Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1961. Đột Biến (1)


Đánh dấu
Bầy trùng liên tục kêu to, giằng co với trận địa của Quân Đoàn Nhân Tộc.
Trên bầu trời, quái vật Vực Sâu và tận thế đang chém giết tới giai đoạn gay cấn.
Reneedol vẫn đang rất bình tĩnh.
Cho dù Cố Thanh Sơn nói nàng ta không bằng con chó, thế nhưng nàng ta vẫn không thấy tức giận chút nào cả.
"Nói nhiều như vậy, thật ra ngươi đã tính sai hoàn toàn." Nàng ta nói với giọng thản nhiên.
"Có ý gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta muốn giải thích vài câu, từ ngày ta bị đoạt xác trở đi, ta đã hiểu rõ một đạo lý, thế giới này sắp thay đổi một cách cực kỳ khủng bố, mà muốn sống sót trong thế giới thay đổi này thì thực sự khó khăn, cho nên... tại sao chúng ta lại phải bị đạo đức và tình cảm trói buộc chứ? Ý nghĩa tồn tại của chúng ta không phải là vẫn tiếp tục sống sót, sống lâu hơn tất cả mọi người sao?"
Reneedol có vẻ rất hứng thú với vấn đề này, ánh sáng sao trở nên rõ ràng hơn, tiếp tục nói: "Trộm cướp đều không có vấn đề, khi ngươi gần kề cái chết thì mặc dù làm những chuyện này rất thiếu đạo đức, thế nhưng nó lại có thể giúp ngươi sống sót. Điều đó mới là con đường chính xác nhất trong thời đại tận thế này, bởi vì ta làm được điều này mới có thể cướp được mọi thứ, trở nên mạnh mẽ như ngày hôm nay. Vì sống sót, sự chuẩn bị của ta nhiều hơn tất cả mọi người, thậm chí ta còn đi qua hư không..."
Nói tới đây, nàng ta bỗng im lặng.
Cố Thanh Sơn lắc đầu, nói: "Về ý nghĩa tồn tại của chúng ta, ta không tán thành quan điểm của ngươi."
Sắc mặt Reneedol hơi đổi, hai vị nữ thần vận mệnh quỳ một gối ở cạnh bên nàng ta, làm ra vẻ kính cẩn. Sau lưng nàng ta, vô diện mở chiếc miệng rộng, nhắm thẳng vào Cố Thanh Sơn và Đại Ca.
Ngay lập tức, cả hai người đều không thể cử động.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn về phía Giao diện Chiến Thần.
Cùng lúc đó, từng dòng chữ nhỏ hiện lên trên hư không:
[Ngài bị trúng Ác Mộng Vận Mệnh, tạm thời không thể di chuyển.]
Reneedol bình tĩnh vươn tay ra... ánh sao vô tận hội tụ tại đầu ngón tay của nàng ta, biến thành một chiếc cây chuỳ ánh sao khổng lồ.
Sát khí lạnh lẽo từ trên người nàng ta bắn tới, thế nhưng giọng nói của nàng ta vẫn rất bình tĩnh:
"Các ngươi nhìn xem, ở trước mặt ta, ngay cả một ngón tay các ngươi đều không thể cử động. Sau khi các ngươi chết, thì những quan điểm hoang tưởng, đầy yếu đuối của các ngươi cũng sẽ biến mất khỏi dòng sông lịch sử."
Bỗng nhiên, có người quát lên: "Cấm Tuyệt Binh Khí – Chùy Ánh Sao!"
Sau đó có một tấm thẻ bài bị ném ra, biến thành luồng sáng bao phủ cả người Reneedol.
Chùy ánh sao trên tay Reneedol bỗng nhiên biến mất.
Tiểu Tịch cầm lá bài trên tay, đứng trước mặt Cố Thanh Sơn và Đại Ca, nói với Reneedol: "Tỷ tỷ, tỷ đừng như vậy nữa có được hay không? Chúng ta có thể đoàn kết lại, sẽ không cần sợ hãi bất kỳ thứ gì nữa cả."
Trên mặt Reneedol xuất hiện vẻ e dè, nói nhỏ:
"Suýt chút nữa thì ta quên mất, vận mệnh của ta là trở thành bạn đời của người mạnh nhất, mà vận mệnh của ngươi đó là chiến thắng mọi kẻ địch... Vậy ngươi hãy cùng chết với bọn chúng đi!"
Nói xong, Reneedol nghiêng về phía trước, dự định bay tới.
Thế nhưng mà nàng ta lại không thể động đậy được nữa.
Reneedol cảm thấy kinh ngạc, cố gắng di chuyển cơ thể, nhưng vẫn không có tác dụng nào cả.
Nàng ta phát hiện mình bị cố định rồi!
"Long chú sao?" Đại Ca hỏi nhỏ.
Cố Thanh Sơn gật đầu.
Chú Ngữ Thanh Long - Trói đã có tác dụng.
Cố Thanh Sơn khoanh tay, nói với Reneedol: "Hiện tại ngươi cũng không thể cử động, xem ra cơ hội thắng cũng không phải chỉ ngươi mới có."
Bỗng nhiên, có một bóng đen từ phía sau hắn bay lên, lao về phía Reneedol.
Xích Hộc!
Cả người nàng được bao phủ bởi ngọn lửa đen vô tận, cầm chặt Lưỡi hái Tử Vong.
Oành...
Lửa hắc ám càn quét vùng trời này, che phủ toàn bộ bầy trùng, hai nữ thần vận mệnh, Reneedol, và cả gương mặt vô diện khổng lồ.
Xích Hộc lùi về phía sau, đứng cạnh bên Tiểu Tịch.
"Tịch, đừng ảo tưởng nữa, hiện tại nàng ta muốn giết sạch chúng ta đó." Xích Hộc nói.
Tiểu Tịch vẫn rất băn khoăn, nói với vẻ đau khổ: "Thế nhưng tỷ ấy vẫn là tỷ tỷ ruột của ta, ta không thể giết tỷ ấy được."
Xích Hộc cầm một bình rượu, uống một hơi hết sạch rồi nói:
"Đánh bại nàng ta trước, rồi dạy dỗ lại sau."
Tiểu Tịch cũng cảm thấy có lý, bèn rút Chân Xích Ma Thương ra, nhìn chằm chằm vào luồng lửa hắc ám đang bùng cháy dữ dội trước mặt.
"Hai người các cô..." Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nói.
Hai nữ đều quay đầu lại nhìn hắn.
Cố Thanh Sơn nói với giọng nghiêm túc: "Đừng nương tay, thực lực của nàng ta cực kỳ mạnh, các cô không thể tưởng tượng nổi, hiện tại các cô hãy chuẩn bị phòng ngự trước, chúng ta phải nghĩ cách tự vệ."
Xích Hộc giật mình, đi trở về, rút một chiếc khăn tay ra lau mồ hôi cho Cố Thanh Sơn.
"Tại sao ngươi lại đổ mồ hôi nhiều như vậy?"
Nàng ta hỏi với giọng kinh ngạc, rồi lại nhìn về phía Đại Ca.
Lúc này, sắc mặt của Đại Ca cũng trắng bệch, đầu đầy mồ hôi, thậm chí cơ thể còn đang run rẩy.
"Là linh cảm... linh cảm rất không tốt, thế nhưng cụ thể thì chúng ta lại không biết là cái gì." Đại Ca giải thích.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi nói: "Tiểu Tịch, Xích Hộc, có một số việc đang xảy ra, mặc dù không biết là cái gì, thế nhưng các cô đừng có chủ quan, nếu không sẽ có thể mất mạng bất cứ lúc nào."
Xích Hộc và Tiểu Tịch nhìn nhau, rồi đi tới bên cạnh hai người Cố Thanh Sơn, bảo vệ cả hai người.
Một ánh kiếm hiện lên.
Sơn Nữ hỏi nhỏ: "Công tử, có muốn ta phá hủy pháp thuật giam cầm giúp ngài hay không?"
"Chờ một lát, ta cần biết rõ tình huống hiện tại là như nào." Cố Thanh Sơn nói.
Vù vù...
Biển lửa bỗng nhiên tản ra khắp nơi.
Reneedol đứng ở giữa, vẫn không thể di chuyển.
Thế nhưng có một vòng bảo về màu đen từ trên váy chiến bay ra, bảo vệ cả nàng ta cùng với hai nữ thần vận mệnh.
"Kroto, Atropos, hai người các ngươi ngăn cản hai cô gái kia." Nàng ta ra lệnh.
"Vâng." Hai nữ thần vận mệnh cùng đáp.
Kroto nói nhỏ: "Cẩn thận, bọn chúng còn có một thanh kiếm, có thể phá hủy thuật triệu hoán tận thế của cái tên ở sau lưng ngươi."
Reneedol gật đầu, nói với vật thể phía sau:
"Ngươi hãy tiêu diệt sạch những tên nhãi nhép đang chống lại tận thế kia đi."
Khuôn mặt vô diện hắc ám phía sau lưng nàng cũng theo đó mà biến mất.
Trên bầu trời xuất hiện một vùng đen kịt. Tốc độ di động của vùng hắc ám này cực nhanh, những nơi đi qua không có bất kỳ quái vật Vực Sâu nào có thể ngăn cản được nó cả.
Từng cái xác từ trên không rơi xuống đất.
Xích Hộc và Tiểu Tịch cũng đang chiến đấu với hai nữ thần vận mệnh.
Lúc này, Reneedol mới nhìn về phía Đại Ca, nở một nụ cười mỉa: "Thực sự làm cho ta rất kinh ngạc, dù sao mỗi ngày ta đều ở cạnh ngươi, thế nhưng vẫn không biết được ngươi lại giấu diếm ta, có được những thứ này... xem ra chúng ta rất giống nhau."
Đại Ca không nói chuyện, càng không định giải thích cái gì.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Đau thương nào bằng việc trái tim đã chết.
Reneedol cho rằng Đại Ca đang lừa gạt nàng ta, mà Đại Ca lại không muốn giải thích, như vậy thì không còn ai có thể thay đổi ý nghĩ của Reneedol cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận