Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2494. Người múa dẫn đầu (2)


Đánh dấu

Tất cả mọi người nhìn về phía nàng.
Vũ nhảy lên sàn gỗ, lớn tiếng nói: "Đạo của ta, gian nan, các ngươi không cách nào thành được; nhưng ta sớm muộn gì cũng sẽ tìm được phương pháp, giúp. . ."
Tiếng nói của nàng bỗng im bặt, nàng quay đầu nhìn sâu vào nơi vốn là cánh rừng.
Chỉ thấy một con côn trùng khổng lồ đã xuất hiện.
Nó lây dính khí tức hủy diệt, triệt để hóa thành sinh vật tận thế.
Côn trùng nhìn thấy cư nhiên có nhiều sinh linh như vậy, lập tức hưng phấn lên, phát ra một tiếng kêu sắc nhọn.
Đám người vượn hoảng hốt, đồng loạt chuẩn bị nghênh chiến.
Vũ lại vung thẻ bài trong tay lên.
Chỉ một thoáng, con côn trùng cao chừng năm người kia đã biến mất.
—— Nó bị thu vào trong thẻ bài.
Tấm thẻ này được cấu thành từ toàn bộ sức mạnh của Vũ, đã bao hàm quyền năng kỳ quỷ cường đại, bên trong là một thế giới hoàn chỉnh.
Côn trùng tiến vào thế giới kia, như giọt nước rơi trong biển cả, căn bản không tạo nên được bọt nước nào cả.
Hơn nữa, bên trong thế giới kia không có bất kỳ sinh linh nào.
—— Cũng không bàn đến chuyện hủy diệt nữa.
Coi như thế giới hủy diệt, vách ngăn mà thế giới thẻ bài tạo dựng nên vẫn ở đó.
Huống chi bản thân Vũ đã cường hóa sức mạnh phong bế của thế giới Trắc, cho nên cũng không sợ con côn trùng này có thể làm ra gì nghiêng trời lệch đất.
Vũ phủi phủi tay, tiếp tục nói: "Chúng ta đi qua núi hang mùa đông, về sau trừ kiếm ăn ra, tận lực không nên đi ra ngoài, phải ẩn nấp, phát triển sức mạnh!"
Ngôn ngữ của nàng đã rất trôi chảy, lộ ra một sự tự tin trước nay chưa từng có.
. . .
Trong mật thất sắt thép.
Cuộc rút thăm vẫn còn đang tiếp tục.
Gã khổng lồ hai đầu nằm ở một góc hẻo lánh mà ngáy o o, chỉ chờ cuộc rút thăm kết thúc.
Mặc dù không thể kéo dài thời gian, nhưng nó cũng đã che giấu được sự phát triển thật sự của văn minh mình.
Không ai biết Cố Thanh Sơn còn đang ở lại trong thế giới người vượn, mỗi một người vượn đều có mấy trăm loại chúc phúc trên người, bọn chúng khai sáng cho vô số các loại văn minh khác nhau, thậm chí ngay cả Kỳ Quỷ Trắc cũng đã ra đời.
Trước mắt, mỗi một gã Thánh Tuyển giả, quái vật, sứ giả danh sách và các nhân vật bí ẩn, đều chỉ biết văn minh của gã khổng lồ hai đầu vẫn còn trong giai đoạn mông muội.
—— Nếu có thể rút được lá thăm giao chiến với gã khổng lồ hai đầu thì tốt rồi.
Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nghĩ như thế trong lòng.
Đột nhiên, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Gã khổng lồ hai đầu mở mắt ra, nhìn lại nơi cách đó không xa.
Chỉ thấy một tên Thánh Tuyển giả đã dần dần mất đi sinh mệnh, hóa thành một vũng máu mà rơi xuống mặt đất.
"Xảy ra chuyện gì?" Gã khổng lồ hai đầu thầm nói.
Cả đám người im lặng đứng nhìn.
"Tận thế! Là tận thế quét tới!" Có người la hoảng lên.
Đúng vậy, mỗi một văn minh đều phải trải qua sự càn quét của tận thế, văn minh bị hủy diệt thì Thánh Tuyển giả cũng theo đó mà chôn cùng!
Lần này tất cả mọi người đều lo lắng.
"Nhanh! Kẻ nào còn không rút thăm, nhanh rút đi chứ!" Một người la lớn lên.
"Hút xong chúng ta phải trở về cứu văn minh!" Một người khác cũng nói.
Phần lớn đều đang bắt đầu thúc giục.
Nhưng mà, những kẻ ban đầu còn chưa tiến lên rút thăm kia, vẫn mang dáng vẻ hết sức bình tĩnh.
Bọn chúng có thứ có tự mà cùng đợi rút thăm, biểu cảm trên mặt không có chút rung động nào.
"Gấp cái gì." Một người cao lớn cất tiếng.
"Đúng, dù sao các ngươi đều phải chết, cần gì phải gấp gáp chứ?" Kẻ lùn bên cạnh hắn cũng hùa theo.
Tiếng nói của hai người nọ vừa dứt, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Những Thánh Tuyển giả đó đều đã mất đi sinh mệnh, hóa thành từng bãi từng bãi máu tươi.
Máu chảy thành sông.
Trong mật thất dần dần khôi phục tĩnh mịch.
Số người còn lại không nhiều lắm.
Chỉ không đến mười người.
Gã khổng lồ hai đầu híp mắt, nhìn lại hai người vừa rồi kia.
"Mùi của bọn danh sách. . ."
Gã khổng lồ hai đầu nhỏ giọng thầm thì trong lòng.
Đột nhiên, một tiếng nói khác bỗng vang lên:
"Có điều không đúng, văn minh mông muội không có khả năng gắng gượng qua được tận thế —— Gã khổng lồ này đã sớm phải chết."
Một tên sứ giả danh sách trầm giọng mà nói.
Tất cả mọi người còn lại cùng quay đầu, nhìn về phía gã khổng lồ hai đầu.
Đúng vậy.
Nếu thật sự là một văn minh mông muội, vậy đáng lẽ vừa rồi gã khổng lồ hai đầu này phải hóa thành vũng máu tươi giống như đám Thánh Tuyển giả đó mới đúng,.
Nhưng Lục Đạo Luân Hồi lại thừa nhận cách nói của gã khổng lồ nọ.
Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở điểm nào chứ?
Tất cả mọi người bắt đầu thận trọng.
Gã khổng lồ hai đầu khẽ giật mình, lập tức gương mặt có chút ngượng ngùng.
Gã đột nhiên nhảy đến giữa sân, bày ra một tư thế rất phong cách, nói: "Đã bị các ngươi xem thấu rồi, như vậy ta đành ăn ngay nói thật —— "
"Kỳ thật đây là một bí mật kinh thiên động địa đó."
"Ta là con trai của Lục Đạo Luân Hồi!"
"—— Con ruột đấy!"
Quái vật càng ngày càng nhiều.
Bất kể là côn trùng, dã thú, phi cầm, cá bơi hoặc cái gì khác, chỉ cần bị sương mù tím nhiễm phải thì sẽ lập tức biến thành quái vật chỉ biết đến chuyện hủy diệt.
Vũ dẫn theo tộc nhân của mình tránh khỏi rừng rậm băng tuyết thật xa, bôn ba một ngày một đêm trong cơn mưa lạnh, rốt cuộc cũng đã tới chân ngọn núi cao nằm ở thượng du dòng sông.
Trên đường đi trải qua vô số gian nguy, cũng may nàng có tấm thẻ bài kia, gặp phải quái vật cường đại thì trực tiếp đưa đến thế giới tướng vị, lúc này mới có thể thành công xuyên qua rừng cây.
Trên núi.
"Cuối cùng cũng đã tới."
Vũ nhẹ nhàng thở ra, thu hồi thẻ bài, nhanh chân đi đến trước một sơn động ẩn nấp.
Đây là một nơi đóng quân khác, bình thường không dúng đến, chỉ trước khi đám người vượn trải qua mùa đông mới đến nơi này tránh né gió tuyết.
Hiện giờ cũng không cách mùa đông xa mấy nữa.
Đám người vượn đã sớm bắt đầu dự trữ lương thực ở nơi này, chuẩn bị dùng chúng để qua mùa đông này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận