Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1645. Gặp Lại


Đánh dấu
"Kết quả, những người đi ra khỏi cánh cửa thế giới đều không ai quay lại, ngay cả những tên bị phái ra xem xét tình hình cũng không thể trở về."
"Hiện tại ngoài đám điên khùng của Lục Đạo Luân Hồi, gần như không còn ai chú ý tới cánh cửa thế giới nữa."
"Dù sao, ở bên trong dòng chảy hư không hỗn loạn này, chỉ cần có thể an toàn sống sót thì vẫn tốt hơn là ra ngoài tìm đường chết."
"Đúng vậy." Cố Thanh Sơn phụ họa.
Người hầu rượu nói: "Khi đa số các loại tồn tại đã bỏ cuộc, không tìm cách rời khỏi dòng chảy hư không hỗn loạn nữa, họ bắt đầu tập trung vào việc phát triển thành Hư Không của bọn ta. Đây chính là thế giới giao dịch được thế lực khắp nơi công nhận trong hư không vô tận, phụ trách giúp cho tất cả các tồn tại vĩ đại trong dòng chảy thời không hỗn loạn kết nối và giao dịch với nhau, và đây cũng là nơi được thế lực các nơi bảo vệ."
"Vì thế, bọn ta đều muốn đến thành Hư Không thử vận may." Cố Thanh Sơn đúng lúc nói.
Vẻ mặt phục vụ như rất đồng ý với câu này, gã nói: "Không sai, ai mà lại không tới thành Hư Không chứ? Nơi này có tất cả những thứ chúng sinh mơ ước, có tất cả tin tức của dòng chảy hư không hỗn loạn, có các loại báu vật mà ngươi không thể tin được."
"Nghe này, người mới, ngươi cần phải có một thân phận chính thức. Bởi vì ở trong thành phố này, mỗi một người mới đều sẽ nhận được sự bảo vệ của thế lực các nơi, nhưng chỉ được bảo vệ trong thời gian một ngày. Nếu như qua một ngày, ngươi còn chưa có được một thân phận chính thức, vậy thì thành phố sẽ không tiếp tục bảo vệ ngươi."
Cố Thanh Sơn buông tay, nói: "Có thân phận chính thức tức là có nơi chốn đàng hoàng và sẽ được thành phố công nhận, đúng không?"
"Đúng, không có thân phận chính thức cũng có nghĩa là giá trị của ngươi không đủ, vậy thì thành phố này sẽ từ chối chấp nhận ngươi. Lúc đó ngươi sẽ..." Phục vụ nở một nụ cười khó hiểu.
"Trở thành nô lệ, hàng hóa, hay là một loại phân hóa học dùng để bón." Cố Thanh Sơn bổ sung.
"Ngươi là người thông minh, hy vọng ngươi có thể nhanh chóng đạt được một loại thân phận nào đó."
Phục vụ khen một câu rồi quay đi phục vụ khách khác.
Cố Thanh Sơn nhìn theo bóng lưng gã phục vụ, chỉ thấy khách mới tới là một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ và một con quái vật có năm đầu, thân thể thì lơ lửng ở giữa không trung.
"Hai vị muốn uống gì?" Phục vụ cung kính hỏi.
Người đàn ông gỡ mặt nạ ác quỷ xuống, nói: "Rượu ngon nhất."
Phục vụ rót ra sáu chén rượu, đưa cho hai người.
Cố Thanh Sơn không tiếp tục nhìn nữa.
Trong thành Hư Không có không ít người ở thế giới Ác Quỷ đến, thậm chí còn có Atula.
Không chỉ Lục Đạo Luân Hồi, những chủng tộc hư không kia, thậm chí cường giả ở chín trăm triệu tầng thế giới đều sinh hoạt ở nơi này.
Cố Thanh Sơn uống rượu xong, quay người ra khỏi quán bar, đi trên đường phố.
Ở ven đường, hắn nhìn thoáng qua từng tòa nhà có hình thù kỳ lạ, đều là trụ sở của những tổ chức hư không khác nhau.
Từ khi đi vào thành Hư Không đến giờ, đã qua nửa ngày.
Chỉ còn nửa ngày nữa là mình sẽ trở thành một kẻ không được bảo vệ.
Việc gấp hiện giờ, là có được một thân phận.
Thế nhưng mình biết đi đâu tìm thân phận bây giờ?
Những tổ chức và thương hội kia đều có quái vật hư không cường đại đứng sau, làm việc đều có mục đích rõ ràng.
Chẳng lẽ mình phải đi phục vụ một quái vật hư không nào đó?
Cố Thanh Sơn lắc đầu, quay người đi vào một hẻm nhỏ vắng vẻ.
Hắn tìm kiếm trong thức hải của mình một lát, cuối cùng lấy thứ gì đó ra.
Gà trống bảy màu.
Hắn kéo kéo mào gà, gà trống từ từ tỉnh lại.
"Ô, đã lâu không gặp, lần này là muốn biết việc chính sự hay chuyện nhảm nhí?" Gà trống ngáp một cái, giọng ngái ngủ.
Cố Thanh Sơn nói: "Hiện giờ ta đang ở thành Hư Không, cần tìm công việc gì đó để có thể lấy được một thân phận. Ta muốn hỏi ngươi có tin tức gì không."
Gà trống bảy màu lấy lại tinh thần, nói: "Tìm ta là đúng người rồi. Thật ra với một người đàn ông quyến rũ như ngươi, tìm công việc là chuyện rất đơn giản."
"Ví dụ như?" Cố Thanh Sơn khiêm tốn hỏi.
Gà trống nói: "Ngươi từng trùng sinh một lần, khuôn mặt và da thịt đều non nớt trẻ trung, khi phối hợp với linh hồn già cả đã trải qua biết bao thăng trầm của ngươi thì rất dễ trở thành cám dỗ chết người. Hay là tới hộp đêm ở khu Đông, chắc ở đó sẽ có một vài cô gái..."
Cố Thanh Sơn nghiêm túc: "Stop, ta muốn tìm công việc đàng hoàng."
Gà trống nói: "Rõ ràng có thể dựa vào cái mặt, thế mà ngươi lại chỉ muốn kiếm ăn bằng tài năng? Thôi được, chỉ với thủ đoạn gọi ai là người đó không cử động được, cộng với lòng dạ độc ác chém người không nương tay của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể gia nhập băng đảng, bảo đảm có công việc vô cùng tốt."
Cố Thanh Sơn nhìn gà trống, nhẹ nhàng nói: "Uổng công ta còn chuẩn bị cho ngươi rất nhiều hồn lực, định cho ngươi hưởng thụ cảm giác khi có thật nhiều hồn lực tưới vào. Nhưng bây giờ ta thấy, chắc nên cắt bớt một phần..."
"Đừng! Tuyệt đối đừng!" Gà trống kêu lên liên tục.
Nó đập cánh hai lần, gấp gáp nói: "Ngươi còn nhớ Công hội Thích Khách không?"
"A? À... Ta nhớ ra rồi. "
Cố Thanh Sơn nhớ lại một chút, từ từ nói.
Công hội Thích Khách.
Lúc trước khi mới trở thành đồng minh với Lâm, hắn phải mua dược liệu cho cô trị thương, lại còn phải thuê nhà và mua đồ ăn, mà tất cả chi phí đều không trả được nên hắn từng giả thành quỷ, làm thích khách một lần.
Sau này hắn được thăng lên làm thích khách trung cấp, đúng lúc đó sự ăn mòn vận mệnh của thế giới song song bộc phát. Dưới sự bảo vệ của mình, người phụ trách của Công hội đã mang theo tất cả tiền bạc và tin tức của chi nhánh Công hội ở đó, thành công trốn khỏi thế giới kia.
Xem như hắn đã lập được công lớn với Công hội Thích Khách.
Gà trống bảy màu nói: "Ta nhắc ngươi một câu, mốc thời gian của chúng ta bây giờ, chính là ngày thứ ba sau khi thế giới kia bị sự ăn mòn vận mệnh tiêu diệt."
"Công hội Thích Khách như vậy kiểu gì cũng sẽ đặt trụ sở ở ngay thành Hư Không. Ngươi hãy chạy bảy trăm mét về hướng tây, rẽ trái, đi qua hai con đường là có thể nhìn thấy nó."
"Nếu như còn thắc mắc nào khác, hãy lấy huy chương thích khách của ngươi ra nhìn là hiểu."
Cố Thanh Sơn nghe nó nói như vậy, lập tức lấy trong huy chương thích khách trung cấp từ trong thức hải của mình ra.
Hắn gần như quên béng mất mình có thứ này rồi.
Cố Thanh Sơn ấn lên trên mặt ngoài của huy chương.
Huy chương lập tức được kích hoạt.
Một giọng nói vang lên:
"Sát thủ trung cấp Diệp Phi Ly, ngươi chưa chết?"
Danh hiệu Cố Thanh Sơn dùng khi ấy là Diệp Phi Ly.
Hắn không vội vàng trả lời ngay.
Hắn nhìn xung quanh một cái, thấy không có ai khác xung quanh mới quấn kín áo choàng quanh người mình, sau đó phát động Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí.
Lát sau.
Hắn đã biến thành con quỷ mà hồi trước mình từng đóng giả.
Cố Thanh Sơn bắt chước giọng điệu khi ấy mà trả lời: "Ta còn sống, và đã tới thành Hư Không."
"Rất tốt, quá tốt rồi, ngươi nhanh tới trụ sở của Công hội Thích Khách để báo cáo!"
"Tuân lệnh."
.......
Trụ sở Công hội Thích Khách.
Phòng hội nghị.
Một màn sáng mở ra, trên đó hiện ra hình ảnh một con quỷ.
Tóc màu đỏ thật dài, trên đầu mọc một cái sừng, khuôn mặt hơi giống Nhân tộc, răng nanh nhe ra dữ tợn.
Hắn hất vạt áo choàng màu đen lên, có một thanh kiếm dài im lặng trôi lơ lửng ngay bên người.
"Thích khách trung cấp, tên Diệp Phi Ly, thuộc loại ma quỷ Sợ Hãi của chủng tộc ma quỷ, chức nghiệp là Ma Khí Ẩn Sát Giả, giỏi điều khiển vũ khí tấn công tầm xa, dường như khả năng cảm ứng tâm linh cũng rất xuất sắc, ra tay chưa bao giờ thất bại."
"Ba ngày trước, nơi mà chúng ta lưu trữ rất nhiều tin tức quan trọng và kho báu vô giá - thế giới Ven Biển - đã bị sự ăn mòn vận mệnh của thế giới song song phá hủy hoàn toàn."
"Các sát thủ khác đều đã chết hết, còn thích khách này đứng ra nhận mệnh lệnh khẩn cấp, giúp đỡ nhân viên quản lý của chúng ta kéo dài thời gian để cô có thể dễ dàng chạy trốn, nhờ vậy mà Công hội không bị mất mát nặng nề."
Bạn cần đăng nhập để bình luận