Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1677. Điều Tra


Đánh dấu
“Đây là một sự hiểu lầm, bởi vì ta phát hiện đêm qua Điệp Nữ và người đàn ông của nàng vẫn ở nhà, cho nên không phải là do hắn ra tay...”
“Nói chung là ta lỗ mãng, xin các vị lượng thứ.”
“Haiz, đây đều là mệnh lệnh của Quỷ chủ đại nhân chúng ta, ta chỉ làm việc mà thôi, xin các vị thương xót, đừng làm khó dễ vài tên quan nhỏ như chúng ta.”
Gã kể lại rõ mọi việc, lại vội vàng xin lỗi kể khổ, tư thái đã hạ xuống cực thấp.
Bốn phía yên tĩnh như chết.
Sát ý vô tận từ trên người những người đàn ông này toát ra, giống như là thứ gì đó có hình thái thật sự.
Sát khí như vậy!
U Thiên Quỷ nhịn không được lau mồ hôi trán, chắp tay nói: “Các vị, tại hạ thật sự không cố tình mạo phạm.”
Chỉ thấy những người đàn ông này cùng nhau lắc đầu.
Bỗng nhiên có một người đàn ông lớn tiếng hỏi:
“Ngươi vừa mới nói Tiểu Điệp và người đàn ông của nàng vẫn luôn ở nhà?”
Toàn bộ ma quỷ nhìn chằm chằm U Thiên Quỷ.
Nếu không phải vì để hỏi ra tin tức chính xác, bọn họ sẽ bóp chết con quỷ này ngay lập tức.
U Thiên Quỷ đứng ở chính giữa, chỉ cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi.
Gã khẽ cắn môi, chỉ vào Cố Thanh Sơn, nói: “Đúng vậy, hắn có thể loại bỏ hiềm nghi, tại hạ đảm bảo nhất định không phải hắn làm... tại hạ sẽ không điều tra hắn nữa, tại hạ bảo đảm!”
Một giây kế tiếp, chỉ thấy tất cả hung ma cùng nhau quay đầu đi, nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn.
Lông tơ toàn thân Cố Thanh Sơn đều dựng lên.
Sao lại... có cảm giác sắp chết?
Lúc này bỗng nhiên có một giọng nói từ trong phòng truyền đến:
“Ai nói hắn là người đàn ông của ta?”
Tiểu Điệp đi tới, nói với U Thiên Quỷ bằng giọng điệu khinh thường: “Chỉ với ánh mắt thiển cận của ngươi mà cũng đòi điều tra hung án? Đây rõ ràng là đệ đệ ta.”
Âm thanh phát ra.
Cố Thanh Sơn lập tức cảm thấy mình vừa được sống lại.
Tâm trí Cố Thanh Sơn khẽ động, lập tức lớn tiếng nói: “Đúng, ta đương nhiên là đệ đệ... Đám người kia nhìn ta chằm chằm làm cái gì?”
Những người đàn ông kia đồng loạt mỉm cười với Cố Thanh Sơn.
“Ôi, cậu bé đẹp trai như vậy, có muốn làm hung ma không?”
Tháp chủ thay mặt mọi người hỏi.
Đám người đàn ông kia đã “vứt bỏ” U Thiên Quỷ, vây quanh Cố Thanh Sơn.
“Đệ thuộc bộ tộc ma quỷ à? Úi chà, thật không ngờ có ma quỷ đẹp trai như vậy.”
“Em trai nhỏ, đệ đi làm ở đâu? Có thiếu cái gì không?”
“Thì ra là ma quỷ, như vậy thật tốt, ma quỷ bao giờ cũng một bụng ý nghĩ xấu xa... Không bằng đệ đừng đi làm mà gia nhập vào chúng ta đi.”
“Đúng, thu phí bảo hộ khắp mọi nẻo đường giống như chúng ta, mà không ai dám quản gì đâu.”
“Nói rất đúng, chừng nào đệ muốn đổi nghề thì đến tháp Hung Ma, ca ca tìm một con phố cho đệ quản, đệ sẽ là chủ con phố đó.”
“Ra ngoài đường làm cái gì, mấy việc thô kệch này không cần đệ làm, đệ theo tỷ tỷ mình hằng ngày đến nhà ta làm khách, ta chuẩn bị đồ ăn ngon cho hai người.”
Đám đàn ông đầy nhiệt tình nói.
Bọn họ hầu hết đều cao chừng hai mét, một khi vây quanh liền chặn hết ánh sáng.
Cố Thanh Sơn đứng trong bóng đêm, nụ cười trên mặt hơi cứng lại, nhưng vẫn không hề chen lời vào.
“Dừng lại, các ngươi không có việc gì làm cũng đừng vây quanh đệ đệ ta, hắn là một thích khách rất đứng đắn và yêu nghề.” Tiểu Điệp lớn tiếng nói.
Đám đàn ông lưu luyến không rời tản ra, miệng vẫn luyên thuyên như cũ:
“Ha ha, thì ra là thích khách, ta nói thế nào lại mạnh mẽ như vậy.”
“Vừa nhìn là biết cao thủ ám sát, tuổi trẻ tài cao!”
“Không tồi, nhiệm vụ lần sau mang theo ca, ca giúp đệ giải quyết.”
“Còn ta nữa, ta cũng đi, bảo đảm đệ không cần ra tay.”
“Đúng, thân là thích khách, phải chú ý an toàn.”
“Yên tâm, các ca ca bảo vệ đệ.”
Tiểu Điệp nghe không nổi nữa, đi tới đuổi người: “Ta chỉ báo cáo tình hình với tháp chủ một chút thôi, không cần các ngươi đến hết... Bây giờ không sao rồi, trở về hết đi!”
Nàng quay qua nói với U Thiên Quỷ: “Còn ngươi nữa, lần sau không có chuyện gì thì đừng tới thăm hỏi ta, ta không chịu nổi sự thăm hỏi của thế giới Ác Quỷ các ngươi.”
U Thiên Quỷ thấy thế trận kiểu này, sao còn chưa biết mình chọc trúng ổ ong vò vẽ, vội vàng liên tục gật đầu nói: “Vâng vâng vâng, ngài yên tâm, nhất định.”
Tiểu Điệp đẩy đám đàn ông kia đi ra ngoài:
“Được rồi, đi đi, đi hết đi!”
Đám đàn ông cười theo, hướng về Cố Thanh Sơn vỗ ngực, nháy mắt, dựng thẳng ngón cái, cuối cùng mới lưu luyến rời đi.
Cố Thanh Sơn tạm biệt từng người.
U Thiên Quỷ cũng vội vã rời đi... Gã gần như dùng hết tốc độ để chạy thoát, như vì sao xẹt qua bầu trời đêm, sau đó chẳng biết đi đâu.
Căn phòng gạch đỏ khôi phục lại vẻ yên lặng.
Cố Thanh Sơn lau mồ hôi trán.
Đám hung ma này thật đáng sợ, ngay cả cơ hội mở miệng mà mình cũng không có.
“Xem ra cô sống ở tháp Hung Ma cũng không tệ.” Cố Thanh Sơn cảm khái.
Tiểu Điệp đau đầu nói: “Giải thích một chút, ta thực ra chỉ là giáo viên của con bọn họ.”
“Bọn họ đều kết hôn rồi?” Cố Thanh Sơn bất ngờ nói.
Nếu như những người này đều kết hôn rồi có vợ rồi mà còn trêu chọc Tiểu Điệp, thì mình không thể khoanh tay đứng nhìn.
Tiểu Điệp có vẻ hơi khó xử, nhưng vẫn giải thích: “Cũng không phải, bọn họ đều là ma vật biến dị đặc thù, nếu như muốn có đời sau thì có thể tự mình sinh... Nhưng mà sau khi ta đến, dựa theo cách nói của bọn họ, bọn họ rất khát vọng có được tình yêu.”
Cố Thanh Sơn yên lặng thật lâu.
“Việc này... tuyệt vời thật.” Hắn lẩm bẩm.
Lúc này trời đã sáng, Cố Thanh Sơn cũng chuẩn bị rời đi, quay về Công hội Thích Khách.
Tiểu Điệp kéo hắn lại, dặn dò:
“Chuyện này coi như kết thúc, ngươi tạm thời an toàn. Nhớ kỹ, phải nắm chặt thời gian trở thành thích khách cấp Danh Hiệu, bởi vì cơ hội kia chỉ có một lần, nó đang càng ngày càng gần.”
“Rốt cuộc là cơ hội gì?” Cố Thanh Sơn hiếu kỳ hỏi.
“Ta hiện tại không thể nói, ta ký khế ước bảo mật, đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Tiểu Điệp nói.
Cố Thanh Sơn thở dài, nghiêm túc nói: “Được rồi, ta sẽ toàn lực ứng phó.”
Tiểu Điệp lại nói: “Ta nghe nói thích khách thỉnh thoảng sẽ có nhiệm vụ chư giới quy mô lớn, nếu như ngươi có thể tham gia thì nhất định phải tham gia, kiểu nhiệm vụ này rất dễ thăng cấp.”
“Vậy à? Được, ta nhớ rồi, trở về tra một chút, có thì nhận ngay lập tức.” Cố Thanh Sơn nói.
“Như vậy là được rồi.” Tiểu Điệp gật đầu nói: “Quả thực phải tạm gác lại chuyện của thế giới Ác Quỷ, toàn lực tiến lên thích khách cấp Danh Hiệu.”
Cố Thanh Sơn do dự một chút, không nói tiếp.
Gác lại chuyện thế giới Ác Quỷ?
Không, không đơn giản như vậy.
Sứ đoàn thế giới Ác Quỷ phái tới gặp thành chủ vừa mới rời khỏi phủ thành chủ thì bị một phát giết sạch.
Đây là đánh thẳng vào mặt thế giới Ác Quỷ ngay trước mắt toàn bộ thành Hư Không.
Bởi không có chứng cứ, hơn nữa bị đám hung ma uy hiếp, U Thiên Quỷ ngoài mặt nhân nhượng nhưng trên thực tế sẽ không dừng tay.
Gã sẽ còn tiếp tục điều tra, muốn bắt được hung thủ.
Từng có vài lần giao thủ với thế giới Ác Quỷ, hiện tại Cố Thanh Sơn hiểu rất rõ phong cách của đối phương.
Có thù tất báo.
Không đạt được mục đích thề không bỏ qua.
Về sau, nếu như người của thế giới Ác Quỷ vẫn còn nghi ngờ mình, nhất định sẽ hành động càng bí mật, càng kiên quyết, càng làm cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng.
Nhưng mà cũng may qua được cửa ải trước mắt, mình kéo dài được một chút thời gian để tăng đẳng cấp thích khách của mình.
Chuyện như này không cần thiết phải nói với Tiểu Điệp.
Nàng đã dùng hết sức mình để trợ giúp.
Chuyện còn lại phải dựa vào chính mình.
Cố Thanh Sơn xoay chuyển ý nghĩ, cười nói: “Vậy ta cáo từ trước.”
“Ừ, ngươi đi đi, có việc cứ tới tìm ta.” Tiểu Điệp nói.
Bên kia.
U Thiên Quỷ bay ra thành Hư Không, nhảy xuống khỏi tường thành thật cao, đi thẳng tới một nơi nào đó trong rừng rậm.
Gã lấy ra một cây hương dài, cắm ở trước một cây đại thụ.
Gã rất cung kính quỳ gối phía trước, thấp giọng nói: “Đại nhân, gặp phải một chút trở ngại, đến từ tháp Hung Ma.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận