sinh ——
Chỉ thấy một luồng sương mù xám xịt từ hài cốt bên trên đằng không mà lên, trực tiếp hướng Cố Thanh Sơn trên thân nhào tới.
Cố Thanh Sơn vốn muốn tránh né, chợt lòng có cảm giác, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Oanh!
Lớp sương mù màu xám kia rơi vào trên người hắn, thế mà vẫn như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, không ngừng chập trùng dao động.
Sau một khắc.
Khí tức hủy diệt điên cuồng phun trào ở trên người hắn, thậm chí dẫn động kiếm khí trong cơ thể hắn, hỗn hợp lại thành một thể, hóa thành dòng khí vô cùng bạo ngược, lấy xu thế không thể địch nổi quét sạch về bốn phương tám hướng.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây ——
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng trôi nổi ở giữa không trung, mờ mịt nhìn tứ phương.
Chỉ thấy toàn bộ thế giới phế tích đã hóa thành mảnh đất bằng rộng lớn bao la, không thể nhìn thấy phần cuối.
Hết chương 3080.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3081
Bạn cần đăng nhập để bình luận