Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2052. Vị anh linh đầu tiên (1)


Đánh dấu
Tiếng nói của Tô Tuyết Nhi vang lên ngay sau đó:
"Thanh Sơn, đây là Ma Chủ Huyết Hải – sư phụ của em, anh nhất định phải cứu sống ông ấy. Ông ấy và em đều là truyền nhân của Bộ bài Huyết Hải —— Trong thời không của anh thì em còn đang say giấc trong giấc ngủ tiến hóa, không cách nào giúp anh một tay, cho nên chỉ còn có ông ấy có thể mang anh tiến về Huyết Hải chân chính."
"Hiện giờ em sẽ nói cho anh biết, kỳ thật Bộ bài Huyết Hải là đến từ Huyết Hải, là thẻ bài do các anh linh Huyết Hải hiện hóa thành."
"Thanh Sơn, anh biết không? Vạn thần và Thú pháp tắc khổng lồ cũng chỉ là do Thi thể đóng băng sáng tạo ra để tiếp quản sức mạnh của dòng sông Sinh Tử, mà Huyết Hải mới là nơi khởi nguồn của dòng sông Sinh Tử ấy, là điểm xuất phát của cả hai con sông."
"Tất cả các anh linh từng chết trận bên ngoài cánh cửa thế giới đều sẽ ngủ say trong Huyết Hải."
"Trong lịch sử, ước chừng vào hai ngày sau, tận thế sẽ công chiếm Huyết Hải, dựa vào đó mà thôn tính toàn bộ dòng sông Sinh Tử, lợi dụng sức mạnh này để mở cánh cửa thế giới."
"Khi ấy, tận thế sẽ thật sự giáng xuống hoàn toàn."
"Anh tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra, nếu không thì không lâu sau, toàn bộ dòng chảy thời không hỗn loạn cũng sẽ hoàn toàn bị hủy diệt!"
Ma Chủ Huyết Hải nằm trên giường, không nhúc nhích.
"Hình như ông ấy đang trong trạng thái ngủ đông chữa thương." Tên mập chết bầm giơ bảng lên nói.
"Đối với phương diện chữa trị, ngươi có tâm đắc gì không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Tên mập chết bầm tự hào giơ bảng lên: "Đương nhiên, sức mạnh gì ta cũng có thể hấp thu được, trong đó ta thích nhất hệ chữa trị đó, đặc biệt là những tiểu tỷ tỷ kia —— "
Cố Thanh Sơn không để ý đến hắn ta nữa. Hắn đỡ Ma Chủ Huyết Hải ngồi xuống, mở một bình thức uống chữa trị của Diệp Phi Ly và rót hết vào miệng ông ta.
Loại thức uống này rất có hiệu quả, ngay cả Mạc cũng trông cậy vào thứ này để khôi phục thương thế trên người.
Quả nhiên, mí mắt của Ma Chủ Huyết Hải di chuyển mấy lần, hình như đã khôi phục một chút ý thức.
Cố Thanh Sơn thấy có hiệu quả, lại rót cho ông thêm một lọ nữa
Huyết Hải Ma Chủ hé miệng, cật lực nói:
"Nhanh... Tôi cần... Suối Ma Yêu Tinh..."
Suối Ma Yêu Tinh là chí bảo có tác dụng hồi phục sức mạnh, mà ngay cả bản thân các yêu tinh bình thường cũng không nỡ dùng.
Tên mập chết bầm nhún nhún vai, giơ bảng nói: "Thứ đó hiếm có trên đời, trong thời gian ngắn chúng ta không cách nào tìm được đâu."
Cố Thanh Sơn chuyển động chiếc nhẫn Kinh Cức, lấy ra một bình nước suối màu xanh biếc, trực tiếp rót hết cho Ma Chủ Huyết Hải.
"Không... Đủ..."
Ma Chủ Huyết Hải dùng giọng điệu tuyệt vọng mà rên rỉ.
Cố Thanh Sơn thầm run lên trong lòng, đã nhận ra một loại mánh khóe nào đó.
Rõ ràng đã khôi phục sức sống rồi mà vẫn gấp gáp muốn một lượng nước Suối Ma nhiều như thế, ông ta muốn làm cái gì sao?
Hắn kéo Ma Chủ Huyết Hải tới phòng rửa mặt, ném vào bồn tắm lớn, sau đó chuyển động chiếc nhẫn Kinh Cức.
Trên trăm chai nước chứa đầy nước Suối Ma màu xanh biếc lập tức hiện lên giữa không trung.
Theo ý niệm của Cố Thanh Sơn, tất cả nắp bình mở ra, miệng bình hướng xuống, bắt đầu rót Suối Ma ra.
Toàn bộ bồn tắm lớn gần như bị đổ đầy trong nháy mắt. Ma Chủ Huyết Hải kịch liệt giãy giụa giữa sự bao vây của Suối Ma.
Tấm bảng ban đầu mà tên mập chết bầm giơ lên chỉ có vỏn vẹn sáu cái chấm, lúc sau khi hắn ta thấy tình huống không ổn bèn lập tức đổi tấm bảng:
"Cố ca, ông ấy sắp chết đuối rồi."
Cố Thanh Sơn nhấc Ma Chủ Huyết Hải từ trong Suối Ma ra, hỏi: "Còn cần cái gì nữa?"
Huyết Hải Ma Chủ ho sù sụ, không trả lời mà chỉ mở bàn tay trái trống không ra.
Một quyển sách màu máu đang bốc cháy rơi từ tay ông ta xuống đất.
Bịch!
Các thẻ bài rơi tản ra từ trong quyển sách màu máu ấy, toàn bộ đều đang cháy phừng phừng.
Trong ngọn lửa hừng hực ấy, những thẻ bài này đều hóa thành hư không.
"Không!"
Ma Chủ Huyết Hải thất thanh thốt lên.
Ông ta lộn nhào ra khỏi cái bồn tắm, lăn xuống mặt đất, liều lĩnh đưa tay đặt lên quyển sách màu máu đang cháy nọ và quát lớn:
"Hỡi Huyết Hải sâu lắng đang không ngừng tuôn trào, cho dù ngươi đang ở điểm cuối của sự diệt vong, ngươi cũng nên thay ta kêu gọi vị anh linh thuở sơ khai kia."
"Tới đi, kêu gọi nàng! Để cho uy nghiêm của nàng giáng xuống thế gian!"
Lách tách lách tách ——
Toàn bộ quyển sách màu máu kia đã cháy thành tro bụi. Mười ba tấm thẻ bài đỏ tươi bay ra ngoài, bị Ma Chủ Huyết Hải nắm chặt.
Thân thể ông ta run lên không ngừng, đang phóng thích tất cả sức mạnh ra cứ như hóa điên, hai tay như tàn ảnh mà góp mười ba tấm thẻ bài lại với nhau thật nhanh.
"Giáng lâm!"
Ma Chủ Huyết Hải quát.
Mười ba tấm thẻ bài đồng thời lật qua, hợp thành một bức hoạ chiến tranh khói đặc cuồn cuộn.
Một mỹ nữ tuyệt thế đứng chính giữa bức hoạ, hai tay nắm một thanh đao kiếm, vẻ mặt vô cùng cô đơn.
Nàng nhắm mắt, toàn thân lại tỏa ra sự quyến rũ không gì sánh kịp, gần như khiến cho người ta không dời mắt nổi.
Hình như nàng đã nhận ra lời triệu hồi của Ma Chủ Huyết Hải, nàng lên tiếng hỏi:
"Là Tiểu Ma sao? Huyết Hải đã bị tận thế hủy diệt hoàn toàn rồi, ngươi tìm ta làm gì?"
Ma Chủ Huyết Hải quỳ trên mặt đất, lớn tiếng thở dốc. Ông ta nói: "Nữ sĩ, xin ngài hãy đáp lại lời triệu hồi của tôi, đến chỗ này của tôi, tạm thời tránh đi kiếp nạn tận thế."
Người con gái kia vẫn nhắm chặt mắt, thê lương cười nói: "Tất cả mọi người đã chết trận, sao ta có thể một mình sống tạm bợ kia chứ."
Huyết Hải giang hai cánh tay, cao giọng nói: "Không! Nữ sĩ! Chỉ cần ngài không chết, bọn chúng sẽ không cách nào cướp được toàn bộ dòng sông Sinh Tử! Ngài còn sống, mọi thứ mới còn có hi vọng!"
Người con gái kia cắn môi một cái, hình như cũng hơi dao động, song cuối cùng lại lắc đầu nói:
"Không còn kịp rồi, toàn bộ bộ bài anh linh mà Huyết Hải ngưng tụ thành đã bị hủy hoại hoàn toàn. Trừ phi ngươi có thể lập tức tìm được một bộ bài khác ngang cấp hoặc đẳng cấp cao hơn, nếu không ta cũng chỉ còn con đường ôm nhau cùng chết với kẻ thù mà thôi."
Toàn thân Huyết Hải run lên kịch liệt, ông ta thất hồn lạc phách quỳ gối tại chỗ.
—— Bộ bài Huyết Hải là nhóm bài mạnh nhất của ông rồi, không còn bất kỳ bộ bài nào có thể sánh vai.
Người con gái ấy bỗng nhiên giật mình, trên thân dâng trào luồng sát khí ngập trời, nói khẽ: "Bọn chúng tới... Ta phải báo thù cho các vị anh linh, cho đến khi ta cũng sẽ triệt để tan biến."
Nàng xoay người, chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên, một tiếng nói vang lên:
"Nữ sĩ đáng kính, chỗ của tôi có một bộ thẻ bài, cô xem có thể tiến vào chịu thiệt một chút hay không."
Là Cố Thanh Sơn.
Trong tay hắn đang cầm một quyển sách có bìa màu đen.
Giờ phút này, hắn rốt cuộc đã hiểu tại sao Tô Tuyết Nhi muốn nhờ hắn cứu Huyết Hải.
Cứu Ma Chủ Huyết Hải chính là cứu vị nữ sĩ này, mà cứu vị nữ sĩ này chính là cứu được toàn bộ Huyết Hải... Như vậy, tận thế sẽ không có cách nào đạt được quyền kiểm soát dòng sông Sinh Tử!
Cứu nàng, chẳng khác nào cứu được dòng sông Sinh Tử!
Người con gái nọ quay đầu, nhìn sang hướng Cố Thanh Sơn đang đứng.
Dù vẫn đang nhắm chặt hai mắt, nhưng Cố Thanh Sơn có thể cảm giác được rõ ràng giữa hai hàng lông mày của nàng toát ra vẻ kinh ngạc.
Song, rất nhanh, trên người nàng lại trào dâng một luồng nhiệt huyết oanh liệt.
Giọng nói của người con gái ấy tràn đầy căm hận, nàng cất tiếng: "Kẻ thù đã đến tận nơi đây, ta phải vì những anh linh đã chết đi kia —— "
Cố Thanh Sơn cắt ngang lời nàng, cao giọng nói: "Nữ sĩ! Đây là bộ bài Đoạn Tội, là bộ bài vương giả vận mệnh từng vượt mọi chông gai. Xin ngài hãy tạm thời vào đây, ở lại trong bộ này."
Hắn nhanh chóng nói tiếp: "Nữ sĩ, tôi đã từng phải gánh vác vận mệnh của rất nhiều bạn bè, nhưng tôi lựa chọn sống sót. Chỉ khi tôi còn tồn tại mới có thể nghĩ biện pháp chiến thắng những kẻ thù chặn ngang trước mặt chúng tôi, mới có thể vượt lên trên tận thế và vận mệnh, để an ủi những chiến hữu đã đánh đổi mạng sống kia, để bọn họ biết thế giới này cuối cùng sẽ như mong muốn của bọn họ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận