Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2971. “Chủng loại này rất hiếm thấy.”



Trường kiếm trong tay Cố Thanh Sơn chĩa về phía hai người bọn họ.
Mấy dòng kỳ hiệu lập tức phóng ra, tạo thành chuỗi trong không trung, sau đó hóa thành từng đoạn dây xích rồi trói lấy hai cô gái.
Hai cô gái không hề phản khác, mặc cho xích sắt trói mình hết vòng này đến vòng khác.
“Đi!” Cố Thanh Sơn nói.
Ninh Nguyệt Thiền ôm hắn, lập tức rơi xuống chỗ quân doanh.
Công Tôn Trí thấy bốn người rơi xuống đất, hai tay nhanh như chớp, liên tục bố trí hơn mười pháp trận phòng ngự trên quân doanh.
Người đàn ông nhìn đến mức đáy lòng lạnh toát, phẫn nộ hét lên: “Hai con tiện tỳ, dám chủ động chạy theo giặc! Được, được lắm, ta nhất định phải giết chết các ngươi!”
Đột nhiên, một giọng nữ vang lên:
“Ở đây trừ ngươi ra, sẽ không một ai phải chết!”
Tạ Đạo Linh!
Chỉ thấy nàng xuất hiện đằng sau người đàn ông áo tím, dồn sức đấm ra một quyền.
Thần kỹ, Thiên Băng!
Người đàn ông áo tím tránh cũng không thể tránh, bị một quyền này đấm trúng, cả người hoàn toàn rơi vào trong vầng trăng.
Tiếng kêu thảm thiết của hắn ta vang vọng khắp trời đất:
“A a a a a a! Không! Rõ ràng là ta...”
Tạ Đạo Linh lạnh lùng nói: “Diệt.”
Sau một cái chớp mắt, lời nói của người đàn ông áo tím bỗng nghẹn lại như bị ai bóp cổ.
Trên bầu trời, toàn bộ dị tượng dần dần biến mất.
Tạ Đạo Linh từ trên trời rơi xuống, trong tay cầm ngọc Quảng Hàn, sắc mặt nặng nề.
“Bái kiến thánh nhân.”
“Ninh Nguyệt Thiền và Công Tôn Trí ôm quyền nói.
Tạ Đạo Linh cất ngọc Quảng Hàn đi, mở miệng nói:
“Thế giới Thần Võ... rốt cuộc là một thế giới như thế nào?”
“Không rõ lắm, chúng ta chỉ tình cờ phát hiện được sự tồn tại của thế giới kia trong lúc truy tìm tung tích yêu ma, tin tức liên quan còn phải điều tra thêm một bước.” Công Tôn Trí nói.
Tạ Đạo Linh thở dài nói: “Tu vi của người này thực sự rất cao, may mà trong tay ta có vài món pháp bảo hồng hoang, còn có ba mươi ba thế giới cấp tướng, không thì đúng là không bắt được hắn.”
Mọi người nghe nàng nói như vậy mới giật mình nhận ra sự nguy hiểm của trận chiến vừa rồi.
“Sợ rằng thế giới Thần Võ đã vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng ta.” Cố Thanh Sơn nhớ lại chuyện của Tiểu Điệp và Bạch Hồ, không kìm được nói như vậy.
“Đúng vậy, ta có dự cảm thế giới tu hành sắp nghênh đón một kiếp nạn thực sự.”
Tạ Đạo Linh nói với vẻ mặt nặng nề.

Điện Bách Hoa.
Bách Hoa Tiên Tử Tạ Đạo Linh ngồi trên bảo tọa, nhìn xuống bên dưới.
“Công Tôn Trí, vết thương trên người ngươi ta đã xử lý xong xuôi, sau khi trở về ngươi chỉ cần tĩnh dưỡng một khoảng thời gian là sẽ triệt để lành lại.” Nàng nói.
“Tạ ơn thánh nhân.” Công Tôn Trí ôm quyền nói.
Bách Hoa Tiên Tử chợt khựng lại một chút, nói: “Để hắn vào đi.”
Lãnh Thiên Tinh tập tễnh bước vào điện Bách Hoa.
Hắn ta trông có vẻ não nề ủ rũ.
Bách Hoa Tiên Tử trầm ngâm nói: “Mặc dù ngươi không lọt vào danh sách, nhưng vẫn luôn đồng hành giết địch với đồ nhi của ta, đã đến nơi này, không có công lao cũng có khổ lao, ta tính cho ngươi thông qua.”
Đồ nhi?
Lãnh Thiên Tinh nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Hắn đã trở thành đồ đệ của Bách Hoa Tiên Tử?
Trong lòng Lãnh Thiên Tinh như trời đất chao đảo, vừa chấn động vừa không sao hiểu nổi.
Cố Thanh Sơn vỗ vào người Lãnh Thiên Tinh: “Còn không mau nói chuyện của ngươi?”
Lãnh Thiên Tinh lập tức nói ra thỉnh cầu của mình.
Bách Hoa Tiên Tử bảo hắn ta cởi áo ngoài ra, tự mình nhìn nhện ma một cái.
“Chủng loại này rất hiếm thấy.” Bách Hoa Tiên Tử vẫy tay với nhện ma: “Đi ra.”
Nhện ma không chút do dự bò ra khỏi ngực Lãnh Thiên Tinh, nhanh chóng chạy đến bảo tọa Vạn Hoa, cuộn thành một cục.
“Ngươi cắt đứt liên hệ với hắn, xuống điện Vạn Độc nhận một tấm lệnh bài, sau này ở lại đây tu hành.” Bách Hoa Tiên Tử suy nghĩ một chút rồi nói.
Nhện ma liên tục gật đầu, bò ra ngoài điện Bách Hoa.
Nhện ma vừa đi, toàn thân Lãnh Thiên Tinh run lên không dứt, sau một khắc, linh lực dồi dào tràn ngập khắp cơ thể, linh áp không ngừng tăng lên, cuối cùng ổn định ở Kim Đan trung kỳ.
Cuối cùng tu vi của hắn ta đã không còn bị áp chế, đã hoàn toàn trở về.
“Đa tạ thánh nhân!” Lãnh Thiên Tinh mừng rỡ nói.
“Ừm, các ngươi cần lập tức trở về liên quân người tu hành, bẩm bảo tiền căn hậu quả chuyện này cho Huyền Nguyên Thiên Tôn và mọi người.” Bách Hoa Tiên Tử nói.
“Rõ!”
Công Tôn Trí, Ninh Nguyệt Thiền và Lãnh Thiên Tinh đồng loạt ôm quyền nói.
“Thanh Sơn, ngươi tiễn bọn họ, sau đó quay về đây tìm ta.” Bách Hoa Tiên Tử nói.
“Cẩn tuân mệnh lệnh của sư tôn.”
Cố Thanh Sơn dẫn ba người đi ra khỏi điện Bách Hoa, đi thẳng tới sân rộng bên ngoài.
Lãnh Thiên Tinh đưa cho Cố Thanh Sơn một lá bùa truyền tin.
Công Tôn Trí cũng lấy ra một bàn trận hoàn toàn mới, nhét mạnh vào trong tay hắn rồi nói: “Ơn cứu mạng không thể không báo, bàn trận này không tệ, vừa lúc có thể thay thế bàn trận sắp hỏng của ngươi.”
Cố Thanh Sơn chỉ có thể nhận.
Quay đầu lại, chợt thấy Ninh Nguyệt Thiền đang nhìn mình.
“Sao thế?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
“Ta đợi xem ngươi có thể trở thành một kiếm tu như thế nào... Sau này có cơ hội, ta sẽ tới luận bàn với ngươi.” Ninh Nguyệt Thiền đưa tay đặt lên trường đao, nói hết lời.
“Được.” Cố Thanh Sơn cười đáp lại.
Qua giây lát.
Một chiếc phi thuyền phóng lên cao, xen lẫn vào mây trời, nhanh chóng biến mất.
Cố Thanh Sơn lại đứng thêm một hơi thở, sau đó xoay người trở về điện Bách Hoa.
Lúc này trong đại điện chỉ còn lại một mình Tạ Đạo Linh.
“Thanh Sơn, bây giờ có thể thả hai cô gái bị con bắt giam ra được rồi.” Nàng nói.
Cố Thanh Sơn đưa tay chộp một cái, lấy ra một thanh trường kiếm từ trong không trung, chĩa vào khoảng đất trống.
Nhà giam do trường kiếm dày đặc tạo thành hiện lên giữa không trung.
Trong nhà giam bằng kiếm đang nhốt hai cô gái.
Cố Thanh Sơn không nói thêm gì, chỉ thu trường kiếm lại.
Trong nháy mắt, toàn bộ nhà tù bằng kiếm hóa thành vô số ký hiệu, ầm ầm vỡ vụn rồi tiêu tan trong hư không.
“Tại hạ Cố Thanh Sơn, đây là sư tôn của ta – Tạ Đạo Linh.”
Cố Thanh Sơn nói với hai người bọn họ.
Từ đầu tới cuối hai cô gái vẫn luôn rất bình tĩnh, nghe vậy thì đồng loạt ôm quyền nói: “Đa tạ cứu giúp.”
“Ta là Tình Nhu.”
“Ta là Uyển Nhi.”
Cố Thanh Sơn cất lời: “Không biết hai vị có lai lịch ra sao? Có quan hệ gì với người đàn ông áo tím lúc trước?”
“Chuyện này nói ra rất dài, để ta nói từ từ cho hai vị nghe.” Tình Nhu nói.
Hết chương 2971.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 2972
Bạn cần đăng nhập để bình luận