Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2663. Kết quả giao dịch (2)



Cố Thanh Sơn từ từ nói xong, giới thiệu cả bốn thức của Bất Chu một lần.
Người đàn ông trung niên nghe xong thì bắt chước làm theo, hắn cho mượn quyền sử dụng một lần "Bất Chu" lần nữa.
Hắn ta biến mất khỏi trước mặt Cố Thanh Sơn.
Một lát sau.
Người đàn ông trung niên xuất hiện lần nữa.
"Quyền pháp không tệ, có thể làm hạng thứ hai giao dịch nội dung." Hắn lộ ra vẻ hài lòng.
Cố Thanh Sơn nhìn lại hướng sau lưng của hắn ta.
Chỉ thấy phía sau người đàn ông trung niên tràn đầy bóng tối đang giương nanh múa vuốt, kéo dài mấy giây mới dần dần biến mất.
—— Đó là vì giết chóc quá nhiều, tất cả các linh hồn tạm thời không chết hết, mới có thể sinh ra loại dị tượng này.
"Hiện tại có thể giao dịch chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không được."
"Vì sao chứ?"
"Đáp án ở sau lưng ngươi —— "
"Cái gì?"
"Kiếm của ngươi, trong đó có mấy thanh không tệ."
Người đàn ông trung niên toát ra vẻ tán thưởng.
Cố Thanh Sơn bật cười,, nói: "Không phải ngài không sử dụng kiếm sao?"
"Nhưng ngươi có một thanh kiếm có thể từ kiếm linh trực tiếp hóa thành một người có máu có thịt, cái này quá hiếm có đấy." Người đàn ông trung niên nói.
"Ồ? Ngươi nói là thanh nào?" Cố Thanh Sơn mặt không đổi sắc mà hỏi lại.
"Chuôi kiếm đến từ Hoàng Tuyền Lục Đạo kia, ta muốn nó." Người đàn ông trung niên nói.
Sơn Nữ bỗng nhiên hiển hiện từ hư không, trốn ở phía sau Cố Thanh Sơn.
Nàng cúi đầu, không dám nhìn vẻ mặt của Cố Thanh Sơn, chỉ run giọng mà nói: "Công tử?"
Mắt của người đàn ông trung niên sáng rực lên, lên tiếng: "Không sai. . . Cư nhiên làm được như thế. . . Tốt, để lại chuôi kiếm này ở chỗ ta, lại thêm hai loại kỹ năng mà trước đó đã nói, ta sẽ cho ngươi một Thuật Thế Giới Song Song."
Hắn ta lại nhìn Sơn Nữ một cái, nhịn không được tiếp tục nói: "Trong hàng tỉ chúng sinh của Lục Đạo Luân Hồi, chắc hẳn cũng có rất nhiều người rất trọng yếu đối với ngươi, mất đi một thanh kiếm, đổi lấy cơ hội cứu vớt bọn họ, vụ mua bán này đối với ngươi mà nói —— không, đối với chuôi kiếm này, đối với toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi mà nói, đều là có lời lắm rồi."
Sắc mặt Sơn Nữ trở nên tái nhợt, trong ánh mắt tràn đầy giãy dụa.
Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: "Đồ đần, nghĩ gì thế, chúng ta đi."
"Đi?" Sơn Nữ không rõ cho lắm.
"Đàm phán không thành công, còn không đi sao?" Cố Thanh Sơn nói.
Cố Thanh Sơn nắm chặt tay của nàng, kéo nàng đi ra bên ngoài hang động.
Tất cả cảm xúc trong đôi mắt Sơn Nữ thoắt cái đã biến mất không còn, chỉ hóa thành một giọt lệ trong suốt.
"Vâng, công tử." Nàng nói khẽ.
"Ha ha ha ha ha ha!"
Phía sau đột nhiên truyền đến một tràng cười điên cuồng.
"Tên hậu bối đáng buồn cười, ngay cả một thanh kiếm ngươi cũng không nỡ buông, vậy làm sao có thể cứu vớt hàng ngàn hàng vạn chúng sinh Lục Đạo Luân Hồi? Làm thế nào đi cứu những kẻ mà ngươi để ý kia chứ?" Người đàn ông trung niên nói.
Cố Thanh Sơn cũng không quay đầu lại, mỉm cười nói: "Vứt bỏ đồng bạn, đi cứu những đồng bạn khác —— Ngươi cho rằng Cố Thanh Sơn ta sẽ làm chuyện đáng buồn cười như thế sao?"
"Nếu như sư tôn biết ta vứt bỏ kiếm của mình, đại khái người sẽ tình nguyện không được ta cứu."
"Sư tôn của ngươi thật là ngu xuẩn." Người đàn ông trung niên nói.
Cố Thanh Sơn ngừng một chút.
Tất cả sát ý trên người hắn không còn, cả người như dung nhập vào một loại cảm xúc nào đó.
Hắn chậm rãi quay đầu nhìn người đàn ông trung niên kia một cái.
Người đàn ông nọ bị hắn nhìn chằm chằm đến không được tự nhiên, khinh miệt nói: "Tùy ngươi, một tên đáng thương, nhưng hai năng lực trước đó ta sẽ nhận lấy."
"Hình như giao dịch của chúng ta cũng không thành công." Cố Thanh Sơn nói.
Người đàn ông trung niên cười nói: "Nhưng ai bảo gọi ta mạnh hơn ngươi chứ? Ta là muốn cướp năng lực của ngươi đấy, ngươi có thể làm khó dễ được ta hay sao?"
Hai tay của hắn ta nắm ra một ấn ký huyền ảo.
Trước mắt Cố Thanh Sơn lập tức toát ra từng hàng chữ nhỏ:
[Đối phương đang căn cứ vào sự miêu tả của ngươi, cưỡng ép tước đoạt năng lực của ngươi.]
[Hắn chạm đến kỹ năng mà hỗn độn ban cho, bác bỏ.]
[Hỗn độn đã sinh ra cảm ứng.]
Dị tượng nảy sinh!
Oanh —— ——
Thác nước màu vàng kim không biên giới truyền bá toàn bộ thế giới.
"Hỗn độn Vĩnh Diệt!" Người đàn ông trung niên thất thanh kêu lên.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn vào thác nước vô biên vô tận kia, nói khẽ:
"Ngươi muốn động vào sức mạnh của hỗn độn ư?"
Người đàn ông trung niên luống cuống tay chân, quát khẽ: "Giải!"
Pháp thuật trong tay hắn ta lập tức tiêu tan.
Hỗn độn mất đi cảm ứng, thác nước màu vàng kim khắp thế giới dần dần tiêu tán theo.
"Hừ, cư nhiên là Môn Đồ của Hỗn Độn—— ngươi đi đi, về sau cũng đừng có tới nữa." Người đàn ông trung niên tràn đầy bực bội mà nói.
Cố Thanh Sơn nắm lấy Sơn Nữ, đi từng bước một hướng ra bên ngoài hang động.
Bên ngoài.
Nữ sĩ Tế Vũ hóa thân thành bộ xương khô, đang lẳng lặng chờ đợi hắn.
"Không tới tay được sao?" Nữ sĩ hỏi.
"Đúng, nó chào giá quá khoa trương, bất kể thế nào ta cũng không đáp ứng." Cố Thanh Sơn nói.
Nữ sĩ Tế Vũ hơi xem xét, sau đó nhìn về phía Sơn Nữ.
Sơn Nữ cúi đầu, thi lễ một cái trước nàng, sau đó yên lặng đứng ở bên người Cố Thanh Sơn, cũng không biến trở về phi kiếm.
Nhưng trong lòng Cố Thanh Sơn nghĩ đến một chuyện khác.
Kẻ dùng Không Kiếp đánh nát Lục Đạo Luân Hồi rốt cuộc là ai?
Hết chương 2663.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2664
Bạn cần đăng nhập để bình luận