Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2453. Bí mật của Trấn Ngục (2)


Đánh dấu

Lỡ đâu người ta thật sự phụng mệnh lệnh bí mật của điện chủ mà đến thì sao?
Thần Chích kia há há miệng, nói không ra lời.
Ma Long đứng ra từ phía sau Cố Thanh Sơn, lên tiếng: "Kỳ thật sau khi ta tiến vào Hoàng Tuyền, ta vẫn luôn suy nghĩ điểm thất bại của mình."
"Ồ?" Cố Thanh Sơn nói.
"Trong chiến đấu, ta phát hiện ngươi luôn có một lôi pháp khống tràng, mà từ trước đến nay ta vẫn luôn không có, cho nên ta vẫn khắc khổ tu tập, hiện tại cuối cùng cũng hơi có thành tựu." Ma Long nói.
"Ngươi học lôi pháp gì?" Cố Thanh Sơn cảm thấy hứng thú mà hỏi.
"Tỉ như —— hiện tại chúng ta có thể đi." Ma Long nói.
Cố Thanh Sơn nhìn lại hướng đối diện.
Chỉ thấy những Thần Chích đó đứng tại chỗ, không nhúc nhích, cả người rơi vào trạng thái cứng đờ.
"Lãnh Thiên Trần, ngươi quả nhiên là gian tế!" Thần Chích cầm đầu quát.
Ma Long lạnh nhạt liếc hắn một cái, nói: "Ta biết các ngươi xem thường ta, cảm thấy ta là dựa vào phụ nữ để leo lên, cho nên bọn người các ngươi luôn mặt ngoài cung kính với ta, kỳ thật luôn âm thầm nghĩ trăm phương ngàn kế phá hư chuyện ta cần làm, dùng điều này để thể hiện ta là hạng người vô năng."
Hắn ta vỗ vỗ bả vai Cố Thanh Sơn, nói: "Mấy năm nay ta cũng không quá dễ dàng, may mà từ giờ trở đi không cần nhịn nữa —— chúng ta đi."
Cố Thanh Sơn nhìn vào mấy tên Thần Chích kia.
Chỉ thấy bọn chúng đã không cách nào nói ra lời nữa.
—— Chiêu này của Ma Long thật tuyệt, né một lát ngay sau lưng mình, cả mình cũng không nhìn ra hắn là làm sao khống chế những người kia.
Cố Thanh Sơn hỏi: "Cứ để bọn chúng ở chỗ này sao? Không sợ bọn chúng đi tố giác vạch trần ngươi?"
"Đừng nóng vội, sét đánh bọn chúng đã trên đường tới." Ma Long nói.
Vừa dứt lời ——
Chỉ thấy từng lôi cầu từ trong hư không chui ra ngoài, trong nháy mắt đã dung hợp lại cùng nhau, mở rộng thành lôi cầu khổng lồ, bao trùm mấy tên Thần Chích kia vào trong đó.
"Lôi pháp này chỉ khống tràng thôi, không thương tổn ai, cho nên hôm nay ta có thể tự tay báo thù. . ."
Ma Long bước từng bước một lên trước.
Hắn vén tay áo lên, dùng một ngón tay chạm vào bên ngoài của lôi cầu khổng lồ kia, nhẹ nhàng đẩy.
Lôi cầu lập tức lăn ra ngoài, mang theo mấy tên Thần Chích cùng rơi xuóng vực sâu vạn trượng bên ngoài đường nhỏ.
"Chiêu này của ngươi tên là gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Lôi Thần Song Thế." Ma Long phủi phủi tay, xoay người lại rồi nói.
"Nói cách khác —— còn có một thức nữa?" Cố Thanh Sơn cảm thấy hứng thú mà nói.
"Đúng, ta luyện rất lâu rồi, đây là lần đầu tiên lấy ra dùng." Ma Long nói.
Lần đầu tiên lấy ra dùng.
Cẩn thận như vậy, lại có tiến bộ hơn trước đó đấy.
Hay là, Hoàng Tuyền luôn khiến cho Ma Long không cách nào sinh ra cảm giác tín nhiệm?
Cố Thanh Sơn như có điều suy nghĩ mà hỏi: "Ngươi sống ở Luân Hồi Điện có tốt không?"
"Miễn cưỡng sống qua ngày, nhưng từ hôm nay trở đi, hết thảy không còn như thế nữa." Ma Long thản nhiên nói.
Bỗng nhiên một trận đất rung núi chuyển.
Hai người không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đỉnh trần nhà mật thất xuất hiện từng đường vết nứt.
Tầng tầng lớp lớp phù văn cấm chế lần lượt sụp đổ, ánh hào quang rực rỡ vọt ra, lại dần dần trở nên ảm đạm le lói, cuối cùng lại biến mất trong hư không một lần nữa.
Tiếng nói của cô gái xương trắng truyền đến từ xa xa: "Buồn cười, thì ra các ngươi đã đầu phục nó!"
Sau đó, tiếng nói thô kệch của Quỷ Môn quan chi chủ đáp lại: "Hai lần tranh hùng ngươi đều không chết, lần này sẽ không may mắn như thế nữa đâu —— "
Hắn đột nhiên phát ra một tiếng rú thảm.
Trên bầu trời truyền lên tiếng nổ tung càng thêm kịch liệt.
Cố Thanh Sơn nhướng mày.
Tình thế phát triển quá nhanh, mình không có nhiều thời gian nữa.
"Chúng ta phải lập tức rời đi ——cấm chế nơi này nhiều như thế, tiếp theo nên làm thế nào đây?" Hắn lên tiếng.
Ma Long nhìn con đường nhỏ bên ngoài mật thất một cái, do dự nói: "Không thể đi lại đường cũ được."
Hắn ta đi đến trước vách tường phía đông mật thất, lấy ra một phù lục khác dán lên trên tường, miệng cất tiếng:
"Đây là lá bùa thông hành của điện chủ, vợ ta lo lắng cho an nguy của ta, cứ nằng nặc nhét vào trong tay của ta."
"Chị dâu không tệ với ngươi." Cố Thanh Sơn khen một tiếng.
—— Chẳng biết tại sao, hắn nhớ tới Mạc.
Chỉ thấy phù lục dán lên trên tường, lập tức hóa thành một cánh cửa đang mở ra.
"Đi!"
Hai người nối đuôi nhau mà vào, đi dọc theo một mật đạo mà lao vút ra ngoài, không bao lâu sau thì chui ra từ đằng sau một bức tượng thần.
Mấy tiếng hò hét cảnh giác lập tức vang lên:
"Lãnh Thiên Trần?"
"Tại sao là ngươi, Lãnh Thiên Trần!"
"Còn có Tử Thần!"
"—— Kỳ quái, nơi này là trung tâm cơ mật, kết nối đằng sau là mấy cái bảo khố phong ấn Thần Khí quan trọng nhất, hắn —— không thể để cho bọn chúng rời đi!"
Chúng Thần Chích đồng loạt lấy ra binh khí.
Cố Thanh Sơn tiến lên một bước, quát: "Chậm đã! Ta chính là chính thần Hoàng Tuyền, Lãnh Thiên Trần là con rể của Điện Chủ Luân Hồi các ngươi, ta xem các ngươi ai dám động thủ!"
Chúng Thần Chích lập tức cứng đờ.
Cũng đúng, đối phương là chính thần, chẳng lẽ muốn phạm thượng hay sao?
Cố Thanh Sơn đang muốn tiếp tục nói chuyện, Ma Long lại vỗ vỗ bả vai hắn, nói: "Trò của ngươi ta nhìn qua quá nhiều lần rồi —— Mau đi địa ngục đi, Quỷ Vương tranh hùng lập tức sẽ bắt đầu, đừng trì hoãn ở chỗ này nữa."
Cố Thanh Sơn chần chờ liếc nhìn hắn ta.
Nơi này đã rời khỏi mật đạo, không bị ngàn vạn cấm chế vây khốn, hoàn toàn có thể nói đi thì đi, mà Ma Long ngươi lưu lại đây là muốn làm gì?
Ma Long nói: "Có chút nợ nần phải thu, ngươi đừng quan tâm."
"Cũng được, ta đi đây." Cố Thanh Sơn nói.
"Đi đi." Ma Long khoát tay nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận