Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3105. Cửa và Thế giới



Cố Thanh Sơn vội hỏi: "Ngươi đang ở đâu? Ta có một số việc muốn nói với ngươi."
Giọng nói của Độc Cô Phong càng nặng nề hơn: "Không kịp nữa rồi! Tà Ma đang tấn công mạnh về phía thế giới Tu Hành, hiện tại ta phải thu hồi lại Thế Giới Song Song thuật, sau đó đưa tới thế giới Tu Hành, để ngăn cản sự ăn mòn của Tà Ma..."
Còn chưa nói xong, tất cả cảnh vật xung quanh đều biến mất.
Ngay sau đó, toàn bộ thế giới thậm chí cánh cửa đồng thau cũng biến thành cảnh tượng hư ảo, lấp lóe rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Cố Thanh Sơn lấy lại tinh thần, lại phát hiện mình và Phi Ảnh vẫn đang đứng trước cổng của sòng bạc.
Không còn những cánh cửa song song thông hướng thế giới song song nữa.
Giống như những chuyện vừa trải qua đều là một giấc mơ vậy.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ nhanh như tia chớp, bỗng quát: "Tô An!"
"Có, các hạ!"
Suy nghĩ của Cố Tô An vang lên trong đầu hắn.
"Thế giới Nguyên Sơ đã dung hợp với thế giới Tu Hành rồi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đã dung hợp hoàn toàn." Cố Tô An trả lời.
"Tình hình chiến đấu như nào rồi?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
"Đang chiến đấu rất gay gắt, những người tu hành tới từ thế giới Huyền Không đều cài đặt Trật Tự - Ma Vương, có thể triệu hồi Tà Ma trợ chiến, liên quân đang bại lui liên tục... thế nhưng hiện tại trên bầu trời xuất hiện nhiều không gian song song, nên vẫn có thể kéo dài được chút thời gian." Cố Tô An nói.
"Thì ra là thế." Cố Thanh Sơn hơi thả lỏng.
Phi Ảnh nhìn hắn, hỏi: "Làm sao bây giờ? Hiện tại chúng ta không thể thăm dò thế giới song song được nữa."
"Ừm... trước hết nghĩ cách đã."
Cố Thanh Sơn nói xong, cầm chặt tay của nàng, dắt nàng đi về phía quán cà phê.
"Ơ?" Phi Ảnh hơi kinh ngạc.
Hiện tại cũng không sử dụng kỹ năng vận mệnh, thế nhưng Cố Thanh Sơn vẫn nắm tay của mình.
Chẳng lẽ...
Thiếu nữ đang nghĩ ngợi, đã bị Cố Thanh Sơn dắt vào trong quán cà phê.
Trương Anh Hào đang hút một điếu xì gà, khi thấy hai người đi tới thì ánh mắt hơi hướng xuống, nhìn về phía hai bàn tay đang nắm chặt nhau của họ thì không nhịn được mà huýt một tiếng sáo.
Mặt Phi Ảnh hơi đỏ lên, cúi đầu, ngoan ngoãn ngồi xuống cùng với Cố Thanh Sơn.
"Tình hình như thế nào?" Trương Anh Hào hỏi.
"Không có tin tức tốt, thế nhưng chúng ta vẫn phải tập hợp rất nhiều người lại." Cố Thanh Sơn nói.
"Để chuẩn bị cho chiến tranh hay sao?" Trương Anh Hào hỏi.
"Không, chỉ vì bảo vệ cô ấy." Cố Thanh Sơn nhìn về phía Phi Ảnh.
"Cô ta? Không phải cô ta rất mạnh hay sao?" Trương Anh Hào hỏi với vẻ khó hiểu.
"Có rất nhiều người mạnh hơn cô ấy, hiện tại tôi mới ý thức được rằng, cô ấy là nguồn gốc tình báo của chúng ta, dù sao cho tới bây giờ, tôi chỉ biết một người có thể đồng thời nắm giữ hai loại năng lực thời không và vận mệnh, đó là cô ấy." Cố Thanh Sơn nói với giọng nghiêm túc.
Hắn nói nhỏ: "Tô An, triệu tập tất cả lực lượng để bảo vệ Phi Ảnh."
"Vâng, tôi lập tức sắp xếp." Cố Tô An đáp.
Phi Ảnh nhìn về phía Cố Thanh Sơn, do dự rồi nói: "Ta rất am hiểu về việc chạy trốn, thời không lẫn vận mệnh đều đang đứng về phía ta, cho nên ngươi không cần phí quá nhiều tài nguyên tới bảo vệ ta."
"Không, ngay cả ngươi cũng không biết ngươi quan trọng như thế nào đâu." Cố Thanh Sơn lắc đầu.
...Ngươi đã mở ra một góc của bí mật.
Cố Thanh Sơn âm thầm nói.
Trong thế giới song song mà Phi Ảnh tìm ra, sự gợi ý rõ ràng nhất không chỉ là cánh cửa đồng thau khổng lồ.
Mà còn có...
Hư không vô tận.
Cố Thanh Sơn đã tỉnh táo lại.
Giờ phút này, ngay cả Phi Nguyệt đều không biết, nàng đang mang theo mình dần dần tiếp cận một bí mật kinh người.
... Bí mật về thế giới ban sơ!
Nàng, không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì!
"Anh tìm tôi sao? Lúc này ta đang dẫn mọi người phản kích, không thể ở lại quá lâu được."
Tạ Sương Nhan nói.
Cô ta đang mặc một bộ chiến giáp, hai tay đều cầm một thẻ bài, sát ý trong mắt vẫn còn chưa rút đi, toàn thân tản ra sát khí mãnh liệt.
Vừa rồi cô vẫn đang ở trên chiến trường, phối hợp với các Thánh nhân Hồng Hoang, chiến đấu không phân thắng bại với những Tà Ma cài đặt Danh sách Ma Vương kia.
Tần Tiểu Lâu và cô đang phối hợp chiến đấu với nhau, ngăn cản vô số công kích của đám Tà Ma trong chiến đấu gian khổ.
Sau đó thì được Cố Tô An tìm trở về.
"Đúng vậy, có một việc rất quan trọng muốn hỏi cô." Cố Thanh Sơn nói.
"Nói đi." Tạ Sương Nhan nói.
"Kỷ nguyên Tứ Thánh các người... từng kỷ nguyên hình thành từng loại Hồn khí, là do ai cất giấu bọn chúng trong thế giới Hư Không này?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Bọn chúng là 'Linh' do Kỷ nguyên tạo ra, sau khi Kỷ nguyên bị hủy diệt thì đã hóa thân thành Hồn khí, ngay cả chúng ta đều không điều khiển được." Tạ Sương Nhan nói.
"Linh? Hồn khí cũng có Linh sao?" Cố Thanh Sơn nhíu mày, nói.
"Đúng, bọn chúng là cội nguồn nòng cốt của cả Kỷ nguyên, hoàn toàn tự do độc lập, không ai có thể điều khiển bọn chúng cả." Tạ Sương Nhan nói.
"À hiểu rồi, cô tiếp tục chiến đấu đi." Cố Thanh Sơn nói.
Tạ Sương Nhan quay người muốn rời đi, lại dừng lại rồi hỏi: "Anh không tới chiến trường xem sao à? Tôi nhớ tài năng chỉ huy chiến đấu của anh cũng rất xuất sắc."
Cố Thanh Sơn ngừng thở.
Có thể thấy rằng hắn khá thích thú với đề nghị này.
"Hả? Tôi nhớ rằng anh chưa bao giờ từ chối chiến đấu cả, hiện tại làm sao lại do dự?" Tạ Sương Nhan hỏi với vẻ kinh ngạc.
Người khác có lẽ không rõ thực lực của Cố Thanh Sơn, cho rằng hắn chỉ là một tu sĩ cấp thấp mà thôi.
Thế nhưng Tạ Sương Nhan là sứ đồ Kỷ nguyên, lại biết trên người hắn tụ tập Hồn khí Tứ Thánh trụ, nếu như tham dự chiến đấu thì cũng sẽ không kém bất cứ kẻ nào cả.
"Thôi, ở nơi này tôi còn có một chiến trường khác." Cố Thanh Sơn nói với vẻ tỉnh táo.
Tạ Sương Nhan gật đầu, bóng người lóe lên biến mất tại chỗ.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ cả nửa ngày.
Hình như hắn đang tự hỏi điều gì đó.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ nhẹ nhàng rơi xuống, dừng trước mặt của hắn.
Cửa khoang mở ra, có hai robot tự động khiêng một cái rương máy móc đặt trước mặt Cố Thanh Sơn.
Giọng nói của Cố Tô An vang lên: "Các hạ, xét thấy tình hình trước mắt, sự tiến hóa của ngài có lẽ sẽ không kịp, cho nên tôi đã điều động tất cả tài nguyên hiện có, hoàn thành vũ khí trước mắt."
Cái rương tự động mở ra.
Bên trong là một chiếc súng lục ổ quay kiểu cổ điển màu đen bóng.
"Cô sử dụng những kỹ thuật nào?"
Cố Thanh Sơn thưởng thức súng ngắn, hỏi.
"Dịch chuyển, loại bỏ chướng ngại, loại bỏ thế giới chèn ép, phá ma, phá năng, đặc chất sung năng." Cố Tô An nói.
"Đặc chất sung năng là sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Khẩu súng này không có đạn, nó dùng lực lượng đặc biệt của người sử dụng làm năng lượng, tự động hấp tu, rồi chuyển hóa thành đạn." Cố Tô An nói.
Cố Thanh Sơn nhấc khẩu súng trên tay lên, suy tư: "Có vẻ như ta chém giết kẻ địch thì luôn dùng ánh kiếm, như vậy thì cần gì chuyển hóa nó thành đạn cơ chứ?"
"...Cho nên, người thích hợp dùng khẩu súng này nhất là ngươi."
Hết chương 3105.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3106
Bạn cần đăng nhập để bình luận