Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2711. Phá Chướng Thần Trụ (2)



Cố Thanh Sơn quét mắt nhìn qua, thu lại đoạn cột Thanh Đồng bị chặt đứt, tiếp tục bay về phía trước.
Hắn dừng lại trước cột Thanh Đồng, tiếp tục làm việc.
Một trận nổ vang.
Cây cột lại bị hắn chém đứt một đoạn, lơ lửng trong hư không tăm tối.
Cố Thanh Sơn đang muốn đi lấy, trước mắt bỗng nhiên hiện lên dòng nhắc nhở:
[Có người đang thử thu hồi Phá Chướng Thần Trụ.]
Cố Thanh Sơn lập tức phóng mắt nhìn qua, chỉ thấy cột Thanh Đồng đột nhiên chấn động, nhanh chóng bay thẳng về một hướng nào đó.
Cùng lúc đó, xung quanh cột Thanh Đồng hiện ra ảo ảnh của một thế giới.
Trong thế giới kia tỏa ra một khí tức hung ác nào đó, như thể sẽ phá tan chướng ngại xông ra bất cứ lúc nào.
Một giọng nói ong ong vang lên từ trong thế giới kia:
“Đủ rồi, con kiến hôi trong hư không nhà ngươi không nên trộm đồ của ta nữa.”
Như vậy Cố Thanh Sơn không đuổi theo được nữa rồi.
Đứng sau Chúa tể Thanh Đồng, không phải là thuật Nhất Nhân Vạn Sinh sao?
Cố Thanh Sơn vẫn duy trì cảnh giác, ánh mắt lại dán chặt vào đoạn cột Thanh Đồng vừa bị chặt đứt.
Mỗi một đoạn cột Thanh Đồng bị chặt đứt giống như đang chịu đựng một sức mạnh nào đó, lắc lư lay động rồi bay về phía cột Thanh Đồng ban đầu.
Ngay cả mấy đoạn bị chặt đứt này mà đối phương cũng không muốn buông tha!
Trong lòng Cố Thanh Sơn thẫm nghĩ, bên tai bỗng vang lên một giọng nói:
“Đáng tiếc, đáng tiếc.”
Đây là giọng của Định Giới Thần Kiếm.
“Sao vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngươi còn nhớ không? Năm đó ta bị đạo Ác Quỷ và Long tộc liên hợp triệu hoán tới, thực lực bị phong ấn, sau đó lại bị thương, giả vờ bị vỡ nát, rồi mới miễn cưỡng lừa gạt kẻ địch, cuối cùng gặp được ngươi.”
“Ta nhớ.” Cố Thanh Sơn gật dầu nói.
“Nguyên liệu trên cột Thanh Đồng này vừa đủ... Chúng có thể giúp ta chữa trị thương tích, gỡ bỏ phong ấn sức mạnh.” Định Giới Thần Kiếm nói.
Cố Thanh Sơn ngẩn ra, quay đầu nhìn nữa đoạn cột Thanh Đồng trong hư không.
Đã như vậy...
Sao có thể để cho ngươi chạy?
Cố Thanh Sơn khẽ quát một tiếng: “Duy Tôn!”
“Vù...”
Trong hư không vang lên một tiếng than dài, sau đó là một loạt tiếng “vù vù vù vù vù vù vù vù vù vù” đầy hưng phấn.
Trong nháy mắt, bỗng đoạn cột Thanh Đồng bị cắt đứt đã không thấy tăm hơi.
Toàn thân Cố Thanh Sơn phóng ra ánh kiếm cuộn trào mãnh liệt, lập tức lao vào hư không.
Ảo ảnh thế giới kia lắc lưa một cái, chợt vang lên tiếng rống giận: “Tên trộm chết tiệt!”
Nhưng Cố Thanh Sơn đã quyên qua hư không xa xôi.
Hắn cố hết sức bay đi...
Định Giới Thần Kiếm đi theo phía sau hắn, vui mừng nói: “Ngọc bội hồ lô này của ngươi thật hữu dụng... Ban nãy nó nói cái gì?”
“Sau này sẽ kể cho ngươi.”
Cố Thanh Sơn đáp một câu, xong quát lên: “Sơn Nữ!”
Chỉ thấy tại không trung trước mặt hắn, ảo ảnh thế giới không ngừng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, có vô số quái vật nhảu ra, ý đổ ngăn chặn con đường phía trước.
“Công tử, ta đây!” Giọng nói của Sơn Nữ vang lên.
Cố Thanh Sơn mặt mày căng thẳng.
Hắn thấy một cây cột Thanh Đồng nối liền trời đất xuất hiện cách đó không xa.
Xem ra đối phương thật sự nổi giận.
“Địa kiếm, ngươi cũng ra tay!” Cố Thanh Sơn nói.
“Được.”
Địa kiếm cũng hiện lên sau lưng hắn.
Chỉ thấy hai thanh kiếm chém một nhát giữa không trung.
Sơn Kiếm Đoạn Pháp!
Địa kiếm chém hết tất thảy!
Cố Thanh Sơn lập tức hóa thành một đường ánh kiếm sáng chói, chém hết yêu ma quỷ quái dọc đường, phá vỡ tầng tầng ảo ảnh thế giới, thoát khỏi nguy hiểm.
Ánh kiếm lóe lên, sau đó không thấy bóng dáng.
Hoàn toàn không đuổi kịp.
Bên trong một vùng hư không tăm tối.
Cố Thanh Sơn đứng đấy bất động, hình như đang xuất thần.
Thời gian đang chậm rãi trôi qua.
Bốn phía tĩnh mịch, hết thảy bình yên vô sự.
"Xem ra đã cắt đuôi được rồi..."
Hắn thì thầm một tiếng, từ từ nhắm hai mắt, bắt đầu tổng kết được mất của trận chiến vừa rồi.
—— Nhất tộc Thời Gian nói, nhánh sông thời gian không thể gánh chịu nổi con đường mà hắn đã sáng tạo..
Hắn chỉ có thể rời khỏi nhánh sông, trở lại trong dòng chảy thời gian bình thường, và trong quá trình không ngừng giao chiến, tìm kiếm ra một con đường.
Vừa rồi mỗi một lần giao thủ, cũng chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi mà thôi.
Nhưng quay đầu lại nhìn, Cố Thanh Sơn tin tưởng chắc chắn tất cả những quyết định của chính mình lúc lâm chiến đều là chính xác.
Thuật Cô Hồng Phi Tiên, cái coi trọng đầu tiên chính là nắm chắc chiến cơ trong thời gian cực ngắn, trong chớp mắt hoàn thành chiến đấu.
—— Nếu không căn bản trốn không thoát.
Thế nhưng...
Trên cơ sở có thể giữ mạng, làm cách nào để dùng Thuật Cô Hồng Phi Tiên tăng lên chiến lực đây?
Quả thật, có thể chạy thoát từ trong tay Thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, đã đủ để chứng minh tiền cảnh của thuật này.
Nhưng đây là con đường của những kiếm tu.
Ngoại trừ giữa được mạng sống ra thì nó nên có được pháp môn tiến thêm một bước, để các kiếm tu trở nên càng mạnh.
"Động cùng tĩnh, nhanh và chậm..."
Cố Thanh Sơn nỉ non, trong lòng không ngừng thoáng hiện ra những đoạn ngắn chiến đấu trước đó.
Có thể chém ra tất cả những con quái vật ngăn trở, là nhờ vào hai nhân tố.
Thứ nhất, thuật thi triển nhanh như sấm sét, thường sẽ vượt ra khỏi tốc độ ứng phó của kẻ thù.
Cái này giống như biện pháp giết địch bình thường của mình vậy.
—— Không cho đối thủ cơ hội thi triển.
Chỉ có điều, trước kia là dựa vào các loại mưu lược hoặc đánh bất ngờ, còn bây giờ thì chỉ cần dựa vào tốc độ và khả năng quan sát thời cơ, phán đoán thuần túy.
Thứ hai, sau khi thân hóa ánh kiếm, mình cũng dần dần quen thuộc việc nắm giữ các thần thông kiếm thuật, đã có thể đồng thời thi triển nhiều loại thần thông khác nhau.
Tỉ như vừa rồi, lấy "Đoạn pháp" của Kiếm Thần Sơn Lục Giới tăng thêm "Địa Quyết” của Địa Kiếm, đã trực tiếp phá vỡ vòng vây của tất cả quái vật, chạy ra khỏi lồng chim.
Chờ một chút!
Thần thông của song kiếm?
Nếu như vậy ——
Cố Thanh Sơn trầm ngâm một lát, đột nhiên mở mắt ra.
Năm chuôi Trường Kiếm cảm nhận được suy nghĩ của hắn, chậm rãi hiển hiện ở phía sau hắn.
Chỉ thấy năm chuôi Trường Kiếm cùng nhau giơ lên, trảm một cái về hướng hư không ——
Oanh! ! !
Trận gió tứ tán, trên người Cố Thanh Sơn tỏa ra kiếm mang ngũ sắc, cả người tựa như thần linh hạ phàm.
Hắn cẩn thận cảm nhận một lát, rốt cuộc nói khẽ: "Hóa thành ánh kiếm là bước đầu tiên... Như vậy, bước thứ hai hẳn là như thế này..."
Thân là kiếm tu, vốn đã cùng kiếm của mình vĩnh viễn không chia lìa.
Sau khi đã có Thuật Cô Hồng Phi Tiên, quan hệ giửa kiếm tu và kiếm sẽ càng không có gì phá nổi nữa!
Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn về phía con đường ban đầu chạy đến đây.
—— Thời gian mình chạy trốn không dài.
Những con quái vật kia chắc hẳn vẫn chưa triệt để rời đi.
"Cuối cùng vẫn muốn thực chiến kiểm nghiệm một phen... Vậy thì đi thử xem!"
Tiếng nói vừa dứt, chỉ thấy kiếm mang ngũ sắc lóe lên, trong nháy mắt đã đi xa ngàn vạn dặm.
...
Hết chương 2711.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2712
Bạn cần đăng nhập để bình luận