Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1956. Nàng Thật Sự


Đánh dấu
“Đồ uống này có ngon không? Mùi của nó không giống rượu.” Xích Hộc nói.
Nàng ta đưa hai lon nước cho Đại Ca và Cố Thanh Sơn.
Bỗng nhiên...
Hai lon nước đột nhiên biến mất trong hư không.
Một tiếng kêu ráng kìm nén đau đớn vang lên đằng sau bọn họ.
Tiểu Tịch.
Cô bị một sợi dây thừng ngưng tụ từ ngôi sao trói lại, ngã trên mặt đất, không thể nhúc nhích.
Roạt!
Một tiếng động thật lớn vang lên, Xích Hộc bị đánh bay ra ngoài, không rõ sống chết.
Trong chớp nhoáng, Cố Thanh Sơn và Đại Ca bị một luồng sức mạnh khổng lồ lôi dậy, lơ lửng giữa không trung.
Ánh sao lạnh lẽo đâm vào ngực bọn họ, tỏa ra sức mạnh hủy diệt.
Hai người vốn đã tiêu hao hết sức mạnh, lần này căn bản không kịp phản ứng, lập tức bị khống chế.
“Đừng cử động, ta xử lý một vài chuyện trước.”
Giọng nữ vang lên.
Hai người đột nhiên nhìn theo, chỉ thấy vẻ bi thương và hồn nhiên trên mặt Reneedol đã hoàn toàn biến mất.
Nàng ta lạnh lùng nhìn hai nữ thần vận mệnh, thản nhiên nói:
“Ta vừa nói điều kiện của ta cho các ngươi biết, sống hay chết do chính các ngươi quyết định.”
Kroto và Atropos nhìn nhau, thở dài một hơi, cùng nhau niệm đọc chú ngữ.
Chỉ thấy chiến giáp Kết Thúc Vận Mệnh lơ lửng giữa không trung đột nhiên nứt vỡ, hóa thành vô số phần nhỏ, lượn tròn xung quanh Reneedol, cuồi cùng mặc lên trên người nàng. Dây chuyền “Nước Mắt Chúng Thần” phát ra ánh sáng ngôi sao cũng chậm tãi bay tới, rơi vào trong tay Reneedol, được nàng đeo lên cổ.
“Vì sao? Tại sao phải làm như vậy?” Đại Ca tràn đầy mệt nhọc, suy yếu hỏi.
Reneedol mặc xong y phục, bước từng bước tới chỗ Đại Ca.
Nàng đứng trước mặt hắn ta, đưa tay vuốt ve gương mặt của hắn, nói:
“Ta có một vận mệnh, chính là nhất định sẽ trở thành bạn lữ của người mạnh nhất... Thực ra rất nhiều người hiểu lầm vận mệnh này, trên thực tế, ta vừa sinh ra đã bị nữ thần vận mệnh chiếm cứ thân thể, chết chìm dưới sông, trôi dạt tới thung lũng thế giới, từ đó trở đi, ta vẫn luôn ở bên cạnh người mạnh nhất trong tương lai, đó chính là ngươi.”
Đôi mắt xinh đẹp như bảo thạch của nàng ánh lên một tia giễu cợt, thấp giọng nói: “Buồn cười là Kroto lại muốn mượn dùng đoạn vận mệnh này mà không biết đoạn vận mệnh ấy vẫn luôn phát huy hiệu lực.”
Cố Thanh Sơn chịu đựng cơn đau nhức từ ngực truyền tới, hỏi: “Mạc đã toàn lực giúp đỡ ngươi, rõ ràng ngươi cũng đã nghênh đón cuộc sống mới... Bây giờ ngươi lại đi đối phó với chúng ta, có phải ngươi điên rồi hay không!”
Trong lúc nói chuyện, giữa không trung đột nhiên ngưng tụ ra một nắm đấm.
Duy Tôn xuất thủ!
Bất Chu, Sơn Khôi!
Đây là một kích sau khi Cố Thanh Sơn thu được toàn bộ sức mạnh của Đại Ca, Reneedol nhất định không thể nào chống lại.
Nhưng mà nàng ta vẫn đứng bất động tại chỗ.
Kroto kêu to một tiếng, xông lên, chắn trước người Reneedol.
Mặc dù là thể linh hồn nhưng giờ khắc này nàng ta cũng rơi vào tình trạng đầu óc trống rỗng, đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Reneedol tỏ vẻ hài lòng.
“Ta chết, ngươi sẽ chết, cho nên ngươi phải thay ta ngăn chặn một ít công kích bất ngờ.” Nàng vỗ vỗ mặt của Kroto, nói.
Trong lòng Cố Thanh Sơn trầm xuống.
Công kích của Duy Tôn đã bị chặn!
“Reneedol, rõ ràng ta đã dùng tất cả sức mạnh để mang đến sự sống mới cho nàng, tại sao nàng lại muốn như vậy, ta thật sự không nghĩ ra.” Đại Ca gian nan nói.
Reneedol lẳng lặng nhìn Đại Ca, lúc sau mới lên tiếng: “Sự sống mới? Ngươi nói xem, như thế nào mới là sự sống mới?”
Trong giọng nói của nàng lặng lẽ sinh ra một tia oán độc:
“Từ khi sinh ra đã phải trơ mắt nhìn người khác cướp đi thân thể của chính mình, mặc cho người khác định đoạn, vận mệnh định sẵn phải trở thành bạn lữ của người mạnh nhất... Nhìn đi, số phận này bi ai đến mức nào, chưa bao giờ có ai tiếp nhận ý muốn của ta, cũng không có bất cứ tồn tại nào hiểu ta.”
“Ta một mình cố gắng trải ra vô số đêm tối, vô số vận mệnh sinh từ không thể nào biết trước, còn phải nghĩ cách lấy lòng ngươi, dụ dỗ ngươi, ngươi có nghĩ trong lòng ta nghĩ thế nào hay không?”
“Ta chỉ muốn sống sót.”
Đại Ca phun ra một ngụm máu, chịu đựng đau đớn nói: “Ta hiểu nàng, hoàn toàn hiểu rõ quá khứ của nàng. Tin tưởng ta, ở bên cạnh ta, nhất định sẽ nghênh đón thời đại tốt đẹp hơn, ta sẽ cho nàng biết thế nào là vui sướng và hạnh phúc.”
“Hạnh phúc?” Reneedol cười khẽ một tiếng: “Ta một thân một mình đi tới thế gian, thấy đủ các loại âm mưu, ngươi lừa ta gạt, tràn ngập dục vọng, cùng với vô số tận thế không ngừng giáng lâm. Ấy thế mà đến cuối cùng vận mệnh cũng chỉ cho ta một bạn lữ...”
Nàng tức giận quát lên: “Vì sao ta phải tiếp nhận sự an bài của vận mệnh, thực sự buồn cười!”
“Ta cho rằng chúng ta... yêu mến lẫn nhau...” Đại Ca thở phì phò, run rẩy nói.
“Đúng vậy, khi ngươi bất lực, ta giúp ngươi, thậm chí giúp ngươi phát hiện thân phận thật sự của ngươi, cũng từ đó được chia sẻ sức mạnh của ngươi, cho nên lúc này, ngươi không nợ ta, ta cũng không nợ ngươi.”
Reneedol nhìn vào đôi mắt Đại Ca, nhẹ giọng nói: “Ngươi nhớ cho kỹ, một cô hồn dã quỷ ngay cả thân thể cũng không có, thì điều nó khao khát nhất không phải là thứ tình yêu chó má, mà là sống, là thực sự đứng dưới ánh mặt trời mà sống.”
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên chen ngang: “Ngươi đã làm được rồi! Ngươi đã thực hiện được nguyện vọng của bản thân, ngươi đã nói đôi bên không nợ nhau, vậy hiện tại cần gì phải tấn công chúng ta?”
Reneedol nghiêng đầu, nhìn hắn.
“Rod, ta nghĩ ngươi là một người thông minh.” Nàng nói.
“Có ý gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Reneedol nói: “Thời đại tận thế thì sẽ không có cuộc sống an ổn, đương nhiên ta cần có sức mạnh để bảo vệ thân thể mà ta vất vả lắm mới lấy được này. Cả tính mạng của ta, sức mạnh và quyền lực của ta nữa.”
Cố Thanh Sơn im lặng, sau đó chợt nói: “Ngay cả khi đôi bên không nợ nhau, ngươi vẫn thừa cơ lúc chúng ta mệt mỏi nhất để ra tay đánh lén chúng ta, điều này nói rõ một việc.”
“Việc gì?” Reneedol hỏi.
“Ngươi chột dạ, trong lòng ngươi có quỷ... Nếu như ngươi không thẹn với lòng thì việc gì phải đối phó với người đã giúp đỡ ngươi?” Cố Thanh Sơn nói.
Reneedol lạnh lùng hừ một tiếng, chỉ vào Đại Ca nói: “Để hoàn thành mục đích của mình, ta chỉ cần nói dối một câu, hắn lại tin lời nói dối này.”
Nàng chợt cao giọng nói: “Tình yêu! Đây là một loại tình cảm hư ảo buồn cười đến mức nào, trong lòng ta chưa bao giờ có nó.”
Sợi tơ hắc ám vô hình dâng lên quanh thân nàng, ngưng tụ thành mặt người vô diện hắc ám sau lưng.
“Quên nói cho các ngươi biết, kỳ thực trong những năm này, lực lượng vận mệnh đã nối liền ta với hắn. Những tồn tại bị hắn xóa sạch, cuối cùng đều phải được ta đồng ý thì mới có thể tiển vào giai đoạn diệt vong cuối cùng. Mà trước khi ta quyết định… Chúng nó đều có thể tồn tại tạm thời.”
Lúc này Kroto đã tỉnh lại, cuống quýt đứng sang bên trái Reneedol. Atropos cũng đi tới, đứng sang bên phải nàng.
Hai vị nữ thần vận mệnh cùng nhau quỳ một chân trên đất, đều nắm lấy một tay Reneedol, làm ra dáng vẻ cúi đầu xưng thần.
Lúc này, vận mệnh và sinh tử của các nàng do người mà các nàng đã từng chiếm đoạt thân thể quyết định. Còn Reneedol thì thẳng lưng, mặc bộ váy dài màu đen tuyền đứng ở đó, biểu cảm lạnh lùng vô tình.
“Vận mệnh phủ phục dưới chân ta. Tận thế cũng bị buộc trở thành tay sai của ta.”
Reneedol nhìn Đại Ca và Cố Thanh Sơn, nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Ta của ngày hôm nay là do các ngươi dùng tất cả nỗ lực để tạo ra, mà ta chỉ có một cách duy nhất để chôn vùi tất cả quá khứ thảm hại của chính mình...”
Vô số ngôi sao tụ lại, ngưng tụ trên ngón tay của nàng, hóa thành một thanh chủy thủ sắc bén.
“Chết đi, Ánh Sáng và Tử Vong kết thúc từ đây, thời đại mới hãy để chính tay ta mở ra.”
“Ta, Reneedol, là Chúa tể của Vận Mệnh, là nữ đế của vạn thần trong tương lai!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận