Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1951. Cuộc Tranh Đoạt Vô Hình (1)


Đánh dấu
“Kỳ lạ... Sức mạnh trên người hắn, ta chưa từng gặp phải...” Chúa tể Nguyện lực Vô Tận lấy làm lạ.
Cố Thanh Sơn cầm trường cung, khí thế trên người từ từ dâng lên.
Hắn đi tới thời đại này, hấp thu sức mạnh pháp tắc Tử Vong, lại hấp thu thêm sức mạnh của mấy thần linh nên lực lượng của hắn lại tăng vọt thêm một lần nữa, đã vượt xa những thần linh bình thường ở thời đại này từ lâu.
Trên Giao diện Chiến Thần hiện ra dòng chữ nhỏ nhấp nháy:
[Bởi thực lực của ngài tăng cao, ngài có thể sử dụng thần khí cấp Mộng Cảnh - Cung Linh Hồn Rơi Xuống đến một trình độ cao hơn.]
[“Sức mạnh điêu linh” và “sức mạnh ăn mòn” của cung này đã dung hợp, hóa thành sức mạnh siêu phàm cấp độ thâm sâu hơn, Cát Bay.]
[Cát Bay: Vạn vật chúng sinh bị ngài đánh trúng đều sẽ triệt để hóa thành bão cát, biến mất khỏi thế gian.]
[Xin chú ý: Khi thực lực cá nhân của ngài tăng thêm lần nữa, ngài mới có thể phát huy sức mạnh cường đại hơn của hồn khí cấp Mộng Cảnh.]
Ý nghĩ Cố Thanh Sơn khẽ động, trong hư không lập tức xuất hiện năm mũi tên bão cát.
Hắn dùng một tay đặt chúng lên dây cung.
Xoẹt... Ầm!
Tiếng động tựa như sét đánh vang lên.
Năm mũi tên vẽ ra một đường cong, xuyên thủng không trung, bắn về phía các vị thần.
Toàn bộ thần linh tản ra, tránh né mũi tên.
Có một thần linh bị mũi tên bay sượt qua vai, cả người lập tức tan thành cát, tan biến trong gió.
“Cung này mạnh thật!”
Ánh mắt Reneedol sáng rực lên.
Nàng ta nhìn về phía Rod.
Mạc đã có thể sử dụng loại sức mạnh kia, còn Rod thì sao?
Sức mạnh của hắn đến từ đâu?
Reneedol tùy ý chém ra một nhát tấn công Cố Thanh Sơn.
“Được rồi, thì ra chỉ cần công kích một lần thì sức mạnh luật nhân quả này sẽ biến mất.” Reneedol lẩm bẩm.
Thực sự là sức mạnh kỳ diệu.
Rod bày ra nhiều thứ kỳ quái như vậy, mục đích của hắn là gì?
Ý nghĩ mơ hồ trong đầu Reneedol lúc trước rốt cuộc cũng trở nên rõ ràng.
Nàng ta chợt quay đầu, nhìn về phía Mạc.
Chỉ thấy nơi đó đã bị một màn sáng màu đỏ thẫm bao phủ.
Reneedol suýt chút nữa kêu lên thành tiếng.
“Hắn... Hắn đang thay thế Chúa tể Nguyện lực Vô Tận!”
Biểu cảm vặn vẹo điên cuồng dần dần hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của Reneedol.
Trên bầu trời, một đường sáng mờ nhạt chớp lên một cái rồi bay sang một hướng khác. Nhưng đột nhiên, đường sáng này đột ngột dừng lại trên bầu trời, sau đó vòng ngược trở lại, giống như bị thứ gì đó lôi trở về.
Bên trong đường sáng, Reneedol tức giận không thôi.
Vẫn là loại luật nhân quả này khiến cho nàng ta không thể không bay trở về công kích Rod.
“Rod! Mau thu thủ đoạn của ngươi lại!” Nàng vừa bay vừa la lớn.
Cố Thanh Sơn vội nói: “Reneedol, ta lôi kéo sự chú ý của những thần linh này, ngươi ra tay tiêu diệt bọn họ.”
“Được.” Reneedol nói.
Cố Thanh Sơn dứt khoát thu “Chinh Phục” trên người Reneedol lại.
Reneedol vốn dĩ đang muốn giơ tay lên công kích, bấy giờ đột nhiên dừng lại.
Luồng sức mạnh luật nhân quả kia đã biến mất.
Reneedol nhìn Cố Thanh Sơn, đột nhiên bật cười.
“Thực sự là đặc sắc, dùng vô số sức mạnh thần bí để thu hút sự chú ý của chúng ta. Ta đoán vừa rồi trong lúc chúng ta vẫn luôn bị ngươi hấp dẫn, còn có sức mạnh luật nhân quả khác âm thầm quấy phá. Ngươi hành động quá hoàn mĩ, cho tới tận bây giờ ta mới phát hiện ra vấn đề.”
Thân hình lóe lên, nàng ta lần nữa bay tới vị trí của Đại Ca.
Cố Thanh Sơn thở dài, lại phát động “Chinh Phục”.
Chỉ thấy đường sáng do Reneedol hóa thành bị buộc dừng lại và vòng ngược về lần nữa.
“Rod!” Reneedol giận dữ hét lên.
Nàng ta vung hai tay lên. Cây chùy được tạo thành từ vô số ngôi sao tản đi, hóa thành một thanh trường kiếm tinh tế ưu nhã.
“Trói buộc đứt hết!”
Reneedol quát khẽ một tiếng, cầm trường kiếm trong tay, liên tục chém quanh thân mình.
Nhưng loại sức mạnh luật nhân quả này vẫn không hề biến mất.
Quả thực, danh hiệu “Chiến Thần Tinh Hỏa” trên Giao diện Chiến Thần không phải là thứ mà nàng ta muốn phá là phá.
Ánh mắt Reneedol trở nên lạnh lẽo.
Vầng sáng từ cổ nàng ta phát ra, ngưng tụ thành một cây trường cung tràn đầy ánh sao trên tay.
Nàng ta nâng trường cung, nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
“Giải trừ luật nhân quả, bằng không mũi tên này của ta nhất định bắn trúng ngươi, Rod.” Reneedol nói.
“Ồ? Ta giải trừ, ngươi sẽ đi công kích các vị thần sao?” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn phát hiện những thần linh kia đều đứng bất động giữa không trung.
Xúc tu màu đen sau gáy mỗi một vị thần linh đều đã bị thu về, chẳng biết biến đi đâu.
Đây là một dấu hiệu tốt.
Đại Ca đang nghĩ biện pháp thay thế Chúa tể Nguyện lực Vô Tận, toàn bộ quá trình đã tiến vào thời khắc mấu chốt!
Reneedol nhìn những thần linh đang đứng giữa không trung, sát ý trên người dâng cao, nói: “Đương nhiên, mau giải trừ luật nhân quả của ngươi!”
Cố Thanh Sơn cười nói: “Được, giải trừ!”
Reneedol vừa có cảm giác, lập tức xoay người chạy như bay tới chỗ đám người Mạc, Xích Hộc, Tiểu Tịch.
Nàng ta vừa bay tới giữa đường đã vội vã bay ngược trở lại.
“Ngươi chơi ta!” Nàng ta giận giữ nói.
Vừa rồi Cố Thanh Sơn lại phát động “Chinh Phục” thêm một lần nữa.
Cố Thanh Sơn nhún vai, nói: “Rõ ràng ngươi đã đồng ý sẽ giết chết các vị thần, chạy về đó làm gì?”
Reneedol giơ trường cung ngôi sao lên, dẫn động vô số ánh sao, nói bằng giọng đầy căm hận: “Nếu ngươi muốn dùng luật nhân quả ép buộc ta công kích ngươi, vậy chúng ta cùng xem kết cục của ngươi đi.”
Dây cung buông lỏng.
Gió bị xé toạc dữ dội, một đường sáng xẹt qua bầu trời, đâm thẳng tới Cố Thanh Sơn.
Trong chớp nhoáng, Cố Thanh Sơn không chút do dự giơ trường cung màu xanh thẫm của mình lên, đặt mũi tên lên dây cung, phóng ra một tiếng vang tựa như sét đánh.
Thời gian để hắn phản ứng quá ngắn, tên vừa bay ra đã đụng vào đường sáng kia.
Hai đường mũi tên đụng vào nhau, ánh sao lập tức tan tác, lặng lẽ hóa thành một màn bão cát.
Bão cát lao về phía trước, không để cho Cố Thanh Sơn kịp phản ứng đã đánh vào người hắn.
Bộ chiến giáp Ngọn Lửa Tử Vong màu đen trên người hắn lập tức hóa thành hư vô. Toàn thân Cố Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài, đụng vào tầng lá chắn của thế giới, phun ra một ngụm máu tươi.
“Mũi tên tất trúng?”
Hắn lau máu trên khóe miệng, thấp giọng lẩm bẩm.
Mặc dù đã bị đánh tan thành bão cát nhưng uy lực vẫn không hề suy suyển, thần khí vận mệnh của Reneedol thực sự quá mức kinh khủng.
Cố Thanh Sơn trúng một mũi tên này, gần như không thể tiếp tục hành động.
Reneedol cười lạnh một tiếng, lập tức xoay người, vội vàng bay về phía Mạc, Xích Hộc và Tiểu Tịch.
Trên mặt đất, Tiểu Tịch đã nhìn ra được tình hình không ổn, hai tay nhanh chóng rút bài trên không trung.
Xích Hộc vung lưỡi hái ngọn lửa hắc ám, lần nữa phóng ra sức mạnh ngôi sao, ngưng tụ lại một bộ chiến giáp khác cho Cố Thanh Sơn.
“May mà có bộ giáp này.”
Cố Thanh Sơn nhìn bộ chiến giáp vừa xuất hiện trên người mình lần nữa, không khỏi bật cười.
Vừa rồi, nếu không có bộ chiến giáp này ngăn cản một chút, sợ rằng mình sẽ còn bị thương nghiêm trọng hơn.
Đã vậy...
Lúc này có nên dùng kiếm thuật?
Quả thật, Reneedol thừa kế ký ức của Kroto, lại còn đặc biệt tiến hành thăm dò xem Rod có phải Quỷ Đỏ hay không.
Thế nhưng! Thế nhưng!
Thời điểm Lục Đạo giáng lâm, nàng ta đã bị sư tôn phong ấn ký ức!
Lúc đó nàng ta quên hết toàn bộ ký ức lúc mình còn là thần linh, cũng quên mất chuyện của Quỷ Đỏ. Nàng ta chỉ nhớ ký ức cùng Mạc lớn lên, thung lũng thế giới bị hủy diệt, sau đó thoát khỏi thung lũng thế giới.
Cho dù Laques thức tỉnh ký ức của nàng ta thì cũng chỉ nhớ lại những chuyện xảy ra trong thời đại Vạn Thần, về điểm này, lúc Cố Thanh Sơn hóa thân thành mèo quýt đã tận tai nghe tỷ muội các nàng nói chuyện với nhau.
Nói cách khác, cho dù hắn sử dụng một ít năng lực vốn có của bản thân thì cũng không khiến đối phương liên tưởng đến Quỷ Đỏ.
Mà cho dù có liên tưởng thì sao?
Hiện tại đã đến thời khắc cuối cùng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận