Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2614. Hướng đi (4)



Điều không ít người đi qua tham gia chiến dịch đại quy mô đó, làm những chuyện như vậy nhất định tuân theo ý chí của kẻ đứng sau màn.
Cho nên cái tổ chức này rốt cục đang làm cái gì chứ?
"Rượu của ngài đã có thưa Quân Vương Thống Khổ các hạ."
"Cảm ơn."
Cố Thanh Sơn bưng ly rượu lên uống một ngụm.
Thực Thánh Chi Ma biết Binh khí đều bị thu lại bên trong Hoàng Tuyền.
Nó còn nói một câu như thế này:
"Vì cái gì chiến trường không nằm ở Hoàng Tuyền kia chứ? Rõ ràng cũng không xa xôi mấy, đáng tiếc. . ."
Cũng không xa xôi mấy?
cách Hoàng Tuyền gần nhất, tự nhiên chính là mấy thế giới Lục Đạo Luân Hồi khác.
Nhân Gian giới ——
Trên điểm thời gian hiện tại, cũng không xuất hiện Chủ Nhân Hư Không nào cả.
Tất cả những kẻ thăng tiến mà Cố Thanh Sơn gặp được trong toàn bộ cuộc tranh đoạt nhân gian mộ, cũng không có Thực Thánh Chi Ma.
Lùi về sau một bước mà cân nhắc, cho dù nó cải trang lẻn vào ——
Trong một đoạn thời gian rất dài trong tương lai, chuyện phát sinh trong toàn bộ Nhân Gian giới căn bản không được gọi là "Chiến dịch đại quy mô" gì cả.
Không phải Nhân Gian giới.
Không phải Hoàng Tuyền.
Tất cả những kẻ của Thiên giới cũng tiến vào Nhân Gian giới, đã thành lập nên Thiên Đình ở mặt sau thế giới.
Cho nên cũng không phải Thiên Giới.
Thú Vương giới chia thành hai bộ phận, một bộ phận hóa thành đại mộ, cũng nằm ở mặt sau của Nhân Gian giới; một bộ phận khác thì do Thú Vương tiếp quản —— mà các Thú Vương thì nghe theo kêu gọi của Thiên Đình.
Thực lực của Thú Vương quá kém, Thiên Đình thì đều là ác quỷ, không có thiên tiên.
Đội hình như vậy, làm sao có thể hình thành một trận chinh chiến đại quy mô với các Chủ Nhân Hư Không kia chứ?
Cho nên cũng không phải Thú Vương giới.
Về phần Ác Quỷ Giới thì đã sớm không còn tồn tại nữa, mình chính là người cuối cùng của Ác Quỷ Giới.
Cố Thanh Sơn lặng người đi, chậm rãi uống cạn rượu trong ly.
Hắn hồi tưởng lại Chủ Nhân Hư Không lúc ấy gặp được trên đường, vẻ mặt lúc mà đối phương nói chuyện.
Người kia còn nói ——
". . . Ta phải tham dự một chiến dịch đại quy mô, những tên kia đánh nhau thật sự là —— "
Đánh nhau thật sự là cái gì?
Vì sao nghe ra có chút đau đầu chứ?
Nếu như cách đủ gần với thế giới Hoàng Tuyền, hon nữa chiến đấu cũng khiến cho các Chủ Nhân Hư Không cảm thấy đau đầu ——
Đáp án đã được đưa ra rõ ràng.
Là A Tu La giới.
Thế nhưng các A Tu La thật sự có thể làm được đến tình trạng này sao?
Hoàng Tuyền phụ trách trông giữ bảo vật và binh khí, nhân gian phụ trách Thánh Tuyển, như vậy A Tu La giới thì sao?
Trong lòng Cố Thanh Sơn có một ý tưởng mơ mơ hồ hồ.
Hắn chợt nhớ tới một sự kiện.
Lúc còn ở con sông Mộ, Ninh Nguyệt Thiền từng tới bái kiến mình một lần.
"Tại sao cô lại ở chỗ này? Tôi nhớ cô từng gia trì Trật Tự kia mà." Lúc ấy mình có hỏi.
"Tôi bỏ cuộc." Ninh Nguyệt Thiền nói.
"Vì sao chứ?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Tôi càng ưa thích chiến đấu thuần túy hơn."
Nàng đã nói như vậy.
Lúc ấy đánh một trận, nàng đã đưa ra nhắc nhở cho mình, sau đó lui vào một thế giới khắp nơi đều là chém giết.
Từ đó biến mất không thấy đâu nữa.
Nàng đã từ bỏ Trật Tự, vậy thì nhất định sẽ trở về thế giới Lục Đạo.
Nhưng nàng cũng không có ở nhân gian.
Hoàng Tuyền cũng không có tung ảnh của nàng.
Có lẽ nơi mà nàng đi, chính là A Tu La giới?
A Tu La giới. . .
Ninh Nguyệt Thiền cư nhiên có thể từ A Tu La giới trực tiếp giáng lâm đến Nhân Gian giới, tìm được chính mình.
Ý nghĩa nằm trong đó tự nhiên không tầm thường rồi.
Cố Thanh Sơn cứ tính toán cân nhắc đi đi về về, suy nghĩ trong lòng càng ngày càng rõ ràng.
Cùng lúc đó, một bóng người khác lặng lẽ hiện lên trong lòng của hắn.
—— Trĩ La.
À. . .
Quá lâu không gặp mặt.
Đáng tiếc vẫn luôn không có tin tức của nàng.
Về phần kỷ nguyên vĩnh chiến của A Tu La, ngược lại mình đã từng nghe một chút tin tức, nhưng khi đó chỗ ấy chỉ có A Tu La mới có thể đi đến.
Mình đành phải bỏ về.
Mà bây giờ, nếu như nơi mà các Chủ Nhân Hư Không của bộ bài kỳ tích điđến chính là A Tu La giới. . .
Cố Thanh Sơn đặt ly rượu xuống.
"Tính tiền."
"Quân Vương Thống Khổ, chào mừng ngài lần sau quang lâm." Tiếng nói của người hầu rượu vang lên.
Cố Thanh Sơn cũng không nhìn đối phương một cái, trên mặt duy trì vẻ thờ ơ và xa cách, hắn đẩy cửa rời khỏi quán bar.
Đi ra khỏi quán bar.
Cố Thanh Sơn đứng trên đường phố, dò xét bốn phía.
Bầu trời đang có màu đen.
Bên ngoài trấn nhỏ cũng là một màu đen kịt, phảng phất như không có cái gì tồn tại cả.
—— toàn bộ thế giới chỉ là một tấm thẻ bài tên là “Trấn Vô Nguyệt".
Tấm thẻ này là thẻ bài bí mật, bất cứ kẻ nào biết được nó, đều không thể lộ ra tin tức liên quan tới nó cho người khác.
Vi phạm chuyện này, lập tức sẽ bị người giám sát phát hiện, cũng coi như là phản bội tổ chức.
Kết cục chính là chết.
Cố Thanh Sơn bước đi dọc theo con đường đá lạnh lẽo trơn ướt, đi hướng về phía trước.
Làm Quân Vương Thống Khổ, bị phái đi đóng giữ ở hư không thời gian quá dài.
Thoát ly quyền lực trung tâm của tổ chức quá lâu, hậu quả đó chính là ——
Quân Vương Thống Khổ căn bản không biết tổ chức đang trù tính cái gì.
Hiện tại.
Cố Thanh Sơn mù mờ không biết cái gì cả.
Hắn chỉ có thể đoán cái kia "Đại quy mô chiến dịch" phát sinh ở A Tu La giới.
A Tu La giới lại phải có nhiều Chủ Nhân Hư Không như vậy tham dự vào, hơn nữa kéo dài mãi tới tận bây giờ, cả cuộc chiến dịch vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.
Nghĩ đến chuyện này, Cố Thanh Sơn đã hận không thể đi xem rõ ngọn nguồn ngay lập tức.
Thế nhưng Quân Vương Thống Khổ vừa hoàn thành một nhiệm vụ, vẫn còn trong trạng thái nghỉ ngơi, không ai sẽ phân phối nhiệm vụ cho hắn.
—— Chẳng lẽ phải chủ động xin đi chiến đấu?
Phong cách làm việc của tổ chức này là để cho mỗi một vị Chủ Nhân Hư Không, mỗi một lần nhiệm vụ, đều tựa như những chiếc đồng hồ báo thức chính xác, không ngừng cố gắng hoàn thành chuyện nào đó.
Hết chương 2614.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2615
Bạn cần đăng nhập để bình luận