Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2380. Phá Giải Phong Ấn (1)


Đánh dấu

Thành Tinh Không.
Cố Thanh Sơn ngồi một mình trên quảng trường.
Dòng chữ nhỏ màu đỏ tươi lặng lẽ đứng yên giữa không trung:
[Lúc ngày phát động Mắt Thần Thiên Đế lần đầu tiên, tổng số lượng công đức là ba.]
[Từ giờ khắc đó trở đi, ngày đã phát động Mắt Thần Thiên Đế hai lần.]
[Công đức của ngài đã về không.]
“Rầm...”
Một lực đánh mạnh mẽ truyền đến.
Cố Thanh Sơn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lướt qua đồng hoang và sông dài, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.
Cho dù có là thành chủ, sau khi công đức về không thì cũng không thể nào ở trong thành Tinh Không được nữa.
Cố Thanh Sơn thở dài một hơi, tìm một góc yên lặng khuất gió, dựa vào đó từ từ nghỉ ngơi.
Ai có thể ngờ được, nghĩ hết mọi kế hoạch, dùng hết tất cả thủ đoạn, tiêu tốn toàn bộ công đức, cuối cùng vẫn không thể tiêu diệt Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Ôi...
Không đúng.
Hiện tại mình đã nảy sinh suy nghĩ, vì sao nó còn chưa đến gây chuyện lần nữa?
Cố Thanh Sơn hơi sững sờ.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên bên tai hắn:
“Lục Đạo, ta, và ngươi cùng tồn tại, bây giờ chúng ta bắt đầu làm một chuyện, nhưng trước hết ta phải nói một câu...”
“Ta chưa từng nghĩ Điều Khiển Thần Thánh sẽ được dùng như vậy.”
Đây là âm thanh của Lục Đạo Định Giới thần kiếm!
Trước đây không lâu, Cố Thanh Sơn và Chúa Tể Hủy Diệt chiến đấu, dùng Địa Đức hấp thu mầm móng sức mạnh của đối phương, sau đó bị thanh kiếm này lấy đi.
Từ đó về sau, nó vẫn luôn trong trạng thái im lặng.
Cho đến thời khắc này.
Từng mảnh kiếm vỡ bay ra ngoài, hợp lại giữa không trung, hình thành một thanh kiếm tràn đầy vết nứt.
“Con sâu kia vượt xa tưởng tượng của Lục Đạo Luân Hồi. Nó không phải quái vật hư không.” Thần kiếm nói.
Cố Thanh Sơn ngẩn người.
Không phải quái vật hư không?
Vậy là quái vậy phương nào?
Một hệ thống thế giới nào đó? Hay là một danh sách nào đó?
Vừa nghĩ đến đây, Cố Thanh Sơn mở miệng nói: “Có thể tra rõ lai lịch của nó không?”
Thần kiếm nói: “Đây là một quái vật trong truyền thuyết, gần như bất cứ ai gặp nó đều không thể sống sót, cho nên chuyện về nó đã ít lại càng ít, chỉ được vài ba câu lẻ tẻ, hiện tại đã nhìn thấy bản thể của nó, lại để nó chạy trốn, Lục Đạo đã hoàn toàn đề cao cảnh giác.
“Cho nên có sách lược đối phó gì không?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đây chính là điều ta muốn nói, Lục Đạo Luân Hồi cần mượn năng lực của ngươi để phân tích lai lịch của quái vật kia.” Thần kiếm nói.
“Ta? Ta có thể làm gì?” Cố Thanh Sơn khoanh tay nói.
“Tuy ngươi còn vô cùng bé nhỏ yếu ớt, nhưng sức mạnh Địa thần của ngươi là lực lượng duy nhất trong hư không, có thể thu được mầm móng lực lượng của quái vật kia... Còn ta có thể chứa đựng mầm móng lực lượng sau đó truyền lại cho Lục Đạo Luân Hồi, cung cấp cho Lục Đạo Luân Hồi tiến hóa, tìm cách đối phó.” Thần kiếm nói.
Cố Thanh Sơn thở dài.
Trong hoàn cảnh sinh tử, vượt qua trùng trùng nguy hiểm, vất vả lắm mới lấy được mầm móng sức mạnh này, bây giờ ngươi lại bảo ta giao ra...
Thần kiếm lại nói: “Đương nhiên, ngươi cũng có thể giữ lại mầm móng sức mạnh Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng, lập tức rời khỏi Lục Đạo Tranh Hùng, như vậy ngươi có thể trở thành tồn tại cường đại giống như nó.”
“Đừng, ta cho là được chứ gì?” Cố Thanh Sơn lập tức nói.
Hiện tại tất cả đều rơi vào tình trạng ngủ say, nếu muốn khiến bọn họ thức tỉnh, xây dựng lại thế giới, rất có thể còn cần sự hỗ trợ của Lục Đạo Luân Hồi.
Hơn nữa, cho dù có được năng lực của Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng thì thế nào?
Ngay cả Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng cũng không tiếc bày mưu tính kế một thời gian dài, lẻn vào Lục Đạo Tranh Hùng chỉ vì muốn đoạt được Lục Đạo Luân Hồi.
Không gì có thể so sánh với Lục Đạo Luân Hồi.
“Ngươi thực sự nở bỏ sức mạnh của Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng sao? Loại sức mạnh này từng chiến thắng vô số cường giả trong hư không, gần như là vô địch, ngay cả Lục Đạo Luân Hồi cũng không thể sử dụng Hoàng Tuyền giữ nó lại.” Thần kiếm hỏi.
“Thì thế nào? Chẳng phải cũng bị ta gài bẫy bắt lại rồi hay sao? Đến đây đi, lấy mầm móng lực lượng trên người ta đi, ngươi xem ta có chớp mắt một cái hay không.” Cố Thanh Sơn vỗ ngực, nghiêm mặt nói.
Đây là vấn đề lập trường, phải trả lời kiên quyết dứt khoát!
“Rất tốt, đứng trước sức mạnh như vậy mà không hề mê muội đầu óc, thực sự đáng khen một câu.”
Thần kiếm nói.
Trong hư không xung quanh nó, một vầng sáng mờ nhạt phát ra, nhẹ nhàng bay tới trên người Cố Thanh Sơn, liên tục xoay tròn quanh thân hắn.
Lúc này trong sông mộ cách đó không xa, một vài quái vật hình dạng mơ hồ xuất hiện.
Chúng nó bị động tĩnh bên này hấp dẫn, muốn tiến lên xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Thần kiếm lập tức phát ra tia sáng càng thêm chói mắt, bao phủ Cố Thanh Sơn một cách triệt để.
Vầng sáng này mênh mông rộng lớn, dần dần trở nên vô cùng rực rỡ, xua tan bóng tối xung quanh.
Thế nhưng đám quái vật kia lại lộ ra vẻ mặt hoang mang.
Chúng nó không nhìn thấy gì hết.
Đợi qua vài hơi thở, bọn quái vật không thu hoạch được gì, phẫn nộ trở lại trong nước, đi theo dòng chảy.
Thân thể Cố Thanh Sơn chìm trong ánh sáng, dần dần cảm thấy có một luồng sức mạnh không thể diễn tả bằng lời đang từ sâu trong linh hồn hắn nổi lên.
Đây là...
Mầm móng sức mạnh của Người Đoạt Niệm Vĩnh Hằng.
Loại sức mạnh này hiện thành một vùng ảo ảnh sau lưng hắn.
Vố số ống dẫn màu đen phủ kín phạm vi tầm nhìn, kéo dài đến vô tận.
Trong lòng Cố Thanh Sơn đột nhiên hiện lên các tin tức lặt vặt khó có thể hình dung.
Những tin tức này tập trung vào một chỗ, tạo thành một ý thức trong lòng Cố Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận