Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1847. Người Giết Quỷ Đỏ Là Ai? (1)


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn đứng đấy một lát nữa.
Trời dần dần tối xuống, trở nên âm u.
Gió lạnh gào thét rất thê lương.
Mưa rơi.
Cố Thanh Sơn ngừng một lát, tới tận khi không cảm nhận được thần niệm đang nhìn trộm thì mới nói nhỏ: "Nàng ta vẫn luôn cần 'Quyến Luyến'..."
Nghĩ lại, Reneedol vẫn luôn muốn có được kỹ năng vận mệnh của Phi Nguyệt.
Hiện tại, nàng ta đã có được kỹ năng này từ trên tay mình.
Chỉ là nàng ta vẫn còn không biết.
Linh hồn của mình đã được giải phóng, năng lực mà mình có cũng quá nhiều và quá tạp, có lẽ nàng ta còn chưa nhìn thấy kỹ năng này.
"... Không thể để nàng ta phát hiện năng lực này..."
Ánh mắt Cố Thanh Sơn ẩn chứa sự kiên quyết.
Nếu như Reneedol có được "Quyến Luyến" thì nàng ta sẽ biến mọi thứ đều trở nên thuận lợi.
Hiện tại, chỉ là do kiến thức của nàng ta đối với thế giới quá ít, chứ vận mệnh kỹ năng của nàng ta quá mạnh, không ai có thể ngăn cản.
"Như vậy... Chỉ có thể ép ngươi từ bỏ năng lực của ta..."
Bóng người Cố Thanh Sơn dần dần biến mất.
Cùng lúc đó, một Cố Thanh Sơn khác xuất hiện ở chỗ đó, rồi đi về phía khác trong vùng hoang dã.
Sơn Nữ đóng giả hắn, tiếp tục tìm kiếm con mồi.
Cố Thanh Sơn đeo mặt nạ Lục Đạo Ác Diện lên, khí tức cơ thể thu sạch về, trốn trong mây đen trên bầu trời, giống như không tồn tại trong thế gian vậy.
Hắn di chuyển chầm chậm trong tầng mây, bay về phía gốc cây bên kia.
Cái cây mà đám thiếu niên đang nghỉ ngơi.
Tới gần...
Càng gần hơn...
Reneedol vẫn ngồi cạnh Mạc, chăm sóc Mạc rất cẩn thận.
Nàng ta thực tâm hi vọng Mạc còn sống, mạnh lên, trở thành người mạnh nhất.
Cố Thanh Sơn nhìn cảnh tượng phía dưới, không di chuyển nữa.
Ngay sau đó...
Reneedol cúi đầu nhìn về phía cánh tay của mình.
Một sợi tơ đỏ thẫm buộc trên cánh tay trắng nõn của nàng ta.
"Hả?" Nàng ta kêu lên.
Cùng lúc đó, Cố Thanh Sơn sử dụng một kiếm quyết.
Rồi hắn vọt xuống dưới.
Reneedol không do dự, phóng ra một ánh kiếm khổng lồ.
Cố Thanh Sơn tránh đi, duỗi hai ngón tay ra, đâm về phía Mạc.
Hai thanh phi kiếm xuyên thẳng qua, đâm mạnh về phía Mạc!
"Quỷ Đỏ, ngươi muốn chết!"
Sắc mặt Reneedol thay đổi, hét lớn.
Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong chớp nhoáng.
Song kiếm phi nhanh trong không trung, giống như hai tia lửa điện.
“Hừ!”
Reneedol quát lên một tiếng, phi thân lên cao, đón nhận hai đường kiếm.
Chỉ thấy hai tay nàng ta hóa thành hai đường ảo ảnh giữa không trung, liên tục phóng ra hai ánh kiếm màu trắng hình trăng khuyết.
Keng! Keng!
Hai thanh kiếm bị chặn lại.
Reneedol lập tức phát động lực lượng vận mệnh.
Chỉ trong một thời gian ngắn, một mặt người khổng lồ lặng lẽ xuất hiện sau lưng nàng ta.
Trong khoảnh khắc đó, hai thanh kiếm bay lên vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp trong không trung, vòng qua người nàng ta, đâm thẳng về phía Mạc.
“Ngươi...”
Reneedol kinh sợ.
Nếu như “Quỷ Đỏ” tấn công chính nàng ta, nàng ta chắc chắn sẽ không hốt hoảng như vậy.
Chỉ cần trực tiếp phát động lực lượng vận mệnh mạnh nhất, giết chết đối phương là được.
Nhưng mục tiêu của Quỷ Đỏ lại là Mạc.
Quỷ Đỏ không hề có ý định chống lại đòn tấn công của nàng ta, mà chỉ dốc hết sức điều khiển phi kiếm muốn giết Mạc.
Hiện tại, tất cả quyền quyết định rơi vào tay Reneedol.
Nàng ta chỉ có thể lựa chọn.
Quỷ Đỏ đã hoàn toàn từ bỏ việc chống trả, nàng ta hoàn toàn có thể dùng lực lượng vận mệnh kinh khủng kia giết chết hắn.
Hoặc là.
Quay người đi cứu Mạc.
Nàng ta chỉ có thể chọn một trong hai.
Reneedol nhìn về phía Quỷ Đỏ, chỉ thấy hai tay hắn vung ra kiếm quyết, mặt nạ màu trắng trên mặt không buồn không vui, căn bản không thể nhìn ra một chút tâm trạng nào.
Hai thanh kiếm lại rất nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, Mạc sẽ chết!
Lúc này vài thiếu niên khác đều vội vã muốn giúp đỡ.
Ai ngờ một thanh kiếm khác đột nhiên xuất hiện, nhanh chóng bay tới trước ba người họ, khiến bọn họ phả cuống quít chống trả.
Mà Reneedol dựa vào thần niệm hoàn toàn có thể cảm nhận được Rod – người nắm giữ pháp tắc Tử Vong - còn đang săn thú cách đây mấy trăm dặm.
Rod cũng không thể quay lại đây kịp được.
Hết cách, hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình.
Reneedol cắn chặt môi.
Mạc là người mạnh nhất trong tương lai, là hy vọng của mình, mình tuyệt đối không cho phép người khác giết hắn.
Về phần tên Quỷ Đỏ này, chẳng qua chỉ là một tên có kiếm thuật xếp thứ bảy mà thôi.
Mạng của hắn sao có thể sánh với Mạc.
Reneedol đưa ra lựa chọn.
Mặt người vô diện sau lưng nàng ta biến mất.
Chỉ thấy thân hình nàng ta lóe lên, phát động Súc Địa Thành Thốn, đuổi theo hai thanh phi kiếm, tiện tay chém ra hai nhát kiếm.
Keng! Keng!
Hai tiếng va chạm nặng nề vang lên, song kiếm hơi văng ra.
Một giây sau...
Song kiếm đột nhiên hóa thành muôn vàn ảo ảnh, liên tục chém ra mấy trăm kiếm nhằm về phía Mạc.
Hai tay Reneedol vung lên liên tục, đồng thời phóng ra mấy trăm đường kiếm ngăn chặn song kiếm.
Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu.
Hai thanh kiếm tiếp tục quơ múa, tốc độ nhanh đến mức cực hạn, tạo thành một lớp tường kiếm kín kẽ không một khe hở.
Reneedol cũng phóng ra một bức tường kiếm.
Chiêu thức giống nhau, một để giết người, một để cứu người.
Ầm!
Tường kiếm giao kích.
Hai thanh kiếm hạ xuống lần nữa, công kích càng lúc càng dồn dập, càng lúc càng nhanh.
Nhanh đến mức không thể nhìn thấy!
Reneedol phải hết sức tập trung mới có thể đảm bảo không có ánh kiếm rơi vào người Mạc.
“Quỷ Đỏ, sớm muộn gì ta cũng giết ngươi!”
Reneedol vừa chống trả vừa phẫn nộ quát lớn.
Nàng ta đã mất đi cơ hội sử dụng thần kỹ vận mệnh.
Chỉ cần nàng ta dừng tay, đối phương sẽ không màng sống chết mà giết Mạc ngay lập tức.
Nàng ta chỉ có thể sử dụng kiếm thuật chống lại đối phương!
Đáng tiếc, cán cân thắng bại đang nghiêng dần.
Tuy Reneedol nắm giữ toàn bộ kiếm thuật của Quỷ Đỏ, nhưng thời gian quá ngắn, bản thân nàng ta cũng không thích kiếm thuật, làm sao có thể phát huy những kiếm thuật này tới mức tận cùng giống như Quỷ Đỏ được?
Cứu người khó hơn giết người rất nhiều.
Nàng ta không có kinh nghiệm như Quỷ Đỏ, lại muốn cứu người ngay dưới kiếm của hắn, đương nhiên kém một bậc.
Một khoảnh khắc nào đó, một đường kiếm xẹt qua bên người nàng ta, chém thẳng về phía Mạc.
Không xong!
Tâm trạng Reneedol chìm xuống, vội vàng dùng thần niệm quan sát.
Chỉ thấy Mạc trọng thương chưa lành, nằm trên mặt đất, không thể nào chống trả.
Mũi kiếm lao về phía hắn.
Không kịp cứu!
Mạc sắp chết, chết dưới kiếm của Quỷ Đỏ.
Con ngươi Reneedol đột nhiên co lại.
Nàng ta không kịp suy nghĩ nữa, không thể nghĩ gì khác mà lập tức đưa tay ấn vào hư không.
Sức mạnh vô hình tập trung lại trên tay nàng ta rồi tan vào hư không.
“Ai đó đến giúp ta cứu người!” Nàng ta quát lên.
Ầm!
Bụi đất khắp vùng đất nổi lên cuồn cuộn, sau đó một thân hình khổng lồ đột nhiên xuất hiện, bao phủ lấy Mạc.
Ánh kiếm chém lên thân hình kia, thậm chí còn chẳng làm vang lên một tiếng động nào đã biến mất.
Bụi mù tiêu tan.
Một cây cổ thụ khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người.
Trên thân cây hiện ra một gương mặt chi chít nếp nhăn đang đánh giá Reneedol.
“Ta là Chúa tể Pháp Tắc Sinh Trưởng, hưởng ứng lời hiệu triệu của người ký kết khế ước với Chúa tể Ánh Sáng mà đến.”
Các Chúa tể Pháp Tắc đều khao khát lấy được sức mạnh từ Chúa tể Ánh Sáng.
Reneedol bỗng thấy hụt hẫng một giây rồi ngay lập tức tỉnh táo lại.
Mất đi năng lực của một kiếm khách chẳng đáng là gì.
Hiện tại mình có được năng lực của Mạc, có thể triệu hoán thú pháp tắc khổng lồ, có thể phát ra sát chiêu uy lực cường đại.
Đây là biện pháp duy nhất có thể đối phó với Quỷ Đỏ!
Reneedol lớn tiếng nói: “Xin hãy trông nom người bị thương kia, những chuyện khác cứ để ta.”
“Được.” Cây cổ thụ nói.
Nó vươn rất nhiều cành khô ra, quấn quanh Mạc, đặt vào ngực mình.
Reneedol thở phào một cái.
Mạc an toàn rồi.
Bây giờ đến lượt Quỷ Đỏ phải chết!
Mắt Reneedol đỏ lên, chợt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trên bầu trời, hoàn toàn trống không.
Một giây trước, Quỷ Đỏ còn bộc phát ra hàng loạt công kích như gió táp mưa sa, thề phải giết chết Mạc, nhưng lúc này đây đã biết mất không thấy tăm tích.
“... Là Súc Địa Thành Thốn.”
Reneedol lẩm bẩm một câu, lập tức muốn phóng thần niệm ra truy tìm tung tích của đối phương.
Thế nhưng không có thần niệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận