Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2032. Chiếc Nhẫn: Lừa Gạt Pháp Tắc


Đánh dấu
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn nhìn về phía ngón giữa.
Khi Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào nó, chiếc nhẫn đó hơi chớp lóe một lần.
Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện ở cạnh chiếc nhẫn này:
"Chiếc nhẫn của Vua Kinh Cức đã nhận ra tâm trạng của ngài."
"Nó đang nói cho ngài biết một chuyện: "
"Trong tình hình trước mắt, nó có thể dựng thẳng ngón giữa đối với bất kỳ chuyện gì thay ngài."
"Mà ngài, chỉ cần hưởng thụ sự thoải mái khi tiêu tiền là được."
Cố Thanh Sơn ngẩn người, rồi bỗng bật cười.
Làm sao có thể quên đi Nữ vương Laura vĩ đại mà đáng yêu của chúng ta được cơ chứ?
Đúng vậy.
Cô bé cũng đang kề vai chiến đấu với mình... dùng chính lực lượng tài phú có thể làm cho thế nhân mơ ước.
Mình chưa bao giờ cô đơn cả!
Cố Thanh Sơn ngửa đầu uống sạch chai rượu, rồi đặt chai rỗng sang một bên, đẩy cửa đi ra ngoài.
Cố Thanh Sơn đi ra quán trọ, đi vào con đường lớn náo nhiệt.
Hắn ngửa đầu quan sát.
Không có bầu trời, dòng chảy thời không hỗn loạn bên ngoài hòn đảo đều hiện lên rõ ràng, chỉ cách có một tầng kết giới.
Thế nhưng lại vẫn có mặt trời và mặt trăng nhân tạo.
Xem ra hòn đảo này cũng không phải là thế giới.
Trên đường có rất nhiều người đi lại, đều có bộ dáng già dặn, giống như lúc nào cũng có thể tiến vào trạng thái chiến đấu vậy.
Sau khi quan sát một lát, Cố Thanh Sơn cũng hiểu được tình hình của hòn đảo này.
Hòn đảo này cùng loại với một trạm trung chuyển.
Cách nơi này khoảng mấy ngàn kilomet, chính là lối vào của tận thế Bãi Tha Ma.
Muốn đi vào Tận thế Bãi Tha Ma, đều phải đi qua hòn đảo này.
Cho nên mọi người đều giao dịch, nghỉ ngơi, tiếp tế, tụ tập đồng đội tại nơi này, khi chuẩn bị sẵn sàng thì sẽ đi vào bên trong Tận thế Bãi Tha Ma để thám hiểm.
Tận thế Bãi Tha Ma là một nơi kỳ lạ, tất cả thế giới bị tận thế hủy diệt, phiêu lưu tại dòng chảy thời không hỗn loạn trong một thời gian dài, cuối cùng đều tụ tập tại nơi này.
Trong Bãi Tha Ma có cả tận thế chưa biến mất hoàn toàn lẫn rất nhiều thế giới bị hủy diệt.
Chúng sinh bị diệt sạch.
Thế nhưng vẫn có rất nhiều báu vật của những văn minh trong các thế giới này đều còn tồn tại, làm cho đám mạo hiểm giả thèm nhỏ dãi.
Cho nên hòn đảo cách gần Tận thế Bãi Tha Ma nhất được gọi là “Đảo Mạo Hiểm.”
Về sau phát hiện cái tên “Đảo Mạo Hiểm” có hơn tám ngàn lần đăng ký ở trong vô số thế giới, cho nên mọi người đều đổi tên nó thành “Đảo Mộng Mơ.”
Thông qua việc mạo hiểm cùng thăm dò, từ đó thực hiện giấc mơ của mình.
Điều đó là ý nghĩ của vô số người.
Cố Thanh Sơn vừa đi vừa quan sát, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng.
Trong một ngõ nhỏ bên trái, đều là cửa hàng thuộc văn minh khoa học kỹ thuật.
"Cuối cùng cũng tìm được."
Hắn lẩm bẩm, rồi đi vào trong ngõ nhỏ đó.
Rất nhiều cửa hàng kéo dài tới tận cuối ngõ nhỏ, Cố Thanh Sơn đi không lâu thì đã ngừng chân trước cổng một cửa hàng bán phi thuyền vũ trụ.
Trong cửa hàng này trưng bày mấy cái phi thuyền cực kỳ phong cách, tất cả đều được thiết kế theo phong cách khoa học kỹ thuật.
Người trong nghề như Cố Thanh Sơn chỉ cần quan sát một lát đều có thể đoán được ý nghĩ khi thiết kế cùng với công năng của những chiếc phi thuyền này.
Làm cho người ta nhìn hoa cả mắt.
Đáng tiếc rằng mình còn có nhiều chuyện muốn làm.
Nếu như không có tận thế, mình vừa mở một nhà hàng, vừa nghiên cứu phi thuyền không gian, lúc nào rảnh thì mang theo mọi người tới các thế giới khác nghỉ phép, cuộc sống được như vậy thì có chết cũng không tiếc.
Cố Thanh Sơn lại quan sát một lúc, mới chậm chạp rời khỏi nơi đây.
Không lâu lắm, hắn dừng lại trước cửa của một cửa hàng.
"Trạm Năng Lượng Kotler."
Nơi này là một trung tâm năng lượng, có thể tiếp năng lượng cho các trang bị của văn minh khoa học kỹ thuật, từ năng lượng nguyên thủy nhất là dầu khí tới năng lượng lượng tử xoắn ốc, kể cả năng lượng khởi động lực hút của lỗ đen, tất cả các loại năng lượng đều có ở nơi đây.
Mặc dù Laura có rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật, thế nhưng cô bé hầu như chỉ sưu tập các bảo vật của văn minh khoa kỹ, còn năng lượng thì dùng tiền mua là được rồi.
Cố Thanh Sơn lấy chiếc nhẫn: Truy Quang giả ra, rồi để cho dụng cụ phân tích tự phục vụ quét một lần.
Một giọng nữ từ trong phòng vang lên: "Xin chào ngài, loại hình năng lượng mà chiếc nhẫn của ngài cần đó là: module năng lượng micromet siêu mịn, xin hỏi ngài dùng phương thức nào để thanh toán?"
Cố Thanh Sơn hơi cứng lại, rồi một ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.
"Các ngươi tới từ thế giới văn minh khoa kỹ nào?" Hắn hỏi.
"Tổng bộ của chúng ta ở tại thế giới văn minh khoa học kỹ thuật mạnh nhất toàn bộ Chín trăm triệu tầng thế giới, Thành phố Supernova Shines." Giọng nữ kia mỉm cười rồi trả lời.
Chín trăm triệu tầng thế giới?
Xem ra là gặp đồng hương!
"Như vậy cũng tốt, ta là người của câu lạc bộ Thiết Quyền, có thể ghi nợ không?" Cố Thanh Sơn vui mừng, hỏi.
Giọng nữ kia dừng lại.
Vài giây sau, một giọng điện tử thay thế giọng nữ kia, nói với giọng cực kỳ máy móc và lạnh lẽo: "Xin chào, khách hàng đáng kính, cửa hàng của chúng tôi đã đóng cửa, xin hãy rời khỏi cửa hàng ngay lập tức."
Vẻ mặt vui mừng của Cố Thanh Sơn cứng đờ lại.
Hắn xoay nhẹ chiếc nhẫn, đổ ra một đống đá quý nguyên năng.
Rầm rầm...
Đá quý rơi xuống sàn nhà, phát ra những tiếng kêu vang êm tai.
"Ghi nợ thực sự rất thuận tiện mà, tại sao cứ phải trả bằng tiền mặt cơ chứ?" Cố Thanh Sơn phàn nàn, nói.
Giọng điện tử kia đã biến mất ngay lập tức.
Giọng nữ kia lại vang lên, kèm theo sự quyến rũ: "Khách hàng đáng kính, cửa hàng nhận được thông báo từ cấp trên, quyết định tạm thời kinh doanh thêm ba giờ, xin chờ một lát, chúng tôi sẽ bổ sung năng lượng cho chiếc nhẫn của ngài ngay lập tức."
Cố Thanh Sơn: "Các ngươi quá thực dụng đi!"
Giọng nữ cười lớn: "Tất cả đều vì sinh tồn mà."
Một lát sau...
Chiếc nhẫn Truy Quang giả đã hoàn thành việc bổ sung năng lượng.
Cố Thanh Sơn cất chiếc nhẫn đi rồi trở về nhà trọ.
Hắn đóng cửa lại, rồi lại bày ra vài pháp trận rất kín đáo, lúc này mới lấy chiếc nhẫn ra lần nữa.
Làm thế nào mới có thể khởi động cơ chứ?
Cố Thanh Sơn vuốt nhẹ chiếc nhẫn, rồi thử: "Tô Tuyết Nhi?"
Chiếc nhẫn tỏa ra một tầng ánh sáng.
Giọng nói của Tô Tuyết Nhi từ trong nhẫn truyền ra:
"Thanh Sơn, em đã thiết lập năng lực của chiếc nhẫn này tới mức cao nhất, toàn bộ năng lượng đều dùng để kích hoạt năng lực đó, cho nên em chỉ có thể nói với anh vài câu mà thôi."
"Trong tương lai của em, là một tương lai mà mọi thứ đều bị hủy diệt, chỉ còn lại em và Nữ thần Công Chính còn sống sót mà thôi."
"Chiếc nhẫn này là lực lượng cuối cùng của chúng em."
"Nó có một loại năng lực cực kỳ dặc biệt: "
"Lừa gạt: tính duy nhất."
"Năng lực này lợi dụng sự liên kết giữa các pháp tắc, rồi sinh ra một loại gợn sóng để ngụy trang, làm cho anh có thể ở cùng một không gian với anh trong quá khứ."
"Điều đó làm cho hành động của anh thuận tiện hơn nhiều, không cần sợ sẽ bị ba đại pháp tắc xóa bỏ nữa."
"Chú ý, vấn đề duy nhất là anh không thể bị anh trong quá khứ nhìn thấy, nếu không ngụy trang sẽ bị loại bỏ."
"Hiện tại hãy hành động đi, dù là đi Chín trăm triệu tầng thế giới hay đi thế giới Ác Quỷ, anh đều không cần lo lắng sẽ bị ba đại pháp tắc xóa bỏ nữa."
"Thanh Sơn, anh phải thay đổi tương lai, nếu không mọi thứ đều sẽ bị hủy diệt."
"Anh là hi vọng cuối cùng của chúng em."
Nói tới đây, giọng nói của Tô Tuyết Nhi dần dần biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận