Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2284. Thiên Pháp - Kiếp Khởi (2)


Đánh dấu

Ngay lập tức, Thiên Đế đã cảm ứng được, sắc mặt bỗng thay đổi: "Ngươi không chết? Ngươi vừa làm cái gì!"
Cố Thanh Sơn liếc hắn ta một cách bình tĩnh, không hề nói cái gì.
Bên trong Thiên kiếp, có đủ loại Kiếp khác nhau, có thần lôi hóa hình, còn có Phong kiếp, Lượng kiếp, vân vân và mây mây.
Thế nhưng chỉ dùng những loại kiếp này mà muốn chống lại Thiên Đế, vẫn kém quá xa.
Dù sao, bọn chúng cũng chỉ là kiếp nạn ngăn cản người tu hành mà thôi.
Thế nhưng trong tất cả Thiên kiếp (Thiên này là trời), thì có một loại kiếp nạn đặc biệt nhất.
Thiên kiếp (Thiên này là nghìn).
Kiếp nạn này có quan hệ tới thiện hạnh và phúc báo của người tu hành.
Những người tu hành có nghiệp chướng nặng nề, khi gặp kiếp nạn này sẽ chịu vô số tội nghiệp quấn thân, có vô số nhân quả kiếp nạn thi nhau tìm tới, có thể nói là cực kỳ xui xẻo.
Không nói quá chứ, coi như uống nước lọc cũng có thể bị sặc mà chết.
Trong Thiên kiếp cảnh, người tu hành lúc nào cũng đang độ kiếp.
Khi sử dụng Thiên kiếp, cũng là lựa chọn mà Cố Thanh Sơn đã suy tính đắn đo rất nhiều.
Khi Thiên kiếp tới, chỉ số may mắn của Thiên Đế trở nên thấp nhất, sẽ có mọi loại kiếp nạn quấn thân.
Mà Cố Thanh Sơn thì lại có được May mắn chân thực.
Một tăng một giảm, thì hiệu quả của may mắn sẽ phát huy tác dụng một cách lớn nhất!
"Sư tôn, người thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi nhỏ.
"Không sao cả, chỉ là lực lượng bị phong ấn, ngươi đã điều khiển được Thiên kiếp rồi?" Tạ Đạo Linh hỏi với giọng bình tĩnh.
"Đúng vậy."
Hai người nhìn về phía Thiên Đế.
Từ nơi sâu xa, có một số việc đang diễn ra.
Trên bầu trời, bỗng nhiên xuất hiện vô số ảo ảnh của các thế giới.
Trong những ảo ảnh kia có thể thấy lờ mờ một con quái vật hình sợi dài khổng lồ, trên cơ thể tràn ra khí tức hủy diệt nồng đậm.
"Cuối cùng cũng tìm được ngươi."
Một giọng nói âm vang ầm ầm từ trong ảo ảnh thế giới đó truyền ra.
Sắc mặt Thiên Đế thay đổi, hét lớn: "Sứ đồ Tận Thế!"
Ảo ảnh của thế giới kia hạ xuống, bao phủ Thiên Đế vào bên trong nó.
Nhân cơ hội này, Cố Thanh Sơn thả một mảnh vỡ Thần kiếm ra ngoài.
Mảnh vỡ Thần kiếm bay ra rồi hóa thành một bao tay, rồi đấm một quyền về phía Cố Thanh Sơn.
Thần kiếm - Thối Tà!
Ngay sau đó, kể cả Cố Thanh Sơn lẫn Tạ Đạo Linh đều bị một quyền này đánh bay, biến mất trong bầu trời âm u.
Gió lớn gào thét bên tai.
Cố Thanh Sơn lại không chờ đợi tiếp, nhỏ giọng: "Diệt!"
Trong chiến trường.
Tầng băng đang bao phủ trên người quái vật hư không kia bắt đầu rạn nứt.
Máu đen xuất hiện trên người của nó, hóa thành từng cây xúc tu rất dài.
Những xúc tu này biến thành quái vật nửa người nửa côn trùng, gào thét về phía những tiên nhân đang ở trên bầu trời.
"Phụng mệnh quân vương, giết sạch các ngươi."
Một quái vật kêu lên với giọng khàn khàn.
Ầm ầm..
Mặt đất vỡ ra một cái rãnh sâu hoắm, bụi mù bay lên tận trời, bao phủ toàn bộ khu vực này.
Toàn bộ nơi diễn ra chiến tranh Ngũ hành đang trở nên chấn động cực kỳ kịch liệt.
Cố Thanh Sơn xuyên qua hư không, ánh mắt lướt về phía mặt đất.
"Hình như thế giới này sắp hỏng!"
Hắn trầm giọng nói.
Tạ Đạo Linh trả lời với giọng bình tĩnh: "Ngươi đã giết quái vật hư không kia, chính ngũ hành đã được xây dựng, đương nhiên sẽ xuất hiện cảnh tượng này."
Cố Thanh Sơn nhìn về phía hư không, thì từng hàng chữ nhỏ cũng liên tục xuất hiện:
"Ngài giết chết quái vật hư không hình thái dung hợp."
"Ngũ hành - Thổ và Ngũ hành - Hỏa đã ổn định hoàn toàn."
"Chính ngũ hành đã được xây dựng."
"Nhân gian giới sẽ nghênh đón giai đoạn phát triển phồn vinh."
"Ngài đạt được công đức: Năm mươi ngàn điểm."
"Chú ý!"
"Sau đây là thuyết minh đặc biệt: "
"Ngài đã giết chết hầu hết quái vật hư không, chỉ còn lại một con quái vật vương giả trong hư không còn sống sót."
"Nó ẩn giấu tên thật và tất cả đặc điểm của bản thân, trốn tránh ở trong Lục đạo."
"Tìm tới nó, giết chết nó."
"Khi ngài giết chết con quái vật hư không đó, ngài sẽ thu hoạch được danh hiệu: Chiến thần Hư Không."
Tất cả chữ nhỏ đỏ tươi lấp lóe.
Năm mươi ngàn công đức đương nhiên là một thu hoạch cực lớn.
Ngoài ra, điều làm cho Cố Thanh Sơn bất ngờ chính là danh hiệu Chiến thần Hư Không lại có hi vọng có được.
Thế nhưng hiện tại không phải là lúc nghĩ tới những chuyện này.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào ảo ảnh của một thế giới trên bầu trời phía xa.
Từng tiếng gào thét hung ác từ trong ảo ảnh thế giới đó truyền ra, chấn động không gian xung quanh.
Thiên Đế bị một con quái vật tận thế nào đó kéo vào trong đó, vẫn chưa đi ra.
Chẳng lẽ...
"Loại tận thế kia có thể giết chết hắn ta hay không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Hắn ta quá mạnh, loại tận thế kia chỉ có thể giữ chân hắn ta một lúc mà thôi... đừng để ý tới hắn ta vội, chúng ta hãy tranh thủ thời gian nghĩ cách che đi khí tức của dây thừng phong ấn, nếu không Thiên Đế sẽ có thể theo dấu chúng ta, tìm tới chúng ta." Tạ Đạo Linh nói.
Trên người nàng bị một sợi dây sắt trói chặt, hai tay bị bắt chéo phía sau lưng, không thể cử động chút nào cả.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn sợi dây sắt trên người nàng, trong lòng xuất hiện cảm xúc nóng nảy.
Nếu như...
Nếu như có Lục Giới Thần Sơn kiếm, hoặc có Địa kiếm ở đây, thậm chí là Thiên kiếm cũng được, hắn đều có thể dùng kiếm chặt đứt dây sắt phong ấn này ra.
Đáng tiếc hiện tại còn chưa được!
Tạ Đạo Linh thấy cảm xúc của hắn như vậy thì nói nhỏ: "Ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều, lúc trước ta chắc chắn sẽ bị Thiên Đế phong ấn lại một lần nữa, bởi vì hắn ta có lực lượng kỳ tích."
Đúng vậy, hắn ta có kỳ tích, ta có may mắn, thế nhưng hiện tại thì kỳ tích đang chiếm ưu thế, như vậy tiếp theo ta nên làm gì?
Cố Thanh Sơn thở dài, hỏi: "Chúng ta phải làm như nào?"
Tạ Đạo Linh nói: "Cần tìm tới một vài bảo vật... nếu như là bảo vật loại giam giữ hoặc phong ấn thì càng tốt, ta có thể dùng nó để che đi khí tức trên dây sắt này, để Thiên Đế không thể tìm tới chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận