Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1574. Quyền Pháp Thông Linh (1)


Đánh dấu
Nàng ta lấy ra một chiếc vòng cổ có buộc một khối xương, đeo lên cổ Cố Thanh Sơn.
"Cái này có thể bảo vệ ngươi, ngươi hãy đợi ở đây một lát, để ta xem tộc trưởng của ngươi đã trở về hay chưa."
Sau khi nói xong, Triệu Quỳnh đưa tay ra xoa đầu Lý Tam.
Cố Thanh Sơn đáng thương, bởi vì giả mạo Lý Tam cho nên cơ thể của hắn hiện tại đang là thiếu niên, chiều cao vẫn còn chưa tới bả vai của Triệu Quỳnh, chỉ có thể để mặc cho nàng ta xoa đầu.
Triệu Quỳnh cười cười, sau đó quay người rời đi.
Cố Thanh Sơn chầm chậm ngồi xuống.
Hắn sờ vào chiếc vòng cổ kia.
Trên Giao diện Chiến Thần, từng hàng chữ nhỏ dần dần hiện ra:
[Cốt Hoán Huyết.]
[Khúc xương này đã được Cốt sư xử lý, trở thành một loại bằng chứng, làm cho người đeo nó được một tồn tại thần bí nào đó bảo vệ, tại thời điểm nguy hiểm có thể ngăn cản một lần tấn công.]
[Người sở hữu: Triệu Quỳnh.]
Có "người sở hữu", nói cách khác, Cốt sư cho người khác cái gì thì cũng có thể lấy lại được vật đó.
Cố Thanh Sơn nhàm chán buông tay ra.
Mình cũng cần bảo vệ hay sao?
Đương nhiên là không.
Điều mà mình có thể làm bây giờ chính là ở nơi này chờ đợi.
Chờ tới lúc hoàn thành việc mua bán bản thân mình, sau đó đi cùng Triệu Quỳnh tới lưu phái Sơn Hải, đi quan sát thế giới này và tìm kiếm bí mật của nó.
Dù sao, Hang Sâu Vạn Thú là một nơi không kém hơn thế giới Ác Quỷ. Chỉ hi vọng loại thăm dò này của mình có thể giúp ích cho tương lai bi thảm kia.
Về mặt thời gian thì bên trong chín trăm triệu tầng thế giới, chính mình mới vừa trở về từ thời đại thượng cổ, rất có thể đang đi cùng Lâm tìm một nơi chữa thương.
Có lẽ vẫn chưa gặp được Đại Ca.
Cho nên, vẫn đủ thời gian.
Vậy thì chờ đi.
Cố Thanh Sơn nhắm mắt lại, từ trong mớ tri thức do các thế giới đã bị hủy diệt truyền cho mình, lấy ra một vài loại quyền pháp xuất sắc, bắt đầu lĩnh ngộ.
Mặc dù hiện tại hắn không thể thăm dò xem tồn tại thân rắn đầu người kia đã truyền cho mình cái gì, thế nhưng hiện tại hắn đã là một Quyền sư thông linh.
Bây giờ, mặc dù có được võ kinh do Lâm truyền cho làm cơ sở, thế nhưng vẫn nên học thêm nhiều loại quyền pháp mới tốt.
Ít nhất là để giả vờ cho càng giống hơn.
Vài giây sau...
Cố Thanh Sơn đột ngột mở to mắt ra.
Không đúng!
Mình sẽ không dẫn đám côn trùng mặt người kia tới, điều mà Vạn Thánh Đao Tôn và Triệu Quỳnh lo lắng sẽ không xảy ra!
Nói dối nhiều vậy, cuối cùng lại còn tự lừa luôn cả chính mình?
Cố Thanh Sơn hơi xấu hổ, thả thần niệm ra quan sát mọi nơi xung quanh.
Mật thất không còn ai nữa cả.
Bên ngoài cũng không có người.
Hiện tại, vào lúc này, mình có thể thăm dò năng lực mà tồn tại đầu người thân rắn kia truyền cho rồi.
Cố Thanh Sơn nâng hai tay lên, nắm chặt thành quyền.
Trên hai nắm đấm của hắn bỗng nhiên xuất hiện từng đường phù văn thiên nhiên rất huyền ảo.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào chỗ phù văn thiên nhiên ẩn hiện ở trên nắm đấm mà không biết làm gì tiếp theo.
Mặc dù từ ký ức của Trương thiếu chủ, hắn biết được những tri thức của thế giới này, thế nhưng trong số tri thức này lại không có tình huống giống bây giờ.
Trước mình, chưa ai trong tộc có thể thành công thông linh với cái vảy giáp kia cả.
Thế thì tiếp theo mình nên làm gì đây?
Cố Thanh Sơn hỏi: "Giao diện Chiến Thần, nếu ta muốn sử dụng những phù văn này thì cần làm những gì?"
Giao diện Chiến Thần: [Xin hãy hỏi những người càng chuyên nghiệp hơn.]
Sau khi nói xong, nó lấy đi năm trăm hồn lực.
Cố Thanh Sơn không để ý số hồn lực kia mà rơi vào trầm tư.
Có lẽ phải làm như Giao diện Chiến Thần vừa nói, phải tìm cao thủ của lưu phái Sơn Hải mới có thể giúp hắn việc này.
Những người kia có kiến thức rất sâu rộng, chắc chắn sẽ biết rõ về tình hình thông linh hơn Trương thiếu chủ nhiều.
Kiến thức sâu rộng...
Cố Thanh Sơn nghĩ nghĩ, bỗng nhớ tới một tồn tại.
Là cái tên có được công năng "Tình báo của Chiến Thần".
Hắn lấy bức tượng con gà trống bảy màu ra, giật nhẹ mào gà của nó.
"Ố ồ, chào nhóc!"
Gà trống sống lại, ngáp một cái.
"Ừ, ngươi biết rất nhiều chuyện, cho nên ta đặc biệt mời ngươi ra để chỉ bảo ta." Cố Thanh Sơn nói rất lễ phép.
"Đơn giản, đơn giản, lần này muốn hỏi cái gì?" Gà trống hỏi.
Cố Thanh Sơn giơ đôi tay có được phù văn thiên nhiên lên cho nó nhìn.
Gà trống giật mình, nói: "Hả, đây chính là nghi thức thông linh mà? Cậu đã hoàn thành nghi thức rồi cơ à, thế cậu hãy thử đánh một quyền cho ta xem xem."
Cố Thanh Sơn đứng dậy, đấm một quyền vào hư không.
Những phù văn trên tay hắn theo đó mà chớp động, giống như đã cảm ứng được một quyền này của Cố Thanh Sơn vậy.
"Rất tốt, chính là như vậy."
Gà trống nói, sau đó nó lôi ra một cái máy đếm, cũng không biết nó lôi từ đâu ra nữa:
"Nhóc, lực lượng truyền thừa mà cậu nhận được khi thông linh được chứa bên trong phù văn."
"Tiếp tục đấm đi, tới khi trên máy đếm này tới số một trăm là được."
"Làm vậy để làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đừng hỏi vớ vẩn, với cái đứa không hiểu cái gì như cậu thì tôi có giải thích cũng không có tác dụng, cứ làm theo là được." Gà trống liếc xéo qua.
Cố Thanh Sơn đành phải làm theo.
Đúng vậy, mặc dù con gà này rất không thân thiện, thế nhưng nó đang giúp mình.
Khi Cố Thanh Sơn tự an ủi mình thì con gà trống kia lại bồi thêm một câu:
"Nhớ kỹ, chuyển cho tôi năm trăm ngàn hồn lực nhé."
Năm trăm ngàn!
Cố Thanh Sơn hơi khó chịu mà hỏi: "Khi trước, lần nhiều nhất mới có một trăm ngàn thôi mà, tại sao lần này lại lên tới năm trăm ngàn?"
Gà trống lười nhác nói: "Há, hiện tại cậu đang trong giai đoạn phát tài, đương nhiên là tôi phải tăng giá lên rồi."
"Hơn nữa, với loại nhà giàu mới nổi như cậu thì chắc hẳn phải thoải mái mà chi tiêu hồn lực vì kiến thức và tình báo chứ."
Cố Thanh Sơn im lặng.
Nếu không tính gia vị thì cách làm món thịt gà kho tàu chính là thái thịt gà thành khối, cho vào nước rửa rồi vớt ra cho khô, sau đó đổ thịt vào chảo dầu đang sôi, dùng lửa lớn xào tới khi hơi vàng, rồi chuyển thành lửa nhỏ, kho khoảng vài chục phút là ngon.
Còn món gà chiên xù nữa, phải tẩm ướp gia vị trước rồi hong khô, sau đó cho vào chảo dầu chiên thì thịt gà mới giòn và ngon được.
Ánh mắt của Cố Thanh Sơn đảo qua đảo lại trên người con gà trống trước mặt này, trong đầu đã xuất hiện vài món ăn có thể chế biến từ gà rồi.
"Nhóc... À người anh em, ánh mắt của cậu là có ý gì?" Gà trống bị Cố Thanh Sơn nhìn mà cảm thấy lành lạnh.
"Không có gì, ngươi nghĩ nhiều rồi."
Cố Thanh Sơn thay đổi tư thế, chuẩn bị đấm ra.
Ở đây xung quanh vắng lặng, hắn cũng không sợ người khác nói mình là tâm thần, cho nên cứ nhắm vào hư không mà đấm.
Hắn thi triểu luôn bộ quyền pháp võ đạo do ý chí chư giới còn sót lại truyền thụ.
Sau khi tu luyện võ kinh mà Lâm truyền cho, lại được ý chí thế giới truyền tiếp quyền pháp, lúc này Cố Thanh Sơn luyện quyền cũng khá là chuyên nghiệp.
Gà trống nhìn một lát, bởi vì khá nhàm chán mà bắt đầu khiêu vũ, vừa khiêu vũ vừa hát một bài vè:
"Ta thấy người này, người này rất không đơn giản."
"Rõ ràng là kiếm tu, tại sao quyền pháp cũng xuất sắc như vậy?"
"Bởi vì ngươi..."
"Quyền đấm Trật Tự, chân đá Hỗn Loạn, giải phóng linh hồn, một thân đầy tài năng. Trong muôn hoa ngươi vẫn xuất sắc nhất: Hát, nhảy, đánh nhau đều là sở trường, lẳng lơ nhất trong toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới, lẳng lơ nhất à á a."
Con số trên máy đếm thay đổi liên tục, chỉ một lát đã tới một trăm.
Đinh!
Máy đếm phát ra một tiếng vang trong trẻo.
"Xong rồi!" Gà trống hét lớn.
Cố Thanh Sơn: "..."
Con gà này có phải bị cúm rồi hay không?
Đúng lúc này, trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện từng dòng chữ nhỏ:
[Chú ý: Chú Ngữ Thanh Long của ngài đã lên cấp, thế nhưng Chú Ngữ Thanh Long của ngài cũng đã ảnh hưởng tới con gà này, cho nên nó đã học được rap.]
[Xin đừng để ý nhiều quá, nó chỉ muốn biểu diễn trên sân khấu của mình mà thôi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận