Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2369. Thân phận của Thiên Đế (2)


Đánh dấu

Khi đó, cảm giác của Cố Thanh Sơn bị lừa gạt hoàn toàn, rồi trải qua một trận thảm bại một cách đột ngột.
Nếu như không phải hắn chú ý tới Tinh Không Cơ Thần vẫn luôn không có cảnh báo, chỉ sợ Cố Thanh Sơn cũng sẽ cho rằng mình đã bị Thiên Đế đánh bại.
"Nếu như không có tòa thành của Lục đạo này, ngươi đã thua." Thiên Đế nói.
"Xin lỗi, đây chính là tòa thành của Lục đạo." Cố Thanh Sơn nhún vai, nói.
"Ta bắt đầu có hứng thú với ngươi rồi, lần này, ngươi thật sự có thể trở thành thuộc hạ của ta." Thiên Đế mời.
"Thế nhưng tại sao ngươi vẫn luôn không đánh với ta một trận cơ chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiên Đế không trả lời.
"Đánh một trận xong có thể giải quyết mọi chuyện cơ mà? Chúng ta đang tham dự Lục đạo tranh hùng đúng không, đánh một trận chẳng phải sẽ giải quyết mọi chuyện rất nhanh sao? Ngươi đang sợ hãi chuyện gì?" Cố Thanh Sơn hỏi tiếp.
Thiên Đế nhìn hắn, rồi nói với giọng hơi nghiêm túc: "Ta chỉ sợ người khác trở thành chim sẻ mà thôi."
"Chỉ có hai tòa thành của hai chúng ta mà thôi, ngươi đang sợ ai?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiên Đế không trả lời nữa.
Cố Thanh Sơn lại dần dần hiểu được.
Ngay cả người của Hoàng Tuyền lẫn Atula đều không tham dự lần thăm dò Mộ lớn này.
Chẳng lẽ Thánh Tuyển giả của hai đạo này đều đứng ở một bên xem trò vui hay sao?
Không, tuyệt đối không phải như vậy.
Chắc chắn có nhiều chuyện hơn mà mình không biết.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, thì đã thấy Thiên Đế vươn tay vào trong hư không nhấn nhẹ vài cái.,
"Sinh mạng trẻ tuổi, có lẽ ngươi vẫn không biết sự thật về thế giới này là gì." Thiên Đế nói.
"Xin lắng tai nghe." Cố Thanh Sơn nói.
Trong khi hai người nói chuyện, không quan xung quanh xuất hiện một thế giới hoàn toàn mới.
Đây là một thế giới ma pháp.
Thế giới chỉ lóe lên rồi hóa thành một thế giới khoa học kỹ thuật.
Cố Thanh Sơn còn chưa kịp quan sát kỹ con người và công trình kiến trúc trong thành phố thì thế giới này lại lóe lên.
Một thế giới Man Hoang xuất hiện.
Cố Thanh Sơn chỉ kịp thấy mấy tên dã man nhân cầm xương thú trong tay, thế giới lại tiếp tục lóe lên.
Một thế giới âm u xuất hiện.
Bên trong nước biển lạnh thấu xương, bóng mờ của các loài sinh vật đang bơi đi bơi lại.
Từng thế giới liên tục xuất hiện trước mắt của hắn.
Thiên Đế nói: "Lúc mới đầu, ta sáng tạo ra sự sống và văn minh, cũng chỉ bởi vì giết thời gian trong những năm tháng dài vô tận."
Hắn ta đưa tay xoa nhẹ về hướng hư không.
Một đứa bé xuất hiện.
Đứa bé này rơi xuống mặt đất, xung quanh xuất hiện một thế giới mới.
Tốc độ thời gian trôi rất nhanh, đứa bé này trưởng thành cực nhanh, biến thành một người đàn ông trưởng thành, sống một cuộc sống vui vẻ với những người khác trong thế giới kia.
"Thế nhưng sau đó, ta lại phát hiện tính hạn chế của chúng sinh." Thiên Đế nói tiếp.
"Tính hạn chế của chúng sinh là sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ví dụ như người này... ta viết thêm một vài mật mã vào trong gen của nó, cơ thể của nó sẽ có những biến đổi tương ứng, nó sẽ càng dễ kích động, dễ dàng giận dữ, lực chú ý không tập trung, rất dễ phân tâm, hành động càng dễ mất lý trí."
"Cơ thể của nó tạo ra ý nghĩ của nó, ý nghĩ của nó tạo ra cuộc đời của nó."
Trong lúc nói chuyện, người đàn ông kia đang ăn cơm trong một quán cơm, thì xảy ra xung đột với một người xa lạ.
Anh ta chém chết vài người.
Cảnh tượng bỗng chốc thay đổi.
Anh ta đang bị thi hành án tử hình.
Thiên Đế vung tay lên, cảnh tượng xung quanh biến mất hoàn toàn.
"Một ví dụ không quá điển hình mà thôi, điều đáng buồn của chúng sinh là như vậy, mọi chuyện diễn ra đều trong sự điều khiển của ta, đó chính là vận mệnh của bọn chúng."
"Chúng sinh trong Lục đạo cũng là do ngươi sáng tạo sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta cũng từng thử sáng tạo rồi, thế nhưng sau khi Lục đạo luân hồi để bọn chúng đầu thai thì ta thường sẽ mất quyền điều khiển với những chúng sinh này... Điều này thực sự thú vị, từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể hủy bỏ vận mệnh mà ta đã thiết kế khi sáng tạo chúng sinh cả, mà Lục đạo lại có thể làm được."
"Cho nên nó chính là vật bổ sung của ta, là một bộ phận của ta... là vũ khí của ta."
"Cho nên?" Cố Thanh Sơn hỏi lại.
"Cố Thanh Sơn, cơ thể của ngươi là do chúng sinh kết hợp với tận thế, mà vừa rồi ta đã thử qua ngươi, biểu hiện của ngươi cũng coi như hợp cách." Thiên Đế trả lời.
Rồi hắn ta nhìn về phía Cố Thanh Sơn với ánh mắt đầy ý nghĩ sâu xa: "Đi theo ta đi, ta sẽ nói cho ngươi biết mọi bí mật, ngươi muốn biết thứ gì cũng có thể hỏi ta, ta biết toàn bộ bí mật trong hư không."
Trái tim Cố Thanh Sơn đập mạnh.
Bí mật.
Hắn bỗng nghĩ tới vào đêm mưa khi trước, Thiên Đế chỉ dùng một bí mật đã có thể giết chết ba vị sứ giả của Danh sách.
Nếu như đó chính là bí mật chết người kia, mình phải xử lý kiểu gì?
Nếu như Danh sách lại che đậy giác quan của mình, như vậy chắc chắn sẽ bị Thiên Đế phát hiện.
Ngay cả những sứ giả của Danh sách khác đều không thể chống lại.
Mình lại có thể sống sót khi nghe bí mật kia, Thiên Đế lại càng hứng thú khi xử lý chính mình.
Không được...
Thực lực chênh lệch quá lớn, cơ bản là không có khả năng chống lại.
Con quái vật sống vô số năm này...
Cái tên Thiên Đế này...
Nó là Chúa sáng thế trong hư không!
...
Ở một nơi khác...
Nhân Gian giới.
"Nghe nói có một quán rượu tên là Thanh Lâu, có tiếng là linh thực đệ nhất thiên hạ." Một giọng nữ tràn đầy sức sống vang lên.
"Thế nhưng quán rượu này cách chúng ta quá xa đi, ta cảm thấy tạm thời chúng ta không nên đi tới đó, dù sao việc tìm sư huynh và sư tỷ cũng quan trọng hơn." Một giọng nữ dịu dàng khác nói.
"Uyển nhi, quán rượu đó... thực sự tên là Thanh Lâu sao?"
Lại có một giọng nữ non nớt vang lên, trong giọng nói có mang theo sự nghi ngờ.
"Đúng vậy, sư tôn, con cũng cảm thấy tên đó rất kỳ lạ." Giọng nói tràn đầy sức sống kia trả lời.
Vài giây sau...
Giọng nữ non nớt kia bỗng nhiên nói:
"Chúng ta đi thôi, mục tiêu chính là Thanh Lâu."
"Sư tôn, chúng ta nên đi tìm các sư huynh khác trước chứ." Giọng nữ dịu dàng kia nói với vẻ băn khoăn.
Giọng nữ non nớt nói: "Khi các con gia nhập Bách Hoa tông cũng hơi muộn, nên không biết những chuyện trong quá khứ... Nếu như ta đoán không nhầm thì sư huynh của các ngươi đang ở trong Thanh Lâu!"
"Cái gì!" Hai giọng nữ kia hét lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận