Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2420. Phương Thức Không Nổi Bật (2)


Đánh dấu

Cố Thanh Sơn mỉm cười nói: “Cái này rất đơn giản, mời vị cao thủ này đi lên một chút... Đợi lát nữa chúng ta giảm giá ba mươi phần trăm cho ngài.”
Hắn nhảy xuống khỏi bèn, kéo người chết lên.
“Nào, người gửi công đực lại chỗ này của ta.” Cố Thanh Sơn nói.
Người chết nhìn hắn chằm chằm.
“Nhiều người đang nhìn như vậy, lại còn đang ở trong điện Luân Hồi, ta dám lấy công đức của ngươi sao?” Cố Thanh Sơn nói.
Người chết vẫn hơi do dự.
Cố Thanh Sơn hết cách, nói: “Được rồi, chỉ cần ngươi chịu phối hợp ta biểu diễn, ta giảm giá năm mươi phần trăm cho ngươi.”
"Vậy được." Người chết nói.
Nhiệm vụ mình phải chấp hành lần này cực kỳ nguy hiểm, thử một chút biết đâu chữa ngựa chết thành ngựa sống.
“Máy tính toán công đức.”
Hai người đồng thời hô lên.
Chỉ thấy công đức trên đỉnh đầu người chết kia là: [1137.]
Công đức của Cố Thanh Sơn là: [0000.]
Hai người viết khế ước vay tạm, hoàn thành giao dịch.
Công đức của Cố Thanh Sơn tức khắc biến thành “1377”, còn công đức của người chết biến thành “0000”.
“Mặc dù công đức của ta là 0, nhưng cũng không phải số âm, vẫn không thể xuống địa ngục.” Người chết khó hiểu nói.
“Cái này thì dễ.” Cố Thanh Sơn đưa cho gã một lon bia.
Người chết ngẩn ra, nghi ngờ nói: “Đây là...”
“Ném.” Cố Thanh Sơn nói.
Người chết tiện tay ném một cái.
Lon nước rơi xuống mặt đất.
Công đức trên đỉnh đầu gã lập tức biến đổi từ “0000” thành “0001”.
Gã tiện tay ném một vật rác đã bị khấu trừ 1 điểm công đức.
Cố Thanh Sơn vỗ tay một cái, nói: “Được rồi, bây giờ hãy đến chỗ Câu Hồi và Đoạt Mệnh xin gia nhập địa ngục, sau đó đi chấp hành nhiệm vụ đi.”
“Như vậy có được không? Bị trừ một điểm công đức, sẽ gặp chuyện gì ở địa ngục?” Người chết thấp thỏm nói.
“Nước đá gột rửa... Vừa vặn giúp ngươi vừa hoàn thành chiến đấu xong tiến hành bình tĩnh lại một lần.” Cố Thanh Sơn quyen lửa quen nẻo nói.
“Tin tưởng ta, chuyện ở địa ngục chúng ta rất chuyện nghiệp, hơn nữa...”
Cố Thanh Sơn nhìn những người khác, nói đầy ẩn ý: “Cho dù mọi người không tin chúng ta, cũng nên tin tưởng địa ngục, nó tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ tồn tại nào có công đức âm.”
Người chết lại nói: “Vậy sau khi ta trở về thì sao?’
“Chúng ta sẽ đá ngươi ra khỏi địa ngục, sẽ trả công đức lại cho ngươi, ngươi trở về bộ ban đầu của mình là được.”
Cố Thanh Sơn nói một cách đương nhiên.
Người chết sửng sốt một hồi, từ từ hiểu ra.
Đúng vậy.
Lỡ như mình làm nhiệm vụ thất bại, bởi vì có tội ném rác trong người cho nên không thể đến Vong Xuyên đầu thai, trước hết phải tới địa ngục chuộc hết tội nghiệt.
Đây không phải...
Đây chẳng khác nào...
Về thành?
Sau đó lại đá mình một cái, cầm về công đức, mình không có chút tổn thất nào.
Vấn đề duy nhất là...
“Các ngươi thu lệ phí như thế nào?” Người chết hỏi.
“Năm trăm điểm công đức.” Cố Thanh Sơn nói tỉnh bơ.
“Ăn cướp hả! Ta hoàn thành nhiệm vụ bảy tám nhiệm vụ, tổn cộng cũng chỉ có hơn một ngàn công đức.” Người chết thất thanh nói.
Hai cô gái phía sau Cố Thanh Sơn cũng suýt kêu lên.
Đây là năm trăm điểm công đức đó, muốn nhiều như vậy mà được sao?
Đừng có dọa người ta chạy mất!
Hai cô gái thấp thỏm một hồi.
Cố Thanh Sơn thản nhiên nói: “Người anh em, ngươi là khách hàng đầu tiên của chúng ta, có thể bớt năm mươi phần trăm, cho nên mới chỉ thu hai trăm rưỡi.”
“Hai trăm rưỡi này mua là tiền mua mạng của ngài, ngài thực sự ngại đắt?”
“Chúng ta mở cửa buôn bán, sẽ không ép buộc người khác... Hơn nữa, hai vị thần Câu Hồn Đoạt Mệnh của chúng ta cũng rất cực khổ, một người phải thi pháp cho ngài gia nhập, một người phải tới địa ngục đón ngài đi ra, ngài không định trả phí đi lại cho thần chích sao?”
Cố Thanh Sơn nói xong, dáng vẻ như cây tắm gió xuân.
Người chết còn đang do dự.
Lại nghe dưới đài chợt có người lên tiếng: “Địa ngục phục vụ, ta muốn một lần.”
Một gã người chết khác đi tới, thẳng thừng giao dịch công đức, dứt khoát đưa hết công đức cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn giật mình một cái, cũng sợ người khác gây rối, nghiêm mặt nói: “Vị Đại Ca này thật hào phóng... Sau này ta có thể làm chủ làm thẻ hội viên VIP, nhưng bây giờ vì sao ngài lại phải vội vàng như vậy?”
“Nhanh lên một chút, ta còn ba phút là phải đi làm nhiệm vụ rồi, lập tức đưa ta vào địa ngục.” Người chết nói.
Cố Thanh Sơn lập tức hiểu ra.
Đây là vội giữ mạng.
“Được!”
Cố Thanh Sơn khoát tay đưa lon nước vào tay gã.
Người chết ném lon nước đi.
“Tiểu Lang!” Cố Thanh Sơn hô.
Tiểu Lang bay lên bàn, tự mình đưa người chết đến bộ địa ngục.
Toàn bộ quá trình chỉ mất một phút đồng hồ.
“Rất tốt, bây giờ ta không sợ nữa rồi.” Người chết thở phào một hơi.
Cố Thanh Sơn nhìn mặt đoán ý, nhẹ giọng nói: “Nhiệm vụ của ngài là...”
“Lần này ta rút được đội cảm tử.” Người chết tích chữ như vàng.
Xung quanh lặng như tờ.
Tất cả mọi người đều nhìn gã bằng ánh mắt thương cảm.
Người chết nhanh chóng biến mất, trực tiếp bị truyền tống đi.
Sau vài hơi thở.
Sắc mặt Lưu Ly hơi động, nói: “Về rồi, đang ở địa ngục, ta đi đón hắn.”
Nói xong lập tức biến mất.
Chẳng mấy chốc nàng ta lại mang theo người chết xuất hiện lần nữa.
Người chết vẫn còn sợ hãi trong lòng, nói: “Đụng phải cái thứ kinh khủng kia... Thôi bỏ đi, cuối cùng tránh được một kiếp.”
Hắn quay sang Cố Thanh Sơn và hai cô gái, ôm quyền nói: “Cảm ơn các ngươi, ơn cứu mạng.”
“Ngài nói quá lời, lấy tiền làm việc mà thôi.” Cố Thanh Sơn đáp lễ nói.
Trước mặt tất cả mọi người, hắn trả công đức lại cho đối phương.
Bản thân giữ năm trăm điểm lại làm phí phục vụ.
Năm trăm điểm.
“Được rồi.” Cố Thanh Sơn xoay người, nhìn người chết đến đầu tiên, nói: “Ngài suy nghĩ kỹ chưa.”
“Ừ, cho ta một lần phục vụ của địa ngục.” Người chết kiên định nói.
“Ta cũng muốn một lần.”
“Ta cũng muốn loại bảo đảm về thành này.”
“Sắp xếp cho ta nhanh một chút, nhiệm vụ của ta sắp bắt đầu!”
“Thằng này, xếp hàng, xếp hàng đi!”
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn hai cô gái.
Chỉ thấy họ vẫn còn ngẩn người, dáng vẻ như đang nằm mơ.
“Tiểu Lang, Lưu Ly, chúng ta có tiền dùng rồi.”
Cố Thanh Sơn cười híp mắt, truyền âm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận