Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2958. Lại gặp



Nàng xem về phía nén hương, mới bị đốt đi một chút mà thôi.
Trong bức họa, thư sinh gật gật đầu, bóng dáng dần dần nhạt đi.
Cố Thanh Sơn đợi mấy giây.
Lại một tên tu sĩ xuất hiện ở trước mắt Cố Thanh Sơn.
Đây là một hòa thượng.
Tay hắn ta cầm một thanh Trường Kiếm, trong mắt lộ ra tia mê mang.
“Vấn đề của ta, là hỏi kiếm tâm.” Hòa thượng ngơ ngác nhìn vào Trường Kiếm trong tay, nói ra.
“Hỏi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Lấy kiếm chém giết chúng sinh, chúng sinh tuy vào luân hồi, lại không cách nào tiêu trừ ý nghĩ xằng bậy và chấp niệm, ngược lại là nguyên nhân của nhân quả tương lai.”
“Nếu như vậy, hà tất không giết chúng sinh, hà tất không sử dụng kiếm?”
“Xin hỏi thí chủ, người sử dụng kiếm đến cùng phải tự xử trí như thế nào?” Hòa thượng hỏi.
Lại là câu hỏi này!
Cố Thanh Sơn lộ ra ý cười.
Vấn đề này, nếu bị kéo đi vào trong vòng lẫn quẩn đó thì sẽ bị phá hủy đạo tâm.
Hai người hòa hòa khí khí đứng đấy luận đạo, kỳ thật càng thêm hung hiểm so với chém chém giết giết bên trong đám yêu ma.
Nếu là bị hỏi dao động, đạo tâm cũng sẽ theo đó mà vỡ vụn.
Người tu đạo mà ngay cả đạo tâm cũng bị phá, con đường tu hành sẽ trì trệ lại, cuối cùng khó mà tiến thêm.
Hòa thượng dừng một chút, trên mặt mang theo một tia vui mừng, hắn ta nói: “Mấy chục năm qua, ta góp nhặt kiếm ý của thiên hạ, cuối cùng đạt được hai đáp án.”
“Mời nói.” Cố Thanh Sơn đơn giản mà đáp.
Hòa thượng khoát tay chận lại: “Đây đều là cách nói mà các kiếm tu tôn sùng gần vạn năm qua, cách nói thứ nhất chính là, mặc kệ hắn như thế nào, từ một kiếm chém ra của ta, thẳng đến khi chém ra một mảnh thiên địa, giáo hóa vạn vật sinh linh một lần nữa, đều nghe ý ta.”
“Cách nói thứ hai chính là, tu hành như đi ngược dòng nước, kiếm thuật cũng như thế, nếu ai ngăn cản kiếm đạo của ta, chính là kẻ thù sinh tử của ta, cho dù là lão thiên, cũng chém cho ngươi xem.”
Hòa thượng thi lễ, nói: “Hai cách nói như thế, chính là chân ý của kiếm tu, thí chủ cảm thấy như thế nào? Xin cách nói của thí chủ.”
Cố Thanh Sơn cười cười, nói ra: “Đầu tiên, cách nói gần vạn năm qua mọi người tôn sùng, cũng chỉ là cách nói mà thôi; Tiếp theo, cái gọi là chân ý kiếm tu——”
Hắn thản nhiên đi đến hướng hòa thượng.
“Chuôi kiếm trên tay của ta chính là bội kiếm của thánh nhân, chạm vào thì chết, hòa thượng cẩn thận đấy.”
Trường Kiếm ra, kiếm khí thành tơ, trong nháy mắt đã quấn lên người của hòa thượng kia.
Hòa thượng biến sắc, quát lên: “Ta đang luận đạo với ngươi, vì sao ngươi lại ra tay?”
Hắn vừa ngăn cản mấy lần, chỉ thấy tất cả kiếm khí bỗng nhiên ngưng tụ thành một ánh trăng.
—— Đây là bí kiếm!
Tay chân hòa thượng đại loạn, không thể không toàn lực ngăn cản.
Chỉ một thoáng, ánh trăng như khói nhẹ như sương mù, mặc cho hòa thượng xuất kiếm như gió cũng không cách nào ngăn cản mảy may.
Hòa thượng đột nhiên cứng đờ.
Chẳng biết lúc nào, chuôi kiếm này đã gác lên trên cổ hắn ta.
Cố Thanh Sơn nhìn vào hắn, hỏi: “Hòa thượng, hiện tại kiếm của ta chỉ cần nhẹ nhàng khẽ động, là có thể cắt đứt cái đầu của ngươi, về phần cách nói của ngươi, có ích lợi gì trước kiếm của ta kia chứ?”
Hòa thượng mang sắc mặt phức tạp, mở miệng nói: “Nhưng đạo lý không đúng.”
“Đạo lý cứ để các ngươi nói với nhau đi, ta chỉ phụ trách giết các ngươi —— các ngươi chết thì cũng đã chết rồi, chắc hẳn về sau sẽ không lại tới tìm ta phân rõ phải trái.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đạo lý không rõ ràng, cho dù thí chủ giết ta, cuối cùng vẫn nói không rõ được như thế nào là kiếm tâm.” Hòa thượng nói.
“Ta sớm đã nói cho ngươi biết.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cái gì?”
“Kiếm chính là đạo lý.”
Hòa thượng ngơ ngẩn, lại nói: “Vậy thì thiên hạ muôn dân ——”
“Ngươi giết muôn dân là chuyện của ngươi, không nên trách kiếm của ngươi.”
“Vậy thì giáo hóa vạn vật chúng sinh ——”
“Ngươi chỉ là một người dùng kiếm, có thể dạy người ta sinh con hay dạy được người ta cưới vợ? Từ trước đến này ta chưa từng có loại tự tin mù quáng này.”
“Vậy thì người ngăn kiếm đạo của ta ——”
“Ngươi muốn giết ai thì giết, đừng tìm cái gì mà kiếm tâm để làm cái cớ, dối trá.”
Hòa thượng tạm thời nói không ra lời.
Bên ngoài bức tranh, cung nữ bỗng nhiên nhếch lên khóe miệng.
“Đồng tử mà Địa Kiếm chọn trúng này thật sự có mấy phần khí độ không tầm thường, xem ra đúng là hạt giống kiếm tu.”
Nàng đưa tay lấy ra một tấm Truyền Tấn Phù sương mù mịt mờ.
“Câu mắng ‘Dối trá’ này vô cùng tốt, lão lừa trọc ngươi dùng lý lời chặn họng ta, hiện tại ta chặn họng lại, nhìn ngươi trả lời như thế nào.”
Cung nữ nói xong thì thúc giục linh lực trên tay, Truyện Tấn Phù lập tức hóa thành ánh lửa, bay về hướng chân trời.
Sóng mắt cung nữ lưu chuyển, tự nhủ: “Hình như tiểu tử này là lao ra từ bên trong lũ yêu ma, nhưng cụ thể là xảy ra chuyện gì, còn phải chờ hắn thành công lấy được bảng rồi lại nhìn.”
Nàng tiện tay ấn ra một pháp quyết, Cố Thanh Sơn lập tức nhảy ra ngoài từ trong bức họa.
“Vậy là thông qua rồi sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Cung nữ nói: “Thông qua.”
“Thôi được, hòa thượng kia còn muốn lấy kiếm nói lý sự, ta sợ nói thêm gì nữa thì sẽ tung một kiếm trị hắn, vậy thì khó coi lắm.” Cố Thanh Sơn hết sức tự nhiên mà nói.
Tâm tình của cung nữ lập tức rất tốt, cười nói: “Đúng, trên con đường tu hành nào có nhiều thuyết giáo như vậy, kỳ thật chém một kiếm càng tốt hơn —— lúc đầu ta còn chuẩn bị mấy ải khảo nghiệm, nhưng bây giờ ta quyết định, lập tức sẽ cho ngươi đi thử kiếm bảng một lần.”
Cố Thanh Sơn vui vẻ nói: “Đa tạ!”
Địa Kiếm bỗng nhiên hừ một tiếng trong tâm của hắn, nói: “Vừa rồi ta còn lo lắng ngươi không có cách nào đi vào Bách Hoa cung lần nữa —— Chậc, ta thật là tự chuốc lấy khổ.”
“Thế nào?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên mà nói.
“Tính tình hung hăng của hai thầy trò các ngươi không ai thua ai cả, quả thực là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, làm sao có thể không tụ lại với nhau kia chứ.” Địa Kiếm nói.
Hết chương 2958.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2959
Bạn cần đăng nhập để bình luận